Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (121.06 KB, 4 trang )
Tán đồng tật xấu, dễ
làm con hư
Mỗi lần không vừa ý điều gì, Tun lại hét thật to và quát vào mặt bất
kỳ ai đang có mặt ở đó, kể cả bố mẹ, ông bà và người giúp việc.
Bé Tun mới hai tuổi, đã được mệnh danh ở khu tập thể là “Quát” và
“Hét”. Đơn giản vì mỗi lần không vừa ý điều gì, Tun lại hét thật to và quát
vào mặt bất kỳ ai đang có mặt ở đó, kể cả bố mẹ, ông bà và người giúp việc.
Mỗi khi Tun quát hay hét trong nhà đóng kín cửa mà cô bán hàng ở tận đầu
ngõ cũng phải nghe thấy. Chỉ khi nào được như ý, Tun mới ngừng hét hay
quát to.
Ban đầu, bà nội cứ khen mãi: “Thằng bé này giỏi thật. Nó biết thể
hiện tình cảm ngay từ khi còn bé. Ai lại biết quát người khác. Sau này có khi
lại làm chức to”.
Nhưng càng ngày, Tun càng bướng. Thấy mẹ đưa cho hộp sữa, bé giật
phắt lấy, không thèm nói gì. Có khách đến nhà, bố bảo Tun chào, Tun chỉ lừ
lừ mắt. Bố mà quát là Tun cũng hét lại liền. Lúc này, bà nội chỉ còn biết
than: “Không hiểu nó học từ ai? Bố mẹ nó lễ pháp là thế ”.
Để bé học cách lịch sự
Nhiều bố mẹ đã sai lầm khi cho rằng không cần dạy bé cách nói lịch
sự, mà bé sẽ tự hiểu điều đó khi lớn lên! Nếu bố mẹ không dạy, bé sẽ không
biết được điều đó đâu! Những cử chỉ vô lễ ở trẻ như quát mắng người lớn,
đánh vào người lớn, giật đồ từ tay người khác một cách thô lỗ lúc đầu bố
mẹ, ông bà không để ý đến và nghĩ rằng: “Đó là trẻ con”. Thậm chí nhiều
gia đình còn vỗ tay tán thưởng, khen rằng con giỏi và con thông minh. Chỉ
đến khi con lớn hơn một chút, tiếp tục có những hành động thô lỗ như thế,
bố mẹ mới chợt nhận ra rằng mình dạy con bây giờ cũng đã muộn.