Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

HAI VIÊN NGỌC QUÝ ppsx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (110.37 KB, 5 trang )

HAI VIÊN NGỌC QUÝ

Một buổi sáng, bé Dương nói với mẹ:
- Ước gì con có được một viên ngọc, mẹ nhỉ?
Mẹ hỏi Dương:
- Con ước có ngọc để làm gì?
Dương đáp:
- Để con nhìn vào đấy. Bà ngoại bảo trong đó có cô tiên, có lâu đài, có
cả nhà máy nữa!
Mẹ cười, nói:
- Con có những hai viên ngọc cơ mà!
- Đâu hả mẹ?
Mẹ chỉ ra phía trước:
- Rồi mẹ sẽ chỉ hai viên ngọc cho con. Bây giờ, con hãy trả lời mẹ : Con
có nhìn thấy gì ngoài sông kia không?
Bé Dương nheo mắt nhìn rồi bảo:
- Con thấy có dòng nước xanh, trên dòng sông có những cánh buồm …
Mẹ gật đầu đáp:
- Mẹ thấy trong hai viên ngọc của con có những cánh buồm nho nhỏ,
xinh xinh, dòng sông xanh biếc và cả những tia nắng vàng rực rỡ… Bây
giờ con thấy gì ở phía bờ sông?
Bé Dương reo lên:
- Có những chú bò đang gặm cỏ, mẹ ạ!
Mẹ cười:
- Trong hai viên ngọc của con có những chú bò đang nhởn nhơ gặm cỏ
đấy!
Buổi tối, Dương học bài, mẹ chỉ vào sách “Học vần”, hỏi bé:
- Chữ gì đây con?
Dương đáp:
- Chữ O ạ!
Mẹ nói:


- Chữ O này lại lướt qua hai viên ngọc kì lạ để chui vào đầu con rồi.
- Đâu? Con chẳng có viên ngọc nào cả?
Mẹ bảo:
- Dương làm theo lời mẹ, nhắm nghiền cả hai mắt lại. Mẹ hỏi:
- Con có thấy gì không?
Dương lắc đầu:
- Con thử nhắm hai mắt lại xem nào?
- Con chẳng thấy gì cả.
Mẹ bảo :
- Đó là vì hai viên ngọc đã bị che mất rồi!
Dương chợt hiểu ra, reo lên:
- Con biết rồi, đó là đôi mắt phải không mẹ?
Mẹ đáp:
- Đúng thế! Đôi mắt chính là hai viên ngọc kì diệu đấy, con ạ! Lúc nào
con cũng phải giữ cho nó được trong sáng. Đôi mắt còn quý hơn những
viên ngọc kì lạ con hằng mơ ước đấy!


BÉ CHUỐI VÀ BÁC BỒ KẾT

Ở một góc vườn, bé Chuối xinh xinh mới từ nách mầm Chuối mẹ mọc
lên. Bé cứ ngó nghiêng nhìn ngắm khắp nơi và ve vẩy hoài chiếc lá nhỏ
xíu. Chợt bé Chuối để ý đến một bác đầu tóc bù xù, thân đầy gai góc. Lạ
nhỉ, cây gì mà chẳng trơn bóng, óng ả như họ nhà chuối?
Bé Chuối quay sang hỏi cô Na:
- Cô ơi, cái bác xù xì đầy gai, lại đứng chắn ngay lối vào góc vườn nhà
mình tên là gì ạ?
Cô Na tròn mắt nhìn, chưa biết trả lời ra sao.
Chuối mẹ cõng trên lưng một buồng nặng trĩu quả xanh mập mạp nghe
vậy vội trả lời:

- Đó là bác Bồ Kết, con ạ!
Bé Chuối sợ những cái gai tua tủa trên mình bác Bồ Kết. Nhất định bác
ấy chẳng hiền lành và cũng chẳng có những bông hoa đỏ đẹp như cô
Dâm Bụt. Bé Chuối cũng không thích vòm lá to lớn của bác Bồ Kết che
hết cả nắng làm cho bé Chuối và các bạn không được nô đùa, múa vui
cùng nắng.
Một hôm, có con bò to lớn, hung dữ xuất hiện. Trên đầu nó có hai chiếc
sừng nhọn hoắt trông thật dễ sợ. Nó xô tới, vừa húc vừa kêu “bò…bò”.
Bé Chuối hoảng hốt núp sau lưng mẹ, còn mẹ lại núp sau lưng bác Bồ
Kết.
Bác Bồ Kết bình tĩnh chìa từng chùm gai nhọn đâm vào cái mũi của con
vật. Nó hoảng quá, cứ lùi dần, lùi dần ra khỏi vườn.
Nhờ bác Bồ Kết mà bé Chuối và mẹ không bị con bò húc.
Bé Chuối thấy bác Bồ Kết rất dũng cảm và thật đáng kính phục.
Bé Chuối còn biết những chùm quả khô của bác Bồ Kết được người ta
lấy để gội đầu, giúp cho tóc mượt mà, thơm tho. Từ đó, bé Chuối thân
với Bác Bồ kết lắm. Vào những buổi chiều có nắng vàng, bé Chuối lại
múa hát cho bác Bồ Kết và các bạn xem.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×