Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (84.07 KB, 5 trang )
Kỳ diệu thay, con đã sống!
Sáng đi làm, nhìn chiếc xe cứu thương hú còi
lao nhanh về phía cổng viện nhi, lòng mẹ lại
bàng hoàng, hoảng hốt. Mẹ như thấy lại hình
ảnh của mẹ, dì Hà và cô y tá bế con trên chiếc xe
ấy hai năm về trước.
Ảnh minh họa
Con sinh non chỉ nặng có 1,6kg. Mẹ chẳng được
nhìn mặt con lúc mới được sinh ra mà chỉ kịp
thấy bóng bác sĩ bế con chạy vụt đi trước mắt.
Con phải được cấp cứu ngay mà.
Con nằm lồng kính được hai tuần. Hôm ấy, bác
sĩ bảo mẹ vào đón con sang phòng kanguroo để
ấp. Nhưng khi mẹ vừa bế con trai nhỏ bé trên tay
thì con đã tím tái dần đi do ba căn bệnh: trào
ngược, viêm phổi và nhiễm trùng cộng lại. Con
phải được chuyển gấp từ viện sản sang viện nhi
để điều trị. Mẹ bế con trên tay chạy ra xe cứu
thương mà không dám nhìn ai vì sợ. Mẹ rất sợ
thấy ánh mắt thương hại của họ, sợ những cái
lắc đầu, những cái chẹp miệng, những tiếng thở
dài,…
Trên chiếc xe cứu thương lao vun vút ấy, con cứ
nhoẻn miệng cười suốt khiến cô y tá cùng đi
cũng phải ngạc nhiên. Vì sao ư? Vì con đang
thập tử nhất sinh, vì con đang tím tái và vì con
đang kề cận với tử thần.
Được cấp cứu trong viện nhi, con dần khỏe lại