Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (54.71 KB, 2 trang )
thơ Sông Hương 1&2-85
Quốc Minh
Với hoa trắng mùa xuân
Đám mây cuối trời như hơi thở mùa đông
Ôi tháng chạp lời vỗ về vẫn buốt
Khi mùa xuân xa chưa về kịp
Đợi chờ ai hoa cứ trắng âm thầm
Hoa ơi hãy nở đầy vườn mẹ
Giữ cho mùa xuân mãi trong hơn
Kìa mùa xuân về bên em lặng lẽ
Những nụ hoa bẽn lẽn trước thềm
Em lấy gì trong nắng dội mưa tuôn
Mà cánh hoa hiền như tà áo
Mỏng mảnh thế sao qua nghìn cơn bão
Để là hoa Trắng - Ngát - Giữa - Đời - Thường
Những lá xanh rơi vỡ khắp đất vườn
Xanh thắm một đời cho em trong trắng
Bao lá biếc dày trong đất sâu thẳm
Nằm xuống rồi chưa kịp biết hương thơm
Lá vỡ rồi nhưng em sáng tươi hơn
Dẫu rét tháng giêng mùa xuân không chịu đục
Dẫu rét tháng ba mùa trái về sẽ ngọt
Em giữ mùa xuân ở mãi trong vườn
Em giữ mùa xuân ở mãi trong vườn
Khi anh dừng chân nhìn em bối rối
Tình yêu dẫu là lời chưa nói