Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (100.81 KB, 3 trang )
Quản lý là một loại game điều khiển.
Tại sao lại nói vậy.
thánh Mạnh Tử từ xưa đã phân người làm hai loại: một loại ra quy tắc, loại kia
tuân thủ quy tắc; người ra quy tắc lao tâm, người tuân thủ quy tắc lao lực. Làm
người lao tâm, anh phải đủ năng lực điều khiển để khiến nhân viên tuân thủ quy
tắc, tức là kính trọng lãnh đạo – anh gọi đó là phục tùng. Mặt khác, vì quyền uy
của lãnh đạo mà họ phải tích cực làm việc – chính là thứ anh gọi là sức sống.
- Tôi chỉ nghiền ngẫm về quản lý học mà thôi, thực ra không thông thạo từng việc
cụ thể. Nói cách khác, tôi chỉ thấy rừng mà không thấy cây, càng không biết làm
thế nào để cưa cây nữa.
Luận về luật chơi quản lý
1. Quản lý là một loại game điều khiển, bạn sẽ thắng nếu đủ thông minh; nếu
không, chỉ còn trông vào số trời.
2. Để chiến thắng trong game, trước hết bạn phải đặt quy tắc game thật chặt chẽ,
từ quyền hạn chức vụ, quy phạm ứng xử cho tới chính sách "cây gậy và củ cà rốt".
3. Trước khi bắt đầu trò chơi, bạn chỉ có hai sự lựa chọn: hoặc bạn chắc sẽ chiến
thắng, đó là lúc bạn có đủ năng lực để chiến thắng; hoặc bạn không chơi.
4. Nếu bạn không chắc chắn mà chỉ hy vọng thắng cuộc, quyền quyết định thắng
thua sẽ không còn trong tay bạn. Lòng bất an sẽ ngăn trở quyết định hành động, và
quyền định đoạt sẽ không còn.
5. Vì mỗi người tham gia game đều là một phần trong cuộc sống của bạn, nếu bạn
đủ năng lực điều khiển bản thân, bạn sẽ chiến thắng những người khác.
6. Trong rất nhiều trường hợp, bạn sẽ thấy cách chiến thắng tốt nhất là liên kết với
người khác để cùng chiến thắng. Kỳ quái là trong những người chiến thắng vẫn có
kẻ thua, nếu thông minh, người thua sẽ không phải là bạn.
7. Bạn là đối thủ của tất cả mọi người, hoặc bạn bị lợi dụng, hoặc bạn bị thanh trừ;