Lisbon tuyệt vời
Ở Lisbon du khách thường hay băn khoăn: tham quan ngắm cảnh hay đi
mua sắm? Cửa hàng cửa hiệu la liệt, toàn nhãn lạ chỉ có ở Bồ Đào Nha, trong
khi đó đời sống và các thắng cảnh ở thành phố trải trên bảy quả đồi này cũng
quyến rũ vô cùng.
Phố xá lát đá cẩm thạch của Lisbon nhìn từ trên tháp cao.
Sách hướng dẫn du lịch dặn rằng bay tới Lisbon nên chọn chỗ cạnh cửa sổ máy
bay. vì rằng cảnh quan phía dưới cực đẹp. Lisbon nằm bên cửa sông Tejo đổ ra
biển lớn Đại Tây Dương. Các chuyến bay hạ cánh xuống Lisbon đều cần lượn một
vòng trên bầu trời thành phố. Hành khách được ngắm thành phố với những dãy
phố nhà cửa sáng màu nằm xoải trên bảy quả đồi, trải hai bên bờ con sông lớn
xanh biếc và dải bờ biển dài của Đại Tây Dương.
Cứ ba nhà mặt phố lại có một quán cà phê!
Tôi chưa từng du lịch ở đất nước nào nói tiếng Bồ Đào Nha, nên trong đầu có
Christian Ronaldo vì chàng trai ấy quá nổi tiếng và rơi rớt mấy cái tên trong truyện
Hảo hán nơi trảng cát như Barangnhão… nên cũng hơi hơi phấn khích khi thấy
bảng hiệu đầy dấu sắc-hỏi-ngã như tiếng Việt. Luồng khói tím nhạt bay cuồn cuộn
dọc đại lộ lớn Tự do dẫn ra quảng trường lớn Rossio ướp cả đoàn người đi hội
Thánh Jorge (hội lớn nhất trong năm ở Lisbon) trong mùi của biển cả. Những bếp
nướng cá sardine được bày ra hè phố phục vụ dân tình chơi hội. Vốn là món ăn
của người nghèo những thế kỷ trước, giờ đã lên ngôi thành đặc sản cho du khách
nước ngoài. Một đĩa chừng 5 – 6 con bằng ba ngón tay để nguyên đầu ruột xương
và không ướp gì cả cho lên vỉ nướng than củi, thỉnh thoảng người ta xịt chút nước
muối vào mình cá rồi lật qua lật lại. Khói bay theo chiều gió mang theo mùi đại
dương đi khắp phố phường. Phố xá phần lớn là nhà cửa theo lối Tân Phục hưng,
màu sáng cổ điển và sang trọng nhưng lại gần gũi và xuề xoà bởi mùi cá sardine
nướng, bởi những hàng ghế càphê cóc la liệt khắp chốn.
Dân Nam Âu sống về đêm là chủ yếu, nên sáng chừng 10 giờ mới thấy lác đác cửa
hiệu mở cửa. Người Bồ cũng có giờ siesta ngủ trưa như những người hàng xóm ở
Ý, Tây Ban Nha, Hy Lạp. Có cửa hàng nghỉ từ 13g tới 16g mới mở lại. Và họ ăn
tối từ 20g trở đi, ăn thật lâu kéo dài tới cả nửa đêm. Có tối muộn chúng tôi mới trở
về khách sạn, đi qua con phố gần nhà bỗng thấy mọc ra đâu năm sáu cái nhà hàng
náo nhiệt vô cùng. Sáng đi qua cài then im lìm biển hiệu nhạt nhoà như đã dọn đi
khỏi từ lâu rồi, hoá ra đêm xuống mới đúng tầm hoạt động. Các bàn đều kín chỗ,
tiếng cười nói náo nhiệt, tiếng dao dĩa và ly tách lanh canh, những người phục vụ
mặc áo hồ trắng đi lại như thoi. Muốn chạy vào uống một ly mà không còn chỗ
trống.
Dân Bồ thích uống và dễ bốc. Chúng tôi thường chọn quán ăn ở phố không phải
trung tâm du lịch, mà cho dân địa phương. Bữa trưa mà dân tình gọi cả ly whisky
bự chảng. Ở Bồ, ly rượu mạnh rót gần tràn, không pha gì thêm, thêm một đĩa cơm
sườn hay bò nướng với ít khoai tây rán. Ăn xong mặt cũng chỉ ửng lên một chút,
họ chào chủ quán và đứng lên về ngủ trưa. Trong khi bọn tôi xoay xở mãi mới
uống hết bình sangria (một loại hỗn hợp đồ uống trộn giữa vang đỏ, rượu mạnh,
nước quả và hoa quả tươi băm nhỏ) và lảo đảo đứng dậy trả tiền. Ở các nhà hàng
bình dân nếu kêu rượu vang lẻ cũng được rót đầy ắp ly chứ không có vẻ tráng ly
như ở Pháp. Chủ quán thường kiêm luôn phục vụ tán chuyện thân thiện với khách
hàng.
Cuộc sống êm ả trên phố nhỏ quận Baito Alto.
Lâng lâng men sangria chúng tôi “bay” trên chuyến tàu điện số 28 trứ danh màu
vàng của Lisbon. Tàu điện kiểu cổ ở đây chỉ có một toa xe ngắn tủn và trong ngoài
toàn bằng gỗ tự nhiên. Người lái tàu vẫn dùng bánh lái để điều khiển. Đi qua các
đoạn dốc ngược, mọi thứ trong toa xe kêu lên ầm ầm rất thú. Tàu điện tồn tại ở
Lisbon là để chiều lòng khách du lịch, nhiều người nhất là khách Nhật đến đây chỉ
vì muốn đi một vòng thành phố trên loại toa xe cổ lỗ này. Chúng tôi cũng làm cả
chuyến khứ hồi bắt đầu từ quảng trường trung tâm St. Moritz đi qua các điểm nổi
tiếng trong bản đồ du lịch Lisbon, như nhà thờ chính, pháo đài, khu phố cổ quận
Alfama, quận mua sắm thanh lịch Chiado, Baito Alto, vườn hoa kiểu Anh và tận
bến cuối có nghĩa địa cổ nổi tiếng. Lang thang chụp ảnh giữa các khu phố dành
cho người chết được quy hoạch vuông vức, phong quang, chúng tôi lại lên tàu
quay ngược lại mà không có gan nhảy tàu không vé bám vào bậc lên xuống phía
sau như đám thanh niên Lisbon thỉnh thoảng vẫn làm.
Ở Lisbon người ta cứ có cảm giác như sống tại thành phố mẹ con với San
Francisco. Có người đùa, hay là San Francisco “ngoại tình” với một cái làng nào
đó của vùng Iberian và sinh ra Lisbon. Có lẽ bởi cây cầu dây văng màu đỏ mang
tên Cầu 25 tháng 4 bắc qua eo biển giống hệt cầu Golden Gate, có lẽ bởi những
toa tàu điện màu vàng cũ kỹ cót két trên các phố hẹp. Hay là bởi những người già
ngồi trên bậc thềm uể oải lấy mũ phủ mắt che nắng chói còn lũ thanh niên ưa hội
hè tụ tập ở bến cảng Tejo tay cầm lon bia lạnh chờ xem hoàng hôn xuống. Ở nhiều
quán góc phố người ta mua càphê chỉ có 40 xu, liệu có mua nổi ở thành phố nào
của Tây Âu không chứ chưa nói là thành phố thủ đô. Và ở Lisbon gần như xuất
hiện hàng ngày một bar mới hay một cửa hiệu giày mới. Tôi hiểu vì sao chị bạn lại
khoái những ngày du lịch ở Lisbon đến vậy. Con người vui vẻ, thân thiện hoà
đồng, phong cách sống của thành phố xuề xoà gần gũi, quán ăn ngon ngập tràn
rượu vang, càphê vỉa hè nhan nhản, những dãy cửa hiệu thời trang rất Bồ Đào
Nha: Lisbon thật là cool!
Lisbon có dáng dấp của San Francisco và một ngôi làng ở bán đảo Iberia.
Trong một hiệu bán mũ made in Lisbon ở quận phố cổ
Baito Alt
o.
Nghĩa trang Prazeres đem lại cho người sống sự thư thái
trong khu phố của người chết.
Tàu điện trứ danh bằng gỗ quý trên tuyến số 28.
Có nhiều chặng bay thuận tiện từ các thành phố lớn châu Âu tới
Lisbon. Bạn có thể đặt chuyến bay thích hợp với mình trên các site
hàng không giá rẻ như www.easyjet.com, www.ryanair.com.
Khách sạn mini giá chừng 12 – 30€/giường không gồm ăn sáng. Thực
phẩm phong phú, cách chế biến nhiều món na ná như của người Việt.
Chi phí sinh hoạt thấp so với mặt bằng chung châu Âu. Giao thông
công cộng cực rẻ, đặc biệt là vé tàu hoả, tàu điện. Từ Lisbon có thể
tham quan vùng phụ cận như Almada với tượng Chúa Cứu thế giống
như bức tượng khổng lồ ở Rio de Janeiro (Brazil), thành phố Di sản
thế giới Sintra, vùng biển Cascais, khu bảo tồn quốc gia Setúba.