Giữ mình làm lãnh đạo
Gandhi The leader leads
Chúng ta thường nghe “trưởng thành thành lãnh đạo” như là tiến trình
của một người tăng kinh nghiệm và tăng chức vụ dần dần, và đến một
lúc nào đó thì thành lãnh đạo. Như vậy, người ta nói đến một tiến trình
“trưởng thành” như là “trưởng thành thành người lớn.” Nhưng mà, để
mình nói cho các bạn nghe. Không có điều gì xa sự thật hơn thế. Ta
không “trưởng thành” thành lãnh đạo. Ta phải giữ gìn bản tánh hiện tại
của ta, như lúc này, để làm lãnh đạo.
Khi còn trẻ, ta năng động, lạc quan, thành thật và can đảm. Những điều
này chính là các đặc tính lãnh đạo.
Và khi ta “trưởng thành”, ta được những người khác dạy những điều như
“Phải khôn ngoan để sống”, (nghĩa là, phải biết tham ô như những kẻ
tham ô quanh ta), hay “Một con én không làm được mùa xuân”, (nghĩa
là, bạn chẳng có kilogram nào hết), hay “Đừng ngây thơ. Trưởng thành
lên”, (nghĩa là, hãy học nói dối và gian lận), hay “Tốn thời giờ làm gì?
Chẳng ai quan tâm cả !” (nghĩa là, hãy ích kỷ và lạnh lùng như nhiều
người khác), và hàng triệu câu nói tiêu cực khác liên tục rót những quả
bom công phá vào tai và vào tim óc chúng ta hằng ngày, cho đến lúc
chúng ta “trưởng thành” thành một đám người tầm thường, tiêu cực, lờ
đờ, hay, tệ hại hơn, thành một đám lãnh đạo ích kỷ, tham ô.
Nelson Mandela
Vì vậy , khi được dạy ta sẽ “trưởng thành” thành lãnh đạo, chúng ta đã
được dạy điều rất sai. Chúng ta phải giữ gìn bản tánh hiện tại của chúng
ta—năng động, lạc quan, thành thật, can đảm—để trở thành lãnh đạo.
Thử thách là, làm thế nào để chúng ta đi trong đời mà không bại trận
trước những giảng dạy tiêu cực thường xuyên của đời sống và của
những người quanh ta, để giữ gìn con tim và khối óc nguyên vẹn như lúc
ta còn học trung học hay đại học. Điều này nói dễ hơn làm. Rất nhiều
sinh viên đại học nhiều tài năng và lý tưởng đã trở thành tiêu cực và lờ
đờ những năm sau đó. Giữ gìn quả tim trẻ thơ để đi suốt cuộc đời là một
nghệ thuật siêu việt, không mấy người đạt được.
Nếu bạn đã tốt nghiệp đại học nhiều năm trước, có lẽ là bạn không cần
“học thêm” điều gì mới, nhưng cần “học bỏ” tất cả những tư tưởng tiêu
cực đã thấm nhập lâu ngày, hầu trở thành một lãnh đạo tốt.
Thanh niên xung phong
Nói đến đây tự nhiên mình nhớ đến câu trong Thánh kinh, “Phải như trẻ
em mới vào được thiên đàng.” Thiên đàng, hoặc là niềm vui trong tâm
mình, hoặc là cái đẹp trong mình làm cho người khác muốn theo, thì
cũng chỉ đến từ trái tim trẻ thơ—năng động, tích cực, lạc quan, can đảm.
Vì vậy, muốn thắng được phần thưởng cuối cùng, hãy gột bỏ các thấm
nhuần “người lớn” và trở về với quả tim thơ trẻ.
Mình không có ý nói các bạn nên sống trong đời một cách ngớ ngẩn. Ta
nên hiểu mọi trò xấu người ta làm, mọi siêu thủ đoạn người ta dùng để
gạt nhau, mọi lời nói dối người ta có thể chế tạo, mọi phương thức trơn
tru người ta dùng để đẩy một áp phe tham ô. Ta muốn hiểu tất cả các
điều này, để khi bước trên mặt đất, ta biết được nơi nào có thể có bẫy,
nơi nào có thể có gai. Nhưng ta muốn đối xử với tất cả những quỉ quái
đó bằng quả tim dịu dàng, thành thật, can đảm và đầy tình yêu của một
trẻ thơ.
Chỉ có các vị thầy siêu phàm mới làm được như vậy—Mahatma Gandhi,
Nelson Mandela, v.v… Và họ là những thiên tài lãnh đạo.