Vợ chồng đối lập quan điểm sống
Trong lăng kính màu
hồng của những người
đang yêu thì “một trăm
chỗ lệch cũng kê cho
bằng”. Tuy nhiên, khi đã
chung sống dưới một mái
nhà thì sự khác biệt đó
lại tiềm ẩn nguy cơ gây
nên bi kịch đổ vỡ, chia
lìa…
Khi Mai nhận lời yêu Bình, bạn bè và người thân của cô rất
đỗi ngạc nhiên bởi họ dường như là hai mặt hoàn toàn trái
ngược nhau.
Mai tháo vát, nhanh nhẹn, hay nói, hay cười, còn Bình lại
trầm tư, sống khép kín. Làm kế toán cho một công ty liên
doanh, thu nhập khá, Mai tỏ ra sành điệu trong ăn mặc, còn
Bình là một nhà thơ trẻ đang trong quá trình tạo dựng tên
tuổi, cuộc sống đạm bạc, giản dị. Thế nhưng, những lời nói
ngọt ngào, những cử chỉ lãng mạn và đặc biệt là những vần
thơ tỏ tình đắm say Bình trao gửi đã xua đi sự căng thẳng
từ những con số khô khan Mai phải tiếp xúc mỗi ngày.
Họ nên duyên trong niềm tin tưởng sự “trái dấu” luôn là lực
hút, tạo nên hạnh phúc đôi lứa bền chặt… Đáng tiếc là
ngay từ những ngày đầu chung sống, những suy nghĩ, tính
cách trái ngược ấy lại trở thành xuất phát điểm nảy sinh
những mâu thuẫn, va chạm trong quan hệ vợ chồng.
Mai bực bội trước kiểu sinh hoạt vô giờ giấc, đầu óc lúc
nào cũng như trên mây trên gió của Bình, làm ảnh hưởng
đến cô. Đêm khuya, Mai đang ngủ ngon thì Bình lọ mọ bật
đèn, hí hoáy viết lách, thậm chí còn đi đi lại lại quanh nhà,
lẩm nhẩm đọc rồi ghi chép, gạch xoá trên trang giấy.
Không ít lần, Bình còn đánh thức Mai dậy hớn hở khoe “tứ
thơ mới chộp được” khiến Mai gắt gỏng yêu cầu để cho cô
được yên.
Cao trào của mâu thuẫn chính là sự trái ngược trong cách
nhìn nhận về tiền bạc. Mai luôn ý thức chắt chiu, dành dụm
tiền với mục đích xây nhà to, sắm các tiện nghi hiện đại để
được hưởng cuộc sống sung túc, trong khi Bình thu nhập
thấp lại coi nhẹ vấn đề vật chất.
Niềm vui đối với Mai là hoàn thành vượt mức công việc để
được lĩnh nhiều tiền thưởng, còn với Bình đơn giản là sáng
tác được một bài thơ tâm đắc có nhiều người tâm huyết,
đồng cảm.
Mặc kệ Mai tất tả kiếm tiền, gánh vác trọng trách trụ cột
kinh tế trong gia đình, Bình cứ thong dong theo đuổi hoài
bão tạo dựng tên tuổi trong làng viết. Nỗi hụt hẫng, thất
vọng lớn dần lên trong cả hai khi họ chẳng thể tìm được
tiếng nói chung. Mai đã chủ động li hôn để giải thoát cho
bản thân vì ý thức rất rõ chẳng thể nào có được hạnh phúc
viên mãn khi sống bên người chồng khác biệt quá nhiều về
suy nghĩ…
Lúc yêu nhau, việc Tùng cởi mở, dễ gần, nhiệt tình với bạn
bè nên có nhiều mối thâm giao là thế mạnh giúp anh lọt vào
“mắt xanh” của Chinh thì khi “ván đã đóng thuyền” đó lại
chính là điều cô ấm ức, dằn vặt chồng.
Đang ăn cơm vui vẻ bên vợ con song có điện thoại bạn rủ
đi nhậu là Tùng vội vã buông bát đũa, nửa đêm bạn nhờ
cậy việc gì Tùng cũng chẳng nề hà. Nếu như vì lý do chính
đáng như đau ốm, có việc quan trọng thì Chinh cũng chẳng
hẹp hòi, đằng này toàn những việc không đâu vào đâu,
song do tính Tùng cả nể nên bạn bè được thể sai khiến.
Không ít lần sự nhiệt tình thái quá trở thành “làm ơn mắc
oán” vừa thiệt vào thân lại bị mang tiếng, nhưng Tùng vẫn
chẳng rút kinh nghiệm khiến Chinh tức tối.
Quan điểm trong chuyện đối xử với đôi bên nội ngoại của
vợ chồng Tùng cũng hoàn toàn trái ngược nhau. Tùng
phóng khoáng, rộng rãi, họ hàng nhờ cậy việc gì cũng dốc
lòng, dốc sức, nhưng Chinh lại chặt chẽ, thực dụng, luôn
toan tính thiệt hơn với cả chính người thân của mình.
Những nét tính cách khó dung hoà ấy trở thành rào cản
hạnh phúc, gieo rắc tâm lí “vỡ mộng” cho cả hai. Chinh
cho rằng Tùng dở hơi, chỉ thích “ăn cơm nhà vác tù và
hàng tổng”, còn Tùng lại luôn bị ám ảnh bởi tâm lí không
có diễm phúc được hưởng sự “sang vì vợ”.
Cả Tùng và Chinh đều đã từng ấp ủ tham vọng cảm hoá
“cái tôi” của đối phương theo ý mình song họ đều thất bại.
Không khí gia đình họ luôn ngột ngạt, căng thẳng…
Dẫu rằng, tình yêu tiềm ẩn nguồn sức mạnh giúp con người
biết sống vì nhau, biết vượt qua những cách trở, những mặt
đối lập để xích lại gần nhau hơn. Tuy nhiên, việc cảm hoá
và “cải tạo” tính cách của người bạn đời là điều không dễ
dàng.
Hạnh phúc chỉ có thể đạt được khi cả hai người luôn có ý
thức điều chỉnh hành vi, tính cách của mình để ranh giới sự
khác biệt không dần trở thành hố sâu ngăn cách…