Tải bản đầy đủ (.pdf) (13 trang)

mv cuối kì quayvadungphim 13

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (723.66 KB, 13 trang )

<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">

<b>TRƯỜNG ĐẠI HỌC VĂN LANG</b>

<b>KHOA QUAN HỆ CÔNG CHÚNG & TRUYỀN THÔNG</b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2">

<i><b>Bảng đánh giá : </b></i>

<b>Tên</b> <i><b>MSSVPhân cơng<sup>Đánh giá</sup></b></i>

<i><b>hồn thành<sup>Chữ ký</sup></b></i>

Huỳnh Nhã Hân 2173201080653 Kịch bản 100%Lê Dương Kim Ngân 2173201080201 Sản xuất 100%Lê Võ Thiên Phúc 2173201081723 Sản xuất 100%Tạ Thuỵ Minh Uyên 2173201080411 Edit 100%

<b>KỊCH BẢN MV “ĐÁ TAN”</b>

<b>1. Đề tài: Cuộc sống.</b>

<b>2. Chủ đề: Tình u.</b>

<b>3. Thơng điệp: Lắng nghe lời ru của đồng hồ, chúng ta nhận thức rằng thời gian trơi </b>

qua khiến mình cần biết trân trọng. Sống đúng nhịp và tận hưởng cuộc sống một cách thanh tao. Cuối cùng, chính ta sẽ đắm chìm trong sự an lành và hạnh phúc trong bức tranh cuộc sống tuyệt đẹp đó.

<b>4. Thời lượng: 2 phút 14 giây.5. Thể loại: MV ca nhạc.6. Nhân vật:</b>

<i> Mẫn Nhi: 20 tuổi, với vẻ ngoài trẻ trung và tươi tắn, đôi mắt sáng. Phong cách </i>

nhẹ nhàng và mộc mạc, thích thú với việc đan móc, tạo ra những sản phẩm đẹp và tỉ mỉ.

<i> Dương: 23 tuổi, trẻ trung và sở hữu nụ cười rất đẹp. Phong cách đặc biệt </i>

thể hiện sự bình tĩnh và chín chắn, thích tận hưởng những khoảnh khắc nbình và tập trung vào những điều đơn giản trong cuộc sống.

</div><span class="text_page_counter">Trang 3</span><div class="page_container" data-page="3">

<b>7. Tóm tắt câu chuyện:</b>

Một buổi sáng n bình ẩn chứa một tình yêu đầy ngọt ngào và trong trẻo. Trước khơng gian tĩnh lặng, cặp đơi đắm chìm trong những khoảnh khắc tràn đầy hạnh phúc của lần đầu tiên gặp mặt và chuyện tình sau đó. Cơ gái đan len một cách tinh tế, từng đường kim mũi chỉ trở thành những vòng xoắn tinh tế trên đôi tay nhỏ nhắn của cô. Nhưng điều đáng tiếc là chàng trai chỉ dành sự chú ý cho chiếc ly cà phê trước mặt mà không hề quan tâm đến cô gái đang nỗ lực tạo ra một tác phẩm từ những sợi len mềm mại.

Bởi vì sự vơ tâm của chàng trai, hai con tim dần trở nên xa cách và cuối cùng phải buông tay nhau. Trong khoảnh khắc đau lịng đó, chàng trai mới nhận ra hối tiếc chất chồng và mơ về khung cảnh bức tranh bình n đã từng tồn tại khihai người cịn bên nhau. Trong tưởng tượng của anh, ánh nắng mờ ảo chiếu sáng qua khe lá, tạo nên một không gian êm đềm, nơi hai người có thể chia sẻ niềm vui, nỗi buồn và tận hưởng những khoảnh khắc đáng quý bên nhau.Tình yêu được so sánh như một ly cà phê. Ban đầu, nó mang đến một cảm giácngọt ngào và đậm đà, như những giọt cà phê thơm phức tràn ngập không gian. Tuy nhiên, nếu không có sự chăm sóc và bù đắp, mùi vị ngọt ngào và hương thơm dần nhạt phai, như những giọt cà phê tan biến trong nước. Cuối cùng, mùi vị ban đầu hồn tồn mất đi, và tình u cũng kết thúc như một ly cà phê đã đá tan hết.

Thơng điệp quan trọng về thời gian và tình u được truyền tải qua những từ ngữ tinh tế, mượt mà trong lời bài hát, và trong hình ảnh ly café đá tan dần. Chúng như hơi thở êm đềm của những kỷ niệm, âm thanh nhẹ nhàng của những lời thú tội và hình ảnh mờ ảo của những khung cảnh bình yên. Cảm xúc trái tim, từ nhẹ nhàng và uyển chuyển như những sợi len mềm mại, tạo nên một câu chuyện tình đẹp nhưng cũng đầy bi thương về những quyết định và hối tiếc trong cuộc sống.

</div><span class="text_page_counter">Trang 4</span><div class="page_container" data-page="4">

<b>8. Kịch bản văn học chi tiết: 1. NGOẠI – CÔNG VIÊN – NGÀY: </b>

Vào một buổi sáng mùa hạ, ánh nắng mờ ảo vương vấn khắp cảnh quan làm lung linhnhững giọt sương trên cỏ. Cơn gió nhẹ thổi qua, đưa đến hương thơm dịu nhẹ của hoavà lá. Nhi dạo bước ở công viên, chiếc túi đeo chéo trên vai chứa những vật dụng cầnthiết, bên cạnh đó là cuộn len mềm mại đang đợi cơ móc sắp ra thành phẩm. Đơi mắttrong trẻo của cơ gái nhìn ngắm xa xa, với vẻ mê hoặc và trầm mặc. Những ánh mắtấy như hai viên ngọc trong trẻo, phản chiếu sự tươi sáng của thiên nhiên xung quanh.Nhi cảm nhận sự sống đang tràn đầy trong mỗi cánh hoa, mỗi chiếc lá và mỗi hạt cát,cảm nhận mùi hương của đất, của mùa xuân và của những cây cỏ xung quanh. Sự tươimới và sự sống rực rỡ của thiên nhiên tràn đầy trong mỗi hơi thở cô thở vào. Chàng trai điềm tĩnh đi trên một con đường nhỏ trong công viên. Dương cầm trên taymột cốc cà phê đá, hương thơm của cà phê lan tỏa trong không gian xung quanh. Ánhnắng mờ ảo chiếu sáng lên gương mặt anh, tạo nên một ánh sáng êm dịu. Bước chânanh điềm tĩnh và tự tin, hồ quyện với sự n bình của mơi trường xung quanh. Âmthanh của cây cỏ và lá cây khiến anh mơ màng và tĩnh lặng, như một bản nhạc tựnhiên tràn đầy sự yên bình.

<b>2. NGOẠI – ĐƯỜNG ĐI – NGÀY: </b>

Dương bất chợt nhìn đồng hồ trơi qua tích tắc từng nhịp, cảm giác như mình đã bỏ qn một thứ gì đó, bất giác chưa nhận ra. Cịn Nhi, cơ gái với vẻ ngồi trẻ trung vẫn đang đắm mình trong khung cảnh tuyệt vời, tay giơ chiếc điện thoại lên và tách tách, lưu lại những khoảnh khắc đẹp.

<i>“Đồng hô, đồng hồ đang hát ruHai cái tay này nặng trĩuMười, mười lắm, hai mươi, sáng thu</i>

<i>Chơi vơi, chơi một đời lãng du”</i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 5</span><div class="page_container" data-page="5">

<b>3. NGOẠI – KHU CHUỒNG HỒNG HẠC – NGÀY: </b>

Cả hai đều đi về hướng vườn hồng hạc, vơ tình chạm mặt nhau. Đột nhiên dừng lại,ánh mắt của họ gặp nhau và tạo ra một khoảnh khắc đầy e ngại và bối rối. Cả hai cốgắng giữ thăng bằng và tạo ra một nụ cười nhẹ nhàng để che đậy sự e ngại. Có thểnhận ra những biểu hiện như làm tròn mắt, nhấp nháy hay cử chỉ nhỏ nhặt khơng kiểmsốt được. Âm thanh xung quanh trở nên như nhỏ đi, và thời gian dường như chậmlại.

Sau đó là những cử chỉ chào hỏi ngại ngùng, cả hai đồng ý cùng nhau tham quan vàtận hưởng cảnh vật tươi đẹp ngày hôm ấy.

<i>Vào trong, cà phêĐang hồ tan khẽ trong cái canCó phải hai đứa đang rất an lànhTrong bức tranh của anh không nàng”</i>

<b>4. NGOẠI – CÔNG VIÊN - NGÀY:</b>

Cả hai cùng tận hưởng khơng khí trong lành, Dương lấy tay che ánh nắng khẽ qua khelá rọi vào đôi mắt sáng của Nhi. Chàng trai ấy khẽ nắm tay cô gái bên cạnh mình trongâm thầm như nắm chắc trong tay tình yêu của đời mình, cả hai vừa đi dạo vừa chỉ nhau các lồi vật đáng u trong cơng viên.

<i>“Đồng hồ, đồng hồ ôm lấy tôiChơi với tôi bài nào dễ chơi</i>

<i>La Si Do Re Mi thế thôi</i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 6</span><div class="page_container" data-page="6">

<i>Không quá nhanh và không quá lơi”</i>

<b>5. NGOẠI – GHẾ ĐÁ – NGÀY:</b>

Cặp đôi đi bước chân nhẹ nhàng trên con đường trong khung cảnh thiên nhiên xanh tươi. Cả hai cùng nhau cười đùa, chạy nhảy và đùa giỡn nhẹ nhàng như những đứa trẻ.Sau một hồi đi dạo, Nhi mở lời mời chàng trai ngồi xuống trên chiếc ghế đá dưới tán cây mát mẻ. Dương ngồi đó, tay cầm ly cafe đã tan được một nửa, nhấp nháp từng ngụm cùng với mùi thơm nồng của hạt cà phê. Bên cạnh cơ gái, anh ngắm nhìn Nhi đan len với kỹ thuật tinh tế trên trên từng mũi đan. Ánh mắt Dương đầy say đắm và trầm ngâm.

Trong khơng gian n tĩnh, cả hai bắt đầu trị chuyện, chia sẻ những suy nghĩ, ước mơ và mơ mộng của mình. Họ cười đùa và trao đổi những cử chỉ nhẹ nhàng tinh tế, Dương tặng một cánh hoa nhỏ lên tóc Nhi. Cơ gái vui vẻ lấy một chiếc bánh đã chuẩn bị trước đó, nhẹ nhàng đưa vào miệng Dương. Anh cười tươi, hạnh phúc với hành động thể hiện tình yêu và sự quan tâm từ cơ gái.

Trong khoảnh khắc ấy, khơng khí tràn đầy tình yêu và sự ngọt ngào. Cả hai cùng nhau tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ, đùa giỡn và ghẹo nhau, tạo nên những tiếng cười như trẻ con. Nhi tựa vào vai Dương, mối quan hệ của họ bắt đầu từ đó và gắn kết khi cả hai chia sẻ và tạo nên những khoảnh khắc đáng nhớ như thế này.

<i>Vào trong cà phêĐang hoà tan khẽ trong cái canCó phải hai đứa đang rất an lành</i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7">

<i>Trong bức tranh của anh không nàngTrong bức tranh của anh phải khôngTrong bức tranh của anh không nàngTrong bức tranh của anh phải không”</i>

<b>6. NGOẠI – GHẾ ĐÁ - NGÀY: </b>

Bỗng dung, chàng trai cảm nhận có gì đó khơng thật. Anh tỉnh dậy sau giấc mơ, mắt mở to và nhìn quanh. Ánh sáng chiếu thẳng khiến Dương cảm nhận được nhiệt độ nóng từ ngày hè. Dưới ánh nắng mặt trời chói chang, anh đã chọn một chiếc ghế đá đểnghỉ ngơi. Mệt mỏi, anh ngủ gật ngay trên ghế đá mát mẻ, hít thở hơi thoáng của cây cỏ xung quanh.

Khi anh tỉnh giấc, Dương nhìn xuống ly cafe trong tay mình. Một ngụm cuối cùng, ly cafe đã hết đá và chỉ còn lại một chút hương vị, phải chăng là hương vị của quá khứ. Mọi thứ xung quanh vẫn còn nguyên như trước, nhưng có vẻ thiếu vắng điều gì đó.Dương nhìn quanh, nhưng khơng thấy hình bóng quen thuộc của cơ gái nữa. Khơng cịn ánh nhìn đẹp ngọt ngào, khơng cịn tiếng cười vui tươi. Trái tim anh như bị mất mát và cảm giác hoang vắng tràn về. Anh ngồi lặng lẽ trong không gian yên tĩnh, ngậptràn suy tư. Anh nhớ về những khoảnh khắc hạnh phúc mà cùng cô gái đã trải qua. Nhưng giờ đây, cơ gái đã khơng cịn ở đây, và anh phải đối mặt với sự trống rỗng.Một cảm giác lạ lẫm tràn qua tâm trí anh, nhưng anh khơng biết phải làm gì. Anh chỉ cảm nhận được sự thiếu vắng. Dương ngồi đó, lặng lẽ triền miên trong suy nghĩ. Anh nhìn xa xăm ra phía trước, những tia nắng len lỏi qua cành cây, tạo ra những bóng râmmờ mịt trên mặt đất. Anh quyết định đứng dậy, tiếp tục bước đi và ôn lại những mảnh ký ức đẹp.

<i>“Xong, một sángEm ngồi đan, móc đan móc đan</i>

<i>Anh ngồi xem đá tan đá tan</i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8">

<i>Xem thời gian nó trơi nó chan vào trong”</i>

<b>7. NGOẠI – CƠNG VIÊN – NGÀY:</b>

Anh biết rằng những kỷ niệm vui vẻ cùng cô gái sẽ mãi là một phần của quá khứ, nhưng anh cũng nhận thức rằng cuộc sống còn rất nhiều điều đáng trơng đợi. Sau đó, quyết định dùng những kỷ niệm đó làm động lực để tiếp tục điều hướng con đường riêng của mình.

Dương nhớ về những thời gian tuyệt vời mà cô gái đã mang lại cho anh, nhận ra rằng cuộc sống vẫn tiếp tục và anh phải tiếp tục điều hướng con đường riêng của mình. Dương nhìn về phía trước với hy vọng và sự lạc quan. Anh biết rằng một cánh cửa mới sẽ mở ra và một trang mới sẽ được viết. Anh quyết định tiếp tục đi, đối mặt với thách thức của kỷ niệm.

Cuộc sống không ngừng thay đổi và mất mát là một phần không thể tránh khỏi. Nhưng Dương đã học được sự trân trọng, sự thay đổi và mất mát, cũng có cơ hội để tìm thấy sự mạnh mẽ và khám phá những điều mới. Và dưới cái nóng của Sài Gịn, Dương sẽ tiếp tục hành trình của mình, tràn đầy hy vọng và sự kiên nhẫn.

<i>“cà phê</i>

<i>Đang hoà tan hết trong cái canCó phải hai đứa đang rất an lànhTrong bức tranh của anh không nàng</i>

<i>(nhạc dạo đến hết)”</i>

</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9">

<b>9. Kịch bản phân cảnh</b>

<b>lượng<sup>Bối cảnh</sup>Cỡcảnh</b>

<b>Âm thanh</b>

Cơngviên -Ngày

Ngoại-Tồn Ngang <sup>Lia từ trên</sup><sub>xuống</sub> <i><sub>Nhạc dạo</sub></i> Cảnh công viên xanhngát

Lia vàoDương từ

cổng vào <i><sup>Nhạc dạo</sup></i> <sup>Dương đi vào công viên</sup>

3 6s Cận Ngang <sup>Máy giữ chỗ</sup>tay Dương,có đồng hồ

<i>Đồng hơ, đồng hồđang hát ru</i>

Dương xem đồng hồ vàsau đó bước đi

4 2s Trung Ngang <sup>Quay bóng</sup>lưng Nhi <i><sup>Hai cái tay này nặng</sup><sub>trĩu</sub></i> <sup>Nhi giơ điện thoại chụp</sup><sub>cảnh vật</sub>

5 5s Trung Ngang <sub>người Dương</sub><sup>Quay nửa</sup> <i><sup>Hai cái tay này</sup></i>

<i>nặng trĩu</i>

Dương vừa đi vừa nhìnvào điện thoại

</div><span class="text_page_counter">Trang 10</span><div class="page_container" data-page="10">

6 5s

Hồ nước

mặt Dương

<i>Chơi với chơi một đờilãng duXong rồi anh mơ</i>

Dương nở nụ cười

8 3s Trung Ngang <sub>khuôn mặt</sub><sup>Quay rõ</sup>Nhi

<i>Một sáng em ngồiđan móc đan móc đan</i>

Nhi vừa bất ngờ, vừangại ngùng

Quay bónglưng 2 người

cùng đi

<i>Anh ngồi xem đá tanđá tan Xem thời gian nó trơi</i>

<i>nó chan vào trong</i>

Đi chung, trị chuyện

Ngoại-Ngày <sup>Trung Ngang</sup>

Cận vào taycả hai

<i>Cà phê đang hồ tankhẽ trong cái can</i>

Dương nhìn Nhi trìumến, bàn tay nhẹ nhàng

muốn nắm tay Nhinhưng vẫn cịn ngại

tóc thật xinh

</div><span class="text_page_counter">Trang 11</span><div class="page_container" data-page="11">

13 4s <sup>Toàn</sup> <sup>Ngang</sup> <sup>Lia vào</sup>thiên nga

<i>Nhạc dạo</i> <sub>Chú thiên nga bơi</sub>

trong hồ nước

14 6s Trung Ngang <sup>Quay góc</sup>chéo thấymặt Dương

<i>Đồng hồ đồng hồ ơmlấy tơi</i>

Dương cầm điếu thuốc látrên tay, vừa đưa lênmuốn rít một hơi dài thì

Nhi ngăn lại

15 8s

Ghế đá- Ngày

Ngoại-Trung Ngang

Quay gócngangngười

<i>Chơi với tơi bài nàodễ chơiLa si đô rê mi thế</i>

Nhi lấy chai nước từtrong túi ra đưa cho

<i>Vào trong cà phêĐang hoà tan khẽtrong cái can</i>

Dương cầm điếu thuốclá trên tay, vừa đưa lênmuốn rít một hơi dài thì

Nhi ngăn lại

<i>Có phải hai đứa đangrất an lànhTrong bức tranh của</i>

Dương nắm ngón útcủa Nhi, sau đó nắm cả

bàn tay.

19 3s Tồn Ngang <sup>Quay những</sup><sub>tán cây</sub>

<i>Xong rồi em ơi</i>

Chuyển cảnh về thực tại

</div><span class="text_page_counter">Trang 12</span><div class="page_container" data-page="12">

Ghế đá -

Ngoại-20 3s Cận Ngang <sup>Quay đơi mắt</sup><sub>Dương</sub> <i><sup>Một sáng em ngồi</sup><sub>đan móc đan móc</sub></i>

lia ra xa dần

<i>Anh ngồi xem đá tanđá tanXem thời gian nó trơi</i>

<i>nó chan vào trong</i>

Dương nhìn xung quanh

22 9s Cận Ngang <sub>sau Dương</sub><sup>Quay phái</sup>

<i>cà phêĐang hồ tan hết</i>

<i>trong cái canCó phải hai đứa đang</i>

<i>rất an lànhTrong bức tranh của</i>

<i>anh không nàng</i>

Dương đứng dậy, lặnglẽ nhìn lại chiếc ghế

23 6s Cận Ngang <sup>Quay vào</sup><sub>Dương</sub> <i>Nhạc dạo</i> <sup>Đứng 1 mình, nhớ hình</sup><sub>bóng vui vẻ với Nhi</sub>

Dương chỉnh tóc Nhi,cả hai trị chuyện, nắmtay trong giấc mơ

Quay khuônmiệngDương

<i>Nhạc dạo</i>

Uống một ngụm cafe

đi

</div>

×