Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (397.69 KB, 6 trang )
Angkor cổ kính
Siêm Riệp trong tiếng Campuchia có nghĩa là Quân Siêm thảm bại. Cho đến trước thế kỷ thứ XV,
kinh đô vẫn được đặt ở đây.
Cho đến tận khi quân Siêm nổi dậy, chiến tranh liên miên, triều đình dời về phía Nam, dân cư
cũng dời bỏ vùng đất này theo. Những người còn ở lại là các thầy tu Bà la môn coi sóc đền chùa,
một cung điện thần thoại dần dần đi vào quên lãng. Thế kỷ thứ XIX, khi người Pháp sang đô hộ,
họ đã phát hiện ra vùng đất thánh thiêng liêng nằm ẩn sâu trong rừng già. Năm 2007, Angkor tuy
không được công nhận là 1 trong 7 kỳ quan của thế giới mới nhưng Angkor vẫn là một di tích
thuộc về cả nhân loại. Trong năm 2007, tổng thu du lịch từ Angkor lên tới 2 triệu USD, người dân
Siêm Riệp rất tự hào và họ cũng "tự phong" thị trấn của mình là thành phố. Cho đến nay, các
công trình xây dựng trong thành phố đều được quy hoạch, không được cao quá 60m (65m là
chiều cao của tòa tháp Angkor cao nhất), và tất cả đều được lợp ngói.
Để vào thăm khu di tích này, bạn mua vé $20 từ ngoài cửa, trên vé có chụp lại mặt bạn, tránh
trường hợp vé được truyền tay nhau. Cố gắng giữ vé thật cẩn thận trong suốt hành trình vì nếu
không bạn sẽ bị phạt $100 (quy vào tội đi lậu vé) + $20 mua vé khác đấy.
Đền Angkor Thom được vua Jayavarman VII xây dựng sau Angkor gần 100 năm. Kiến trúc
Angkor được minh hoạ rõ nét nhất trên ngôi đền Bayon, ngôi đền khổng lồ có 200 bức phù điều
mô tả hình đầu người với nụ cười bí hiểm. Giữa quang cảnh đổ nát, đi quanh những tảng đá lớn
nằm ngổn ngang ở đền Bayon, nhìn lên mọi hướng, du khách lúc nào cũng như cảm nhận được
nụ cười Bayon. Có tổng cộng 256 gương mặt đá trên 54 tháp nhìn khắp hướng ở đền Bayon.
Điều này tượng trưng cho việc nhà vua có thể từ kinh đô của ngài nhìn ra khắp đất nước và thần
dân. Vua Jayavarman theo tương truyền là vị vua được người dân vô cùng yêu mến. Các pho
tượng của người cho đến bây giờ có đặc điểm là đều cụt hai tay. Người ta có hai cách giải thích:
Hoặc là bức tượng đầu tiên của người bị mất hai tay nên họ vẫn giữ như vậy sau này; cũng có
người cho rằng vua Jayavaraman VII mắc bệnh cùi.