Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (78.59 KB, 4 trang )
Ghen kiểu đàn ông
"Đánh ghen là chuyện đàn bà. Ghen
mà không (dám) đánh mới là đàn
ông”. Nói cho oai phong vậy, chứ
khi đã ghen, hiếm quý ông nào còn
đủ bình tĩnh để tìm cách ghen cho
thật nam tính.
Ghen “ẩn dụ”
Tinh tế và khó hiểu nhất là kiểu ghen này. Đối tượng có thể
gửi một tin nhắn bâng quơ vào điện thoại của nàng, kiểu
như: “Em à, dừng lại là một nghệ thuật. Anh nói vậy em
hiểu không?”
Ưu điểm của kiểu này là lỡ có ghen nhầm cũng đỡ ngượng,
vì nó không lộ liễu. Tuy nhiên, khuyết điểm của nó là có
thể người “được” ghen không bao giờ hiểu bạn muốn gì. Tệ
hơn, cô ấy tưởng bạn mua vui cho nàng bằng một câu
chuyện nhí nhảnh.
Như anh chàng Tuyên, khó chịu vì cứ thấy người yêu suốt
ngày chat với mấy tay đồng nghiệp nam trong cơ quan,
chàng quyết định kể cho nàng nghe một câu chuyện cổ tích
tự biên: Phú ông nọ có ba cô con gái, trong đó cô Út suốt
ngày thích chơi bắn bi, rượt bắt với mấy thằng nhóc cùng
xóm. Kết thúc truyện: hai cô chị đều có chồng, còn cô Út
đến giờ vẫn ế vì… không anh nào thích lấy một cô nàng
khoái chơi với con trai.
Cô người yêu của Tuyên, sau khi nghe xong câu chuyện,
cười to phán: “Đúng là chuyện cổ tích, bây giờ còn ông nào
phong kiến quá vậy”.
Ghen kiểu “thương tích đầy mình”
Người chịu thương tích là các ông đi ghen. Trường phái
này còn được gọi là ghen “khổ nhục kế”. Đối tượng có thể