Teen và “Truyện tranh
giáo dục giới tính”
Hầu hết các trường đều cấm học sinh
mang truyện tranh vào lớp, nhất là
truyện tranh Manga vì có nội dung yêu
đương
Sau khi thông tin vụ việc về những cuốn
truyện tranh khai thác những hình ảnh
nhân vật khỏa thân, hoặc chỉ với bộ đồ lót…chủ yếu được
NXB Thanh Hóa và NXB Văn Hóa Thông Tin cấp phép
cho ra đời bị đưa lên mặt báo thì trong cộng đồng thế hệ
teen cũng đã xuất hiện rất nhiều ý kiến về vấn đề này.
Một teen học PĐP kể: “Thời gian trước, khi các tập truyện
như T.N.Hiệp (*) và Ichigo của NXB Thanh Hóa hay Lilim
của NXB Văn Hóa Thông Tin được xuất bản, thằng bạn tớ,
hễ ra hàng net là vào tìm đọc một đống truyện hentai. Sau
này, khi những tập truyện đầu tiên của Ichigo được phát
hành, nó lại “cắm rễ” ở cửa hàng thuê truyện. Nó còn bảo
tớ người ta có giấy phép in ấn đàng hoàng thì sợ gì, mà
mấy đứa con gái cũng hay thuê loại truyện này lắm…”
“Tớ thấy mấy truyện đó nhảm nhí. Nội dung thì lại xoay
quanh mấy vấn đề nhạy cảm. Lần đầu xem thì còn tò mò,
sau thấy chán! Có người nói mấy truyện tranh như vậy góp
phần giáo dục giới tính. Mình không thấy thế. Mình thấy
đây là những truyện dung tục như vào phòng khi có người
đang thay quần áo, đôi nam nữ bị ướt mưa và vào phòng
ngủ cùng nhau…chẳng khác nào đầu độc thế hệ teen mới
lớn”. Bạn Lan, lớp 10A3 LQĐ nhận xét.
Một teen girl khác tâm sự: “Mấy đứa bạn mình cũng rất say
mê truyện tranh nhưng khi mình mượn tụi nó thì shock
lắm! Toàn là cảnh trần truồng, thay quần áo…nhìn thấy
ghê. Teen mới lớn còn ngây thơ lắm, khi tiếp xúc với hàng
đống truyện tranh như thế thì sẽ bị kích thích tính tò mò.
Mình thực sự không hiểu tại sao những nhà xuất bản đó có
thể bừa bãi đem những chuyện như vậy ra xuất bản mà
không cắt bớt đi!”
Một member của diễn đàn cho teen lại nói: “Truyện tranh
Nhật Bản bây giờ vẽ cũng sexy nhưng đó là ở Nhật Bản
người ta cho đó là bình thường. Còn ở Việt Nam mọi
chuyện lại khác. Hồi xưa mình nhớ các NXB thường tô đen
những chỗ khá nhạy cảm như nội y, ngực vì sợ làm "hư"
bạn đọc ở VN vì sau khi xem những cảnh hơi nóng ấy thế
nào teen cũng sẽ rất dễ “save” vào đầu, chuyện “delete”
chắc sẽ rất khó khăn. Vậy mà giờ không hiểu tại sao họ lại
dám in ấn và phát hành những tập truyện gợi dục, phản văn
hóa trên thị trường Việt Nam?”
“Hầu hết các trường đều cấm học sinh mang truyện tranh
vào lớp, nhất là truyện tranh Manga vì có nội dung yêu
đương và hình vẽ sex nhưng mình thấy khi thầy cô cấm
mang truyện vào lớp đọc thì học sinh lại chuyền tay nhau
đem về nhà. Mà về nhà nhiều gia đình bố mẹ bận làm ăn,
thời gian chăm lo cho con cái còn không có nữa là quản lý
xem con đọc gì, xem gì…” - lời của Thanh Huyền (lớp
12A5, NT).
Bạn Lê Thu Hương, K50 KTQD chia sẻ: “Thời của mình
chỉ biết đến Đôrêmon, Conan…còn mấy chuyện giáo dục
giới tính như bây giờ thì chắc có mò tất cả các quầy truyện
cũng không có. Mình cũng từng đọc vài ba truyện yêu
đương và cũng có cảnh sex một tí của Nhật. Mỗi lần xem
đến những trang có cảnh ấy là mình vội vàng lật nhanh qua,
thậm chí lần sau còn chả dám đọc tập tiếp theo của bộ
truyện ”
Còn một 8X khác sau khi đọc những T.N.Hiệp (*) và
Ichigo của NXB Thanh Hóa hay Lilim của NXB Văn Hóa
Thông Tin lại nói: “Mấy truyện báo chí nêu ra nhằm nhò
gì, phải xem qua vài bộ truyện tranh như: Love Hina,
Chàng quản Gia, Malisa Lin, Lãng tử Midori, Thục nữ yêu
kiều…ngoài những tranh vẽ mát mẻ, còn có nhiều cảnh
“nóng” hơn, chả thiếu cảnh gì. Cái chính là teen phải biết
chọn lọc xem đọc truyện gì phù hợp với lứa tuổi thôi.”
Việc teen thích đọc truyện tranh là điều hoàn toàn bình
thường nhưng khi những truyện tranh giáo dục giới tính đi
vào đời sống tuổi teen thì đó lại là điều đáng lo ngại. Chỉ
với 1.000 - 1.500 đồng/ngày/quyển teen đã có thể thuê
được bất kì một tập truyện nào để đọc thì việc ngày càng có
một bộ phận lớn teen ham mê những T.N.Hiệp (*), Ichigo,
Lilim là điều dễ hiểu