Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (94.98 KB, 2 trang )
NGUYỄN LÃM THẮNG
Dư âm
Nhợt nhạt bàn tay sông nhiều ngón gãy
bàng bạc sóng chiều tím môi
thi thể mùa thu trôi qua nắng cháy
dư âm rách tươm tấm áo cời
Tôi ghé thăm nỗi nhớ ngập tràn
băng qua lối đi già nua vọt vàng cỏ cú
con ong mở cánh hư vô bàng hoàng
mỏng toanh một lời mớ ngủ
Hàng loạt chiếc lá khô diễu hành qua bờ vực đất đai
chòng chành hơi thở chiếc bóng
tiên đoán về một ngày mai
bình minh hát trên búp nõn sương mọng
Trả lại dư âm
ngôi nhà ký ức đồ sộ
giữa gió trời xa xăm
mầm sông trở mình trong lòng khư mộ
Có một Hà Nội trong tôi
Ban mai như nụ cười thiếu nữ len qua ô cửa
Hà Nội dấu duyên thầm trong sắc màu cổ kính
băm sáu phố phường rợp lá chở tôi và em qua rất sâu
thật bình yên trong bàn tay hương lạ
Hồ Tây xanh màu nụ hôn lao xao
Hình như có nắng trong quả ngọt môi em