S
ự biểu hiện gene endorphin 
được ưu ái trong quá trình 
tiến hóa của người. 
 
 
Người và tinh tinh có chung ít nhất 
98% trình tự DNA. Dẫu vậy tinh tinh 
là một lòai đang g
ặp nhiều nguy hiểm 
trong tự nhiên còn con người thì 
đang 
sử dụng tri thức hiểu biết cao cấp để 
thay đổi bộ mặt trái đất. Điều gì tạo 
nên sự khác biệt này? Ba mươi năm 
trước, nhà di truyền học Mary-Claire 
King và nhà sinh hóa học Allan 
Wilson giả định rằng sự khác biệt 
nằm ở chỗ với cùng một gene thì sự 
điều hòa gene giữa hai lòai đã có 
những thay đổi đáng kể chứ không 
phải do sự khác biệt trình tự protein 
do gene này mã hóa 
(xem Science, 11 
April 1975, trang. 107). Một nghiên 
cứu mới về tiến trình thay đổi về mặt 
tiến hóa lên sự điều hòa biểu hiện các 
gene liên quan đ
ến nhận thức, tập tính 
và trí nhớ cho thấy rằng King và 
Wilson ít ra đã đúng một phần.  
Các nhà nghiên cứu 
nhận định rằng công 
trình mới này chính 
là một trong những 
thí dụ đầu tiên tìm 
thấy trên người về cái gọi là sự chọn 
lọc nằm ở mức độ các yếu tố điều 
hòa; và nó cũng bổ sung thêm vào 
danh sách ngắn các gene điều khiển 
họat động não được cho là rất được 
“sủng ái” trong suốt quá trình tiến 
hóa của người. “Bằng chứng rất hấp 
dẫn” Bruce Lahn nhà nghiên cứu di 
truyền tiến hóa của Đại học Chicago 
hồ hởi phát biểu. Tuy thế ông và 
nhiều đồng nghiệp khác chú ý rằng 
điều mơ hồ nằm ở chỗ người ta vẫn 
không biết chính xác là đặc tính tập 
tính hay hành vi được ưa thích thông 
qua quá trình chọn lựa này.  
Một nhóm các nhà khoa học quốc tế 
do nhà sinh học tiến hóa Gregory 
Wray ở Duke University, Durham, 
North Carolina đã tập trung vào gene 
mã hóa protein có tên prodynorphin 
(PDYN) một tiền chất của nhiều 
endorphins (các phân tử giống thuốc 
phiện liên quan trong nhi
ều họat động 
sinh học như học tập, chịu đựng cơn 
đau, tập tính gắn kết xã hội và thập 
chí cả linh tính). Gene PYDN được 
điều khiển bởi vùng promoter nằm 
ngay trên thượng nguồn của chính 
gene này. Các nghiên cứu trước đây 
chỉ ra rằng một đọan 68 bp của vùng 
promoter này có sự biến thiên về số 
lượng giữa người và người, nhiều 
người mang 2 hoặc có khi mang 4 
phiên bản của mảnh 68 bp. Mặc dù 
các nhà cứu đã ít nhiều tìm thấy bằng 
chúng rằng sự biến thiên số lượng 
mảnh 68 bp có liên quan đến các 
chứng bệnh tâm thần phân liệt, động 
kinh hay nghiện ma túy, nhưng nó 
vẫn gây ngạc nhiên là làm thế nào số 
phiên bản và những dạng biến thể 
khác của mảnh 68 bp có thể ảnh 
hưởng lên chức năng của gene?  
Wray và cộng sự đã đọc trình từ của 
vùng promoter và một số vùng DNA 
bao quanh khác từ 74 nhiễm sắc thể 
người cũng như 32 nhi
ễm sắc thể từ 7 
lòai linh trưởng khác, bao gồm tinh 
tinh, khỉ đột và đười ươi. Theo kết 
quả công bố trên PloS Biology số 
tháng 12 
( />rv/?request=get-
document&doi=10.1371/journal.pbio.
0030387), ở tất cả các lòai linh 
trưởng không phải người, mảnh 68bp 
chỉ tồn tại với 1 phiên bản. Hơn 
nữa, tất cả các mảnh ở ngư
ời đều có 5 
đột biến mà không tìm thấy ở linh 
trưởng khác. Nhóm nghiên c
ứu đi đến 
kết luận rằng cách đây chính là bằng 
chứng mạnh mẽ về sự chọn lọc tự 
nhiên diễn ra ở các chủng tộc người 
sau khi con người tách khỏi d
òng tinh 
tinh khỏang 5 -7 triệu năm trước  
Để tìm hiểu liệu rằng sự khác biệt 
promoter có thật sự làm thay đổi sự 
biểi hiện gene hay không? Nhóm 
nghiên cứu đã đưa mảnh 68 bp hoặc 
của người hoặc của tinh tinh vào 
dòng tế bào thần kinh ngư
ời nuôi cấy. 
Kết quả cho thấy mảnh 68bp của 
người đã cảm ứng biểu hiện 
gene PDYN nhiều hơn so v
ới tinh tinh 
là 20%.  
Nhà sinh học phân tử Sean Carroll 
của trường Đại học Wisconsin, 
Madison nhấn mạnh “Công trình của 
nhóm Wray chính là bằng chứng trực 
tiếp cho lý thuyết của King và 
Wison”. Carroll còn thêm rằng các 
tác giả nghiên cứu đã cung cấp một 
bản đồ chỉ dẫn cho các kiểm tra về 
mặt thực nghiệm các quá trình tiến 
hóa trong sự điều hòa biểu hiện gene.   
Nhà tiến hóa phân từ Svante Pääbo 
thuộc Viện Max Planck – Nhân 
chủng học tiến hóa ở Leipzig, 
Germany, đồng ý rằng bài báo đã 
cung c
ấp bằng chứng đầy thuyết phục 
về sự chọn lựa dương tính. Nhưng 
Pääbo lưu tâm rằng nghiên cứu này 
không giải thích tại sao đột biến điều 
hòa lại quan trong hơn đột biến cấu 
trúc trong suốt tiến trình tiến hóa của 
người?  
Do tầm quan trọng của 
gene PDYN trong họat động sinh học 
người, các tác giả gợi ý rằng sự thay 
đổi tiến hóa trong sự điều hòa của nó 
đã giúp tách biệt người và tinh tinh. 
Nhưng Lahn nói rằng những kết luận 
như thế hãy còn quá sớm cho tối khi 
các nhà nghiên cứu hiểu biết nhiều 
hơn tại sao những biến đổi như th
ế lại 
được ưu ái trong quá trình ch
ọn lọc tự 
nhiên. “Hãy còn quá sớm để nói rằng 
những biến đổi như thế là chìa khóa 
để kiến tạo con người chúng ta” Lahr 
kết luận, “nhưng dẫu sao đó cũng là 
một lý thuyết hợp lý”