Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (58.86 MB, 283 trang )
<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">
<small>PGS.TS. NGUYEN THỊ THUẬN</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2">lự# quốc tế bao gồm các nguyên tắc, guy phạm pháp luật ton tại dưới
hình thức thành văn hoặc bat thành văn diéu chỉnh quan hệ hợp tác
toàn diện giữa các guốc gia và các chu thê khác của luật quốc tế. Trong bối canh tồn cầu hóa, khi quan hệ quốc té phát triển mạnh mẽ cả về
chiêu rộng và chiều sâu thì việc nghiên cứu, tìm hiếu về luật quốc té càng
có tâm quan trọng đặc biệt, nhất là với Việt Nam. Trong quá trình xây
dựng và phát triển dat nước. Việt Nam đã và sẽ tiếp tục đường lỗi đối ngoại hoa bình, chu động, tích cực hội nhập khu vực và quốc tế. Từ sau khi thống nhất đất nước, chúng ta đã gia nhập một số tổ chức quốc tế liên chính phủ như Liên hợp quốc, ASEAN, WTO..., ký kết và gia nhập nhiều điều woe quốc tế điều chỉnh các lĩnh vực chính trị, kinh tế, phịng
chong tội phạm... Với các khn khổ hợp tác này, Việt Nam đã khăng
định được vị thé của minh và có những đóng góp khơng nhỏ cho hop tác phát triển.
Dé đáp tng nhu cau tìm hiểu về luật quốc tế và những văn bản pháp luật quốc tế, chúng tôi đã biên soạn cuốn sách "Tổng quan về luật quốc tế và các văn bản pháp luật”. Ngoài phân giới thiệu khái quát những van dé cơ ban của luật quốc tế, cuốn sách cũng cung cap một số van bản pháp luật quốc tế quan trọng, diéu chỉnh các lĩnh vực hop tác quốc tế
nhu Hiến chương Liên hợp quốc, Cơng ưóc luật biển năm 1982, Công <small>ước Viên năm 1961 về quan hệ ngoại giao, Hiệp ưóc trên dat liên giữa</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 6</span><div class="page_container" data-page="6">Việt Nam và Trung Quốc, Hiệp định dan độ tôi phạm giữa Viet Nam và Đại Hàn Dán Quốc....
Mặc dù rất có gang, nhưng chắc chắn cuốn sách khơng tránh được những khiếm khuyết nhất định do số lượng văn han khá nhiều và hau hết là bản dịch từ tiếng nước ngồi. Rất mong nhận được ý kiến đóng góp từ
<small>độc gia. Xin chan thành cam on!</small>
NHA XUAT BAN LAO DONG
</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7">Luật quốc tế là tong thé các nguyên tac, quy phạm có giá trị ràng buộc các chủ thê trong quan hệ giữa họ với nhau. Dây chủ yếu là những quy định điều
<small>chỉnh quan hệ giữa các quốc gia mặc dù quốc gia không phải là chủ thể duynhất. Từ góc độ nghiên cứu, có thé thay thời điểm đánh dấu sự phát triển của</small>
luật quốc tế được tính từ thời kỳ Trung đại. Với tính chất là một hệ thông pháp luật, luật quốc tế được cấu thành bởi các quy phạm, các nguyên tắc, chế định
và các ngành luật khác nhau như luật điều ước quốc tế, luật biển quốc tế, luật
hang không quốc tế, luật ngoại giao và lãnh sự... Các yếu tố chính trị, kinh tế,
văn hóa, xã hội... đều tác động mạnh mẽ tới những quy định của hệ thông pháp
<small>luật này. Ngay cả khi thế giới bị chia rẽ sâu sắc, luật quốc tế vẫn cần và phảiđược tôn trong, thực thi hiệu quả.</small>
Đề phân biệt với tư pháp quốc tế - ngành luật thuộc hệ thống pháp luật quốc gia, luật quốc tế cịn được gọi là “cơng pháp quốc tế”. Nếu như cơng pháp qc tẾ
<small>với những quy định do chính các các quôc gia và các chủ thé khác của luật quốc tế</small>
<small>thỏa thuận xây dựng để điều chỉnh quan hệ về chính trị, kinh tế... giữa các chủ thể</small>
<small>của luật quốc tế thì tư pháp quốc tế với những quy định do chính quốc gia xây</small>
<small>dựng. ban hành lại điều chỉnh các quan hệ về dân sự, lao động, hơn nhân gia</small>
đình... có u t nước ngồi. Mặc dù thuộc hệ thông pháp luật riêng biệt của từng <small>quốc gia, nhưng tư pháp quoc tế nói riêng và luật quốc gia nói chung cũng chịu tác</small> động đáng kế của luật quôc tế, đặc biệt là các nguyên tắc cơ bản của luật quốc tế <small>như bình đăng về chủ quyền giữa các quốc gia thành viên, không can thiệp vào</small> công việc nội bộ của quốc gia khác, tận tâm thiện chí thực hiện các cam kết quốc tế... Trường hợp pháp luật quốc tế và pháp luật quốc gia cùng điều chinh một vấn
định ưu tiên áp dụng luật quốc tế.
Khác với hệ thông pháp luật quốc gia, sự tồn tại và phát trién của hệ thong
trong đời sống quôc tế đều có thể có các quy phạm luật quốc tế tương ứng để
<small>điều chỉnh. Thực tiễn cho thấy, để giải quyết các van đề thuộc phạm vi điều</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8">chỉnh của luật quốc tế, các chủ thé luật quéc tế cũng như các thiết chế quốc tế có thấm qun có thê viện dẫn. áp dụng. giải thích các ngun tắc, quy phạm pháp luật qc tế có liên quan. Ngồi ngn luật cơ bản là điều ước quốc tế và
<small>tập quán quốc tế, trong quan hệ quoc tế, đối với khơng ít trường hợp, ở những</small>
<small>mức độ và phạm vi khác nhau. một số phương tiện khác như nghị quyết của tôchức quốc tế, phán quyết của cơ quan tài phán quốc tế, các học thuyết, quan</small>
<small>điểm... của những học g giả cũng có thể được tính đến.</small>
<small>Nghiên cứu luật quốc tế cũng như các vấn đề được luật quốc tế điều chỉnh</small> cần được đặt trong bối cảnh kinh tế, chính trị xã hội, các hệ tư tưởng... mới có
thể nhận thức và đánh giá tồn diện về xu hướng phát triển của luật quốc tẺ.
Những biến động của quan hệ quốc tế tất yếu dẫn đến sự thay đổi của luật quốc
<small>tế. Sự phát triển của luật quốc tế đang theo xu hướng ngày càng đảm bảo thựcchất hơn sự bình đăng giữa các quốc gia, cac quyên. cơ ban của con người can</small>
được ghi nhận và đảm bảo băng cả thiết chế quôc tế và quốc gia. Minh chứng
<small>cho khang dinh nay chính là sự ra đời của rất nhiều điều ước quốc tế da phương</small>
<small>và Song phương điều chỉnh hoạt động hợp tác trên mọi lĩnh vực của đời sông</small>
<small>quôc tế. Trật tự pháp lý quốc tế chi thực sự én định, bền vững và chức năngđiều chỉnh cũng như chức năng bảo vệ của luật quốc tế sẽ được thực thi hiệu</small>
quả khi nó được xây dựng trên cơ sở có được sự dung hịa về lợi ích giữa các
quốc gia.
Thực tiễn quan hệ quốc tế hiện nay cho thấy Liên hợp quốc đóng vai tro
<small>ngay cang quan trong trong van dé duy tri hoa binh an ninh quôc tế và hợp tácphát triển. Từ 51 thành viên sáng lập, đến nay Liên hợp quốc đã có sự hiện diện</small>
của 193 quốc gia thành viên. Bên cạnh các cơ quan chính như Đại hội đồng, Hội đồng bảo an, Hội đồng kinh tế xã hội, Tịa án cơng lý quốc lều» va nhiều cơ
<small>quan giúp việc, thuộc hệ thống Liên hợp quốc cịn có các tổ chức quốc tếchun mơn nh ICAO, UNESCO, IMO, WHO, ILO, WIPO... Déi voi Lién</small>
hợp quốc, mặc dù cịn có sự khác nhau trong đánh giá, nhìn nhận, nhưng với
hơn 70 năm ra đời và hoạt động, những đóng góp của Liên hợp quốc trên nhiều <small>phương diện là khơng thê phủ nhận. Ngồi Liên hợp quốc, các quôc gia cũng</small>
<small>đã thỏa thuận thành lập nhiều tế chức quốc tế liên chính phủ tồn cầu cũng như</small>
<small>khu vực như WTO, EU, ASEAN, NATO... Thông qua việc thực hiện chức</small> năng nhiệm vụ của minh, các tổ chức quốc tế lién chính phủ - chủ thé hạn chế của luật quốc tế thực sự trở thành các trung tâm phôi hợp hành động nhằm
</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9"><small>mang lại lợi ích trong các lĩnh vực hop tác khác nhau cho chính các quốc gia</small>
<small>thành viền.</small>
Nếu như trước day, luật quốc tế chủ yếu tập trung điều chỉnh các van đề mang tính chất “truyền thống” như xung đột vũ trang, ngoại giao lãnh sự... thì hiện nay, quan hệ quốc tế do luật quốc tế điều chỉnh đã mở rộng đáng kê. Yếu tổ tác động đến việc mở rộng phạm vi điều chỉnh của luật quốc tế chính
là sự phát triển của khoa học cơng nghệ, sự gia tăng của tồn cầu hóa, của
hội nhập và phát triển với nhiều hệ lụy cả tích cực lẫn tiêu cực. Điển hình như van dé khai thác, sử dụng khoảng khơng vũ tru, phịng chống tội phạm khủng bố, tội phạm công nghệ cao, ô nhiễm môi trường, biến đổi khí hậu.
<small>can thiệp nhân đạo...</small>
Trong hệ thống luật quốc tế, giải quyết tranh chấp quốc tế là một trong những chế định quan trọng. Các tranh chấp quốc tế thuộc phạm vi điều <small>chỉnh của luật quốc tế có thể phát sinh từ bất cứ lĩnh vực nào như tranh chấp</small> về chủ quyền lãnh thé, tranh chấp thương mại, tranh chấp về bảo hộ công dân... Cùng với sự mở rộng của giao lưu và hợp tác quốc tế, tranh chấp giữa các chủ thé luật quốc tế mà chủ yếu là giữa các quốc gia đang có xu hướng
ngun tắc hịa bình giải quyết tranh chấp quốc tế khơng chỉ là cơ sở mà cịn <small>là công cụ pháp lý để các quôc gia sử dụng nham giải quyết hiệu quả tranhchấp phát sinh trong thực tiễn. Ngoài việc giải quyết tranh chấp băng biệnpháp đàm phán hoặc thông qua bên thứ ba, đáng lưu y là hiện nay, việc xây</small> dựng hoặc thừa nhận các thiết chế tài phán giải quyết tranh chấp quốc tế cũng như ghi nhận những điều khoản giải quyết các tranh chấp quôc tế trong
<small>các điều ước quốc tế song phương và đa phương ngày càng phơ biến.</small>
Tóm lại, nghiên cứu luật quốc tế từ cả góc độ lý luận và thực tiễn, có thé
từ góc độ xây dựng nguyên tắc, quy phạm pháp luật và cách thức thực hiện các biện pháp chế tài thì luật quốc tế lại rất đặc biệt. Tuy nhiên, hồn tồn có cơ sở
còn góp phần quan trọng trong việc duy trì hịa bình an ninh quốc tế. thúc đây <small>quan hệ hợp tác phát triển. Ở các mức độ khác nhau. các quốc gia đều thừa</small> nhận vai trị khơng thé thiếu của luật quốc tế đối với hợp tác phát triển. Tuy nhiên. có thể thấy luật quốc tế cũng cịn khá nhiều bất cập. Băng chứng là quyền và lợi ích hợp pháp của nhiều quốc gia, đặc biệt là các quốc gia nhỏ vẫn bị xâm hại. hịa bình thế giới vẫn bị đe dọa. xung đột vũ trang leo thang ở nhiều quốc gia, khu vực. thảm họa môi trường, thảm họa nhân đạo... đã đến mức báo động. Mặc dù cũng có các biện pháp chế tài như trừng phạt, cắm vận kinh tế,
<small>phong tỏa đường không, đường bộ... , nhưng trong không it VỤ VIỆC vi phạm,</small>
<small>nguyên nhân, trong đó có thé ké đến sự thiếu chặt chẽ, chưa ‘ 'cập nhật” những</small>
biến động của đời sông hiện đại của Luật quốc tế, Điều này đã dẫn đến việc
giải thích và áp dụng luật quốc tế trong nhiều trường hợp rất khác nhau, thậm chí việc một số chủ thé luật quốc tế đã có tình tạo ra những biệt lệ cho riêng mình gây phương hại đến lợi ích hợp pháp của các chủ thê khác. Đây cũng chính là một trong những lý do dẫn đến sự gia tăng các tranh chấp quốc tế cũng như những căng thăng dai dăng trong quá trình giải quyết các tranh chấp này.
Mặt khác, do đặc thù của luật quôc tế nên việc xây dựng các khuôn khổ pháp lý
<small>điều chỉnh các lĩnh vực hợp tác quốc tế, thực thi luật quốc tế, giải quyết tranh</small>
chấp quốc tế cũng như tuân thủ kết quả giải quyết tranh chấp... phụ thuộc chủ
yếu vào thiện chí của các chủ thê liên quan. Việc một số quốc gia không tuân
thủ các nguyên tắc, quy phạm pháp luật quốc tế, lợi dụng vị thé của nước lớn xâm phạm quyền và lợi ích hợp pháp của quốc gia khac...Dién hình là trường
hợp của Trung Quốc với yêu sách phi lý về đường lưỡi bò ở Biển Đông, Ixraen
với các hoạt động xây dựng các khu định cư của người Do Thái trên phần lãnh thé Bờ Tây... cũng làm “suy yếu” luật quốc tế.
Dé luật quốc tế thực sự là công cụ hữu hiệu bảo vệ quyền và lợi ich hop pháp của các chủ thể, góp phần duy trì hịa bình và an ninh quốc tế, từ góc độ nghiên cứu, cùng với việc đây mạnh hoạt động thực thi tuân thủ các điều ước quốc tế đã ký, cộng đồng quốc tế cần tiếp tục ký kết các điều ước, đặc biệt trong một số lĩnh vực như an ninh, giải trừ quân bị, trách nhiệm pháp lý quốc tế, chong khủng bố... nhằm tạo lập khn khổ pháp lý hồn thiện điều chỉnh
<small>các quan hệ phát sinh trong đời sông quốc tế. Trong điều kiện sự khác biệttrong quan diém về các van dé quốc tế còn khá lớn, những xung đột về lợi ích</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 11</span><div class="page_container" data-page="11">TONG QUAN VỀ LUẬT QUỐC TẾ VÀ CÁC VĂN BAN PHÁP LUẬT
<small>có xu hướng gia tăng thì sự hiện diện của các văn bản pháp lý quốc tế là một</small> trong những công cụ hữu hiệu dé bảo vệ lợi ích của các quốc gia, tiết chế hành
<small>vi gây hại của các cường quốc. góp phần duy trì trật tự quan hệ quốc tế bình</small>
dang, cùng có lợi. Đây là giải pháp khá “ly tưởng” vì thực hiện được khơng
phải là điều đơn giản. Thực tiễn quan hệ quốc tế liên quan đến những lĩnh vực
này cho thay dé đạt được thỏa thuận - yếu tố cót lõi cho việc hình thành các văn bản pháp lý quốc tế ln địi hỏi cần có sự dung hịa về lợi ích rất lớn của các quốc gia
Mặc dù luật quốc tế cũng có hệ thống biện pháp chế tải, nhưng việc triển
khai trong thực tiễn các biện pháp chế tài còn thiếu sự “quyết liệt". Bên cạnh những ưu diém nhất định. tính “tự cưỡng chế” - đặc thù của chế tài trong luật quốc tế cũng có khơng ít những hạn chế, bat cập. Điển hình là đối với trường
hợp cưỡng chế cá nhân mà chủ thể cưỡng chế lại là các quốc g gia ở vị thế yếu
hơn. Vì vậy, đối với một số vụ việc vi phạm pháp luật quốc tế, đe dọa nghiêm trọng hịa bình an ninh quốc. tế, xâm hại quyền và lợi hợp pháp của các quôc
gia nhỏ, cộng đồng quốc tế cần sử dụng nhiều hơn hình thức cưỡng chế tập thẻ. <small>Hiện nay, cưỡng chế tập thé chủ yếu được sử dụng trong khuôn khổ Liên hợp</small>
<small>quốc. Ở các mức độ khác nhau, các biện pháp chế tài tập thể thường hiệu quả</small>
<small>hơn nhiều, nhất là khi đối tượng phải gánh chịu chế tài là cường quốc. Ngoài</small> ra, các liên kết song phương hoặc đa phương nhằm đảm bảo an ninh cũng là
<small>giải pháp mà những qc gia ở vị thé u hơn cần tính đến. Những đảm bảo an</small>
<small>ninh của Mỹ đối với Nhật Bản và Philipin chính là những mơ hình cần được</small> các quốc gia hữu quan quan tâm nhân rộng.
Cùng với xu hướng khu vực hóa gia tăng trong những thập niên gần đây, một số tô chức quốc tế khu vực đã đạt được những thành tựu nhất định trong
được thế mạnh của các thiết chế này, các tơ chức quốc tế liên chính phủ toàn
<small>cầu cũng như khu vực cần được trao cho thâm quyên lớn hơn. Những bước tiến</small>
đài của EU trong các lĩnh vực hợp tác khác nhau cũng có một phan xuất phát từ tính chất “siéu quốc g gia” mà các quốc gia thành viên đã thống nhất trao cho Tô
<small>chức này. Trong điều kiện thé giới đầy biến động. sự tùy thuộc lẫn nhau sẽ</small>
<small>ngày càng gia tăng thì quan điểm tuyệt đối hóa về chủ qun, về cơng việc nội</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 12</span><div class="page_container" data-page="12">bộ. những quan ngại về sự lệ thuộc... cần được tính tốn cân nhắc hợp lý. Phụ thuộc vào lợi ích mà các quốc gia trên cơ sở tự nguyện sẽ quyết định tham gia các liên kết quốc tế ở những cấp độ khác nhau nhằm hợp tác về chính trị. kinh
tế, giải quyết tranh chấp phát sinh... Cùng với các nguyên tắc, quy phạm pháp
luật quốc tế, luật lệ của những liên kết này sẽ góp phần quan trọng đảm bảo lợi ích hợp pháp của các quốc gia.
Là một quốc gia đang phát triển, một trong những yếu tố quan trọng, có tính chất quyết định dẫn đến những thành tựu của Việt Nam trong phát triển
kinh tế, ơn định chính trị xã hội chính là việc triển khai đường lối tích cực, chủ
động hội nhập khu vực và tồn cầu. Ké từ bat đầu công cuộc đổi mới đến nay, Việt Nam đã gia nhập một số tổ chức quốc tế như ASEAN, WTO... và mới đây
<small>nhất là Hội nghị Lahay về tư pháp quốc tế. Ngoài việc tham gia đàm phán, ký</small>
<small>kết các điều ước quốc tế song phương và đa phương, Việt Nam cũng đã gia</small> nhập và trở thành thành viên của nhiều điều ước quôc tế đa phương pho cap nhu Cong ước Viên năm 1969 về Luật điều ước quốc tế, Công ước về chong
<small>tra tấn năm 1984, Cơng ước về phịng chống tội phạm xuyên quốc gia năm</small>
<small>2000, Công ước Viên năm 1980 vê mua bán hàng hóa quốc tế... Trong phạm viquốc gia, để thực thi hiệu quả các cam kết quốc tế, Việt Nam cũng đã ban hànhvà sửa đôi khá nhiều văn bản quy phạm pháp luật như Luật biển Việt Nam năm</small>
<small>2012, Luật điều ước quốc tế năm 2016...</small>
Các khung khô pháp lý quốc tế mà Việt Nam là thành viên không chỉ là cơ
<small>sở pháp lý bảo vệ lợi ích hợp pháp của Việt Nam trong các lĩnh vực hợp tác mà</small>
cịn góp phần hồn thiện hệ thống pháp luật quốc gia, thu hẹp khoảng cách phát
của luật quốc tế, trong quá trình xây dựng, bảo vệ và phát trién đất nước, chắc chăn Việt Nam đã, đang và sẽ tiếp tục ký kết, gia nhập các điều ước quốc tế
<small>hữu quan và tận tâm thiện chí thực thi các nghĩa vụ phát sinh từ chính các cam</small>
kết quốc tế này. Những thành tựu trong phát triển kinh tế xã hội và ôn định
chính trị của Việt Nam trong nhiều năm qua là minh chứng day thuyết phục
cho tính đúng dan của chính sách, đường lỗi đối ngoại cũng như đối nội của
<small>Việt Nam. Cùng với việc khăng định uy tín, vị thế trên trường quốc tế, ViệtNam cũng có vai trị quan trọng trong duy trì hịa bình ổn định, thúc đây hợptác phá: triển ở khu vực cũng như toàn cầu.</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 13</span><div class="page_container" data-page="13">Phòng ngừa cho những thé hệ tương lai khỏi thảm họa chiến tranh đã hai
lần. trong đời chúng ta, gây cho nhân loại những đau thương không xiết kể. Tuyên bố một lần nữa lòng tin tưởng ở những quyên cơ bản của con người,
ở phẩm giá và giá trị của con người, ở quyên bình đăng giữa nam, nữ và ở quyền bình đăng giữa các nước lớn và nhỏ.
Tạo những điều kiện cần thiết để giữ gìn công lý và tôn trọng những nghĩa vụ cho những hiệp ước và những nguôn gốc khác của Luật quốc tế đặt ra.
Khuyến khích sự tiến bộ xã hội và cải thiện những điều kiện sinh sống trong một nên tự do rộng rãi hơn.
Và dé đạt được mục đích đó.
Biểu thị sự khoan nhượng cùng nhau sống hồ bình trên tinh than láng giềng thân thiện va thống nhất lực lượng chúng ta để duy trì hồ bình và an ninh quốc tế.
Áp dụng những nguyên tắc và quy định những phương pháp đảm bảo
<small>không dùng vũ lực, trừ trường hợp vì lợi ích chung.</small>
Sử dụng bộ máy quốc tế để khuyến khích sự tiến bộ của tất cả các dân tộc
về mặt kinh tế và xã hội.
Đã quyết định thống nhất những cố gang của chúng tôi dé thực hiện những
<small>mục đích đó.</small>
<small>Vì vậy, Chính phủ các nước chúng tôi, qua các đại diện, họp tại thành phố</small>
San-Francio và có đủ thư ủy nhiệm tồn quyền hợp lệ, đã chấp nhận bản Hiến chương Liên hợp quốc này và thiết lập ra một tổ chức quốc tế lấy tên là Liên hợp quốc.
</div><span class="text_page_counter">Trang 15</span><div class="page_container" data-page="15"><small>Chương |</small>
MỤC ĐÍCH VÀ NGUN TÁC <small>Điều 1.</small>
Những mục đích của Liên hợp quốc là
1. Duy tri hồ bình và an ninh quốc tế, và dé đạt được mục đích đó: dùng những biện pháp tập thé có hiệu quả nhằm phịng ngừa và gạt bỏ mọi mối đe
<small>dọa hồ bình. trừng trị mọi hành động xâm lược hay phá hoại hồ bình khác, vàđiêu chỉnh hoặc giải qut băng phương pháp hồ bình theo đúng nhữngngun tac của cơng lý và của pháp luật quôc tê, những vụ tranh chap hoặc</small>
những tinh thé có tính chất quốc tế, có thé dẫn đến phá hoại hồ bình.
2. Phát triển những quan hệ hữu nghị giữa các nước trên cơ sở tôn trong
nguyên tắc dân tộc bình quyền, dân tộc tự quyết và dùng tất cả những biện pháp thích hợp khác dé củng cố hồ bình thế giới.
3. Thực hiện sự hợp tác quốc tế trong việc giải quyết những vấn đề quốc tế về kinh tế, xã hội và nhân đạo, trong việc khuyến khích phát triển và sự tơn trọng nhân quyên và những quyền tự do cơ bản cho tất cả mọi người, không
<small>phân biệt chủng tộc, nam, nữ, ngôn ngữ hoặc tôn giáo.</small>
4. Liên hợp quốc là một trung tâm để phối hợp hành động của các nước nhăm những mục đích chung nói trên.
Điều 2.
Để đạt được những mục đích nêu tại Điều 1. Liên hợp quốc và những hội viên Liên hợp quốc phải hành động theo đúng những nguyên tắc sau đây:
1. Liên hợp quốc được xây dựng trên nguyên tắc bình đăng về chủ quyền
của tất cả hội viên.
2. Dé đảm bảo cho tất cả các hội viên Liên hợp quốc được hưởng những
quyền và lợi ích do tư cách hội viên mà có, hội viên Liên hợp quốc phải thành
khan làm trịn những nghĩa vụ mà họ đã đảm nhiệm chiêu theo những điêu
<small>khoản của Hiên chương này.</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 16</span><div class="page_container" data-page="16">3. Hội viên Liên hợp quốc giải quyết các tranh chấp quốc tế của họ bằng phương pháp hồ bình, làm thế nào khỏi nguy hại đến hồ bình và an ninh quốc
tế cũng như đến công lý.
4. Trong quan hệ quốc tế, các hội viên Liên hợp quốc không được có hành động đe dọa bằng vũ lực hay dùng vũ lực để chống lại quyền bất khả xâm phạm về lãnh thổ hay nền độc lập chính trị của bất cứ một nước nào, hoặc băng
cách này hay cách khác làm trái với những mục đích của Liên hợp quốc.
mọi hành động của Liên hợp quốc theo đúng các điều quy định của Hiến chương này và không giúp đỡ bất cứ một nước nào bị Liên hợp quốc áp dụng
một hành động phòng ngừa hoặc cưỡng ché.
6. Liên hợp quốc đảm bảo để các nước không phải hội viên Liên hợp quốc
cùng hành động theo các ngun tắc này vì nó cần thiết để duy trì nên hồ bình và an ninh quốc tế.
những biện pháp cưỡng chế nói ở Chương VII.
<small>Chương II</small>
HỘI VIÊN LIEN HOP QUOC
Điều 3.
là trước đã ký vào bản tuyên ngôn của Liên hợp quốc ngày 1/1/1942, nay ký và
Liên hợp quốc.
</div><span class="text_page_counter">Trang 17</span><div class="page_container" data-page="17"><small>Điều 4.</small>
<small>1. Tat ca các nước yêu chuộng hồ bình thừa nhận những nghĩa vụ quy địnhtrong Hiện chương này và được Liên hợp qc xét có du kha nang và thiện ý làmtròn những nghĩa vụ ay thì được kêt nạp làm hội viên Liên hợp qc.</small>
<small>2. Việc két nạp vào Liên hợp quôc một nước nào đó do Đại hội đơng quyếtđịnh theo dé nghị của Hội dong bảo an.</small>
<small>Điều 5</small>
<small>Một hội viên Liên hợp quôc nào đó bị Hội đơng bảo an áp dụng hành động</small>
<small>phịng ngừa hoặc cưỡng chê, có thê bị Đại hội đơng, theo kiên nghị của Hộiđồng bảo an, đình chỉ không cho sử dụng quyên và đặc quyên của hội viên.Việc sử dụng những quyên và đặc quyền ây có thê được Hội đông bảo an phục</small>
<small>hôi lại.odĐiều 6.</small>
<small>Nêu một hội viên Liên hợp quéc vi phạm một cách có hệ thông nhữngnguyên tac nêu trong Hiện chương này thi Đại hội đơng có thê khai trừ khỏi</small>
<small>Liên hợp qc theo kiên nghị của Hội đồng bảo an.</small>
<small>Chương III</small>
CÁC CƠ QUAN Điều 7.
1. Những cơ quan chính của Liên hợp quốc là: Đại hội đồng, Hội đồng bảo
Tổng thư ký.
2. Những cơ quan phụ sau này xét ra cần thiết có thé được thành lập phù
hợp với Hiến chương này. Điều 8.
Liên hợp quốc không định ra một sự hạn chế nào đối với nam và nữ tham gia phục vụ trong các cơ quan chính và phụ của Liên hợp quốc trong bất cứ chức vụ gì và trên những điều kiện bình đăng.
<small>—— 5 5 =</small>
<small>ĐẠI HOI DONG</small>
Thanh phan: Điều 9.
1. Đại hội đồng gồm tất cả các thành viên của Liên hợp quốc. 2. Mỗi hội viên có nhiều nhất là 5 đại biểu ở Đại hội đồng.
<small>Chức nang và quyền hạn:</small>
<small>Điều 10.</small>
Đại hội đồng có quyền thảo luận tat cả các vân đê hoặc những việc thuộc phạm vi Hiến chương này hoặc thuộc quyền hạn và chức năng của bất cứ một
cơ quan nao ghi trong Hiến chương này và có thé dé ra những kiến nghị về
<small>những vân đề hoặc những việc ây cho các hội viên Liên hợp quôc hoặc cho Hộiđông bảo an hoặc vừa cho các hội viên Liên hợp quôc vừa cho Hội đông bảoan, trừ những điểm quy định ở Điêu 12.</small>
<small>Điêu 11.</small>
<small>1. Đại hội đơng có qun xem xét những ngun tac chung về sự hợp tacđê duy trì hồ bình và an ninh quốc tê, kê cả những nguyên tac giải trừ quân bị,điều chỉnh vũ trang va dựa vào những nguyên tac ay đưa ra những kiên nghị</small>
<small>cho các hội viên Liên hợp quôc, hoặc cho Hội đông bảo an hoặc cho cả các hộiviên Liên hợp quôc va Hội dong bảo an.</small>
<small>2. Đại hội đơng có qun thảo luận mọi vân dé liên quan dén việc duy trì</small>
<small>hồ bình và an ninh quôc tê, do bat kỳ một hội viên Liên hợp quốc nào, hoặcdo Hội đông bao an, hoặc do một nước không phải là hội viên Liên hợp quôc</small>
<small>đưa ra Dai hội dông theo điểm 2 Điều 35 và trừ những quy định ở Điêu 12, Đại</small>
<small>hội đồng có thê kiên nghị về mọi van dé thuộc loại ay với một nước hay nhữngnước hữu quan, hoặc với Hội đông bảo an. Mọi vân đê thuộc loại này mà địihỏi phải có một hành động, thì Đại hội đông đưa lại cho Hội đông bảo an trước</small>
<small>hay sau khi thảo luận.</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 19</span><div class="page_container" data-page="19"><small>3. Đại hội đồng có thê lưu ý Hội đơng bao an về những tinh thê có thê làmnguy hại đên nen hồ bình và an ninh qc tê.</small>
<small>4. Những quyền hạn của Đại hội đơng nói trong Điêu này khơng hạn chê ý</small>
chung của Điều 10. Điều 12.
1. Khi Hội đồng bảo an thực hiện những chức năng do Hiến chương nay
giao cho minh, đối với tranh chấp hay một tình thé nào đó, thi Đại hội đồng khơng được đưa ra một ý kiến nào về sự tranh chấp hay tình thé ay, nêu Hội đồng bảo an khơng u cầu.
2. Tại mỗi khoá họp của Đại hội đồng. Tổng thu ký, với sự đồng ý của Hội đồng bảo an, báo cho Đại hội đồng biết những việc liên quan đến sự duy trì hoa
bình và an ninh quốc tế mà Hội đồng bảo an đang phụ trách, khi Hội đồng bảo
an thơi khơng phụ trách những việc đó nữa thì Tong thư ký báo ngay cho Dai
hội đồng biết, hoặc cho các hội viên Liên hợp quốc biết, nếu Đại hội đồng
<small>không họp.</small>
Điều 13.
<small>với mục đích:</small>
a) Giúp đỡ sự hợp tác quốc tế trong lĩnh vực chính trị và khuyến khích sự phát
b) Giúp đỡ sự hợp tác quốc tế trong lĩnh vực kinh tế, xã hội, văn hoá giáo dục, y tế, và giúp đỡ việc thực hiện những quyền của con người và những
quyên tự do cơ bản cho mọi người, không phân biệt chủng tộc, nam, nữ, ngôn
<small>ngtr, tôn giáo.</small>
2. Những trách nhiệm. chức năng và quyền hạn khác của Đại hội đồng có liên quan đến những van đề ghi ở đoạn 1b trên đây được nêu ra trong Chương
<small>IX và X.</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 20</span><div class="page_container" data-page="20">Điều 14.
Tuân theo những quy định tại Điều 12, Dai hội đồng có thê kiến nghị những biện pháp để điều chỉnh một cách hồ bình mọi tình thẻ do bat cứ nguồn Độc nào
mà theo sự nhận xét của Đại hội đồng có tính chất làm thiệt hại đến lợi ích chung hoặc làm tồn thương đến các quan hệ hữu nghị giữa các nước ké cả những tình thé do sự vi phạm những quy định của Hiến chương này gây ra, mà những quy định đó đã vạch rõ những mục đích và ngun tắc của Liên hợp quốc.
Điều 15.
1. Đại hội đồng tiếp nhận và nghiên cứu những báo cáo hàng năm và báo cáo đặc biệt của Hội đồng bao an, các báo cáo ấy gồm một bản tường trình những biện pháp mà Hội đồng bảo an đã quyết định hoặc đã thi hành để duy trì
hồ bình và an ninh thé giới.
2. Đại hội đồng tiếp nhận và nghiên cứu những báo cáo của các cơ quan khác của Liên hợp quốc.
Điều 16.
Về chế độ bảo trợ quốc tế, Đại hội đồng thực hiện những chức năng định ra cho Đại hội đồng ở những Chương XII va XIII; bao gồm cả việc chuẩn y
những hiệp định bảo trợ đối với những lãnh thé không được ấn định là những
<small>khu vực chiên lược.</small>
Điều 17.
1. Đại hội đồng xét việc chuẩn y ngân sách của Liên hợp quốc.
2. Các hội viên chịu những chi phí cho Liên hợp quốc theo sự phân phối do
Đại hội đồng an định.
3. Đại hội đồng xét và chuẩn y mọi hiệp nghị về tài chính và ngân sách ký với những t6 chức chun mơn nói ở Điều 57, và kiểm tra những ngân sách hành chính của các tổ chức chun mơn ấy nhăm mục đích đề ra những kiến nghị cần thiết cho các cơ quan hữu quan.
Bỏ phiếu: Điều 18.
1. Mỗi hội viên Đại hội đồng được sử dụng một phiếu.
</div><span class="text_page_counter">Trang 21</span><div class="page_container" data-page="21">2. Những nghị quyết của Đại hội đông vé những van dé quan trọng phải
được thông qua theo đa số 2/3 các hội viên có mặt bỏ phiếu. Những vấn đề
được coi là quan trọng: những kiến nghị có liên quan đến van dé duy trì hồ bình và an ninh quốc tế. việc bầu cử những hội viên không thường trực của Hội
đồng bảo an. việc bầu cử những hội viên Hội đồng kinh tế và xã hội, việc bầu
cử những hội viên Hội đồng bao trợ theo đoạn Ic Điều 86, việc kết nạp những
hội viên mới vào Liên hợp quốc, việc đình chỉ những quyên và đặc quyền của hội viên. việc khai trừ hội viên, những van dé thuộc sự thi hành chế độ bảo trợ
và những vấn dẻ ngân sách.
3. Những nghị quyết về những van đề khác kể cả việc ấn định những loạt vấn đề mới cần được giải quyết theo đa số 2/3, được thông qua theo đa số các hội viên có mặt và bỏ phiêu.
Điều 19,
Mỗi hội viên Liên hợp quốc chậm nộp những khoản đóng góp của mình
góp trong hai năm qua. Tuy nhiên Đại hội đồng có thể cho phép hội viên ấy được dự cuộc bỏ phiếu nếu Đại hội đồng xét thấy sự thiểu sót đó là do những hồn cảnh xảy ra ngoài ý muốn của hội viên ấy.
<small>Thủ tục:</small>
Điều 20.
nếu hồn cảnh địi hỏi. Những khoá họp bất thường này do Tổng thư ký triệu tập, theo yêu cầu của Hội đồng bảo an hoặc của đa số các hội viên Liên hợp quốc.
Điều 21.
Đại hội đồng tự đặt lấy nội quy của mình. Đại hội đồng cử Chủ tịch cho
<small>từng khoá họp.</small>
Điều 22.
Đại hội đồng có thể lập ra những cơ quan phụ mà Đại hội đồng xét thấy can thiết cho việc thi hành các chức năng của minh.
</div><span class="text_page_counter">Trang 22</span><div class="page_container" data-page="22">Cộng hoa Trung Hoa," Pháp. Liên bang cộng hoà xã hội chủ nghĩa Xô Viết,”
<small>Liên hiệp vương quôc Anh và Băc Ai-Len và Mỹ là những ủy viên thường trực</small>
<small>của Hội đông bảo an. Mười hội viên khác của Liên hợp quôc được Đại hộidong bau ra với tư cách là những ủy viên không thường trực của Hội đông baoan; trong việc bâu cử này, Đại hội đông đặc biệt tính đên trước hêt sự đóng góp</small>
<small>của các hội viên Liên hợp qc vào việc duy trì hồ bình và an ninh quôc tê,</small>
<small>vào các mục dich khác của Liên hợp qc va tính dén sự phân phơi cơng băng</small>
<small>theo địa lý hành chính.</small>
<small>2. Những ủy viên khơng thường trực của Hội đông bảo an dược bau ra vớinhiệm kỳ 2 năm. Trong lân thứ nhât bâu cử ủy viên không thường trực, sau khi</small>
tăng số lượng ủy viên Hội đồng bảo an từ 11 lên 15, thì ba trong số bốn ủy viên
<small>bô sung được bau với nhiệm ky một năm. Uy viên Hội đông bao an vừa hêt</small>
<small>nhiệm kỳ không được bâu lại ngay.</small>
3. Mỗi ủy viên của Hội đồng bảo an có một đại biểu tại Hội đông.
<small>Chức năng và quyên hạn:</small>
<small>Diéu 24.</small>
<small>1. Dé dam bao cho Liên hop qc hành động mau chóng va có hiệu qua,</small>
<small>các hội viên Liên hợp quôc trao cho Hội đơng bao an trách nhiệm trong việc</small>
<small>duy trì hồ bình và an ninh quôc tê và thừa nhận răng khi làm những nghĩa vụ</small>
<small>do trách nhiệm ây đặt ra thì Hội đông bảo an hành động với tư cách thay mặtcho các hội viên Liên hợp quoc.</small>
<small>('). Hiện nay là Cộng hồ nhân dân Trung Hoa.</small><sub>ì g g</sub>
<small>(7). Hiện nay Liên bang Nga thừa ké.</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 23</span><div class="page_container" data-page="23">2. Trong khi thực hiện những nghĩa vụ đó, Hội đồng bao an hành động theo
<small>đúng mục đích và nguyên tac của Liên hợp quôc. Những quyên hạn riêng biệtgiao cho Hội đơng bảo an đề có thê làm trịn những nghĩa vụ ây được quy định</small>
<small>ở những Chương VI, VII, VHI, XI.</small>
3. Hội đồng bảo an trình Đại hội đồng xét những báo cáo thường niên, và
<small>khi cân thiệt, những báo cáo đặc biệt.</small>
Điều 25.
<small>Các hội viên Liên hợp quốc thừa nhận châp thuận và thi hành những nghị</small>
<small>quyết của Hội đông bao an theo đúng Hiền chương nay.</small>
<small>Điều 26.</small>
<small>Đề kiên lập và duy trì hồ bình và an ninh quôc tê băng một sô tôi thiêunhân lực và tài nguyên kinh tê thê giới vào việc vũ trang. Hội đơng bảo an có</small>
<small>nhiệm vụ. với sự giúp đỡ của một ủy ban tham mưu quân sự, quy định ở Điều47, dự thảo những kê hoạch xây dung một hệ thơng điêu hồ vũ trang đê dé</small>
<small>trình cho các hội viên Liên hợp quôc.</small>
<small>“ ek</small>
<small>Bo phiêu:oA</small>
<small>Diéu 27.</small>
1. Mỗi ủy viên của Hội đồng bao an được sử dung một phiêu.
<small>2. Những nghị quyết của Hội đông bảo an về những van đê thủ tục được</small>
<small>thơng qua khi có phiêu thuận của 9 ủy viên Hội đông.</small>
3. Những nghị quyết của Hội đồng bảo an về những vấn đề khác phải được
<small>phiêu thuận của 9 ủy viên, trong đó có phiêu thuận của tât cả các ủy viênthường trực, dĩ nhiên là khi thông qua nghị quyết chiêu theo Chương VI và</small>
<small>đoạn 3 Điêu 52, bên đương sự trong cuộc tranh châp không bỏ phiêu.</small>
<small>Thu tục:oA</small>
<small>Điêu 28.</small>
<small>1. Hội đông bảo an được tơ chức thê nào đê có thê thực hiện thường xuyên</small>
những chức năng của mình. Dé đạt được mục đích ấy, mỗi ủy viên của Hội đồng bảo an phải ln ln có đại diện tại trụ sở Liên hợp quôc.
</div><span class="text_page_counter">Trang 24</span><div class="page_container" data-page="24">2. Hội đồng bảo an họp những phiên họp định kỳ, trong những phiên họp này. mỗi một ủy viên có thể, nêu họ muốn, cử một thành viên Chính phủ của
<small>họ hoặc một đại diện nào được đặc biệt chỉ định thay mặt họ.</small>
3. Hội đồng bảo an có thể họp nhóm ở tất cả các nơi ngoài trụ sở của Liên
hợp quốc, nêu hội đồng xét thấy thuận tiện nhất cho công tác của mình.
Điều 29.
Hội đồng bảo an có thể thành lập những cơ quan phụ néu thay can cho việc
<small>thi hành những chức năng của mình.</small>
Điều 30.
Hội đồng bảo an đặt ra nội quy của mình, trong đó có quy định phương
thức cử Chủ tịch của hội đồng.
Điều 31.
Hội viên Liên hợp quốc không phải là ủy viên của Hội đồng bảo an có thé tham dự, nhưng khơng có quyền biểu quyết, những cuộc thảo luận về mọi vấn đề đưa ra trước Hội đồng bảo an mỗi khi Hội đồng bảo an nhận định rang quyén lợi của hội viên ay đặc biệt bị đụng cham tới.
Điều 32.
Hội viên liên hợp quốc không phải là ủy viên của Hội đồng bảo an, hay một nước không phải là hội viên Liên hợp quốc, nếu là đương sự trong vụ tranh
chấp mà Hội đồng bảo an đang xét, cũng được mời đến tham dự, nhưng khơng có quyền biểu quyết những cuộc thảo luận về vụ tranh chấp ấy. Hội đồng bảo
an ấn định những điều kiện mà hội đồng xét thấy hợp lý để cho một nước
không phải là hội viên Liên hợp quốc được tham gia các cuộc thảo luận ấy.
<small>Chương VI</small>
GIẢI QUYẾT HOA BÌNH CÁC VỤ TRANH CHAP
<small>oADiéu 33.</small>
<small>1. Trong moi vu tranh chap, nêu kéo dài có thé đe dọa sự duy tri hồ bìnhvà an ninh quốc tê, các đương sự phải tìm giải pháp, trước hét băng con đường</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 25</span><div class="page_container" data-page="25">đàm phán, điều tra trung gian, hoà giải trọng tài, bằng con đường tư pháp. băng <small>việc sử dụng những cơ quan hoặc những hiệp định khu vực, hoặc băng các biện</small>
<small>pháp hồ bình khác tùy họ lựa chọn.</small>
2. Hội đồng bảo an, néu xét thấy cần yêu cầu các đương sự giải quyết tranh
chấp của họ băng những biện pháp như vậy.
Điều 34.
Hội đồng bảo an có quyền điều tra mọi vụ tranh chấp hoặc mọi tình thê có thé dẫn dén sự bat hoà giữa các nước hoặc gây ra một vụ tranh chap để xác định xem vụ tranh chấp hay tình thế ấy nếu kéo dài có thể đe dọa nên hồ bình
<small>và an ninh qc tê không.oA</small>
<small>Diéu 35.</small>
1. Mỗi hội viên Liên hợp quốc đêu có thê lưu ý Hội đơng bảo an hoặc Dai
<small>hội đồng đên một vụ tranh châp hay một tình thê có tính chât nói ở Điêu 34.</small> 2. Mỗi nước khơng phải là hội viên Liên hợp quốc có thé thông báo cho <small>Hội đông bao an hoặc Đại hội dong về bat cứ vụ tranh chap nào mà họ là</small>
đương sự miễn là nước này thừa nhận những nghĩa vụ giải quyết hồ bình các
<small>vụ tranh chap quy định trong Hiên chương nay.</small>
<small>3. Những hoạt động của Đại hội dong vê những việc mà Đại hội đông được</small>
<small>lưu ý tới chiêu theo Điều này, déu phải tuân theo những quy định của các Điêu</small>
<small>11 và 12.oADiéu 36.</small>
1. Bất cứ su diễn biên nào của một vụ tranh chap có tinh chat nói ở Điêu 33
<small>hoặc một tình thê tương tu, Hội đơng bao an có thê kiên nghị những thủ tục</small>
<small>hoặc những phương thức điêu chỉnh thích đáng.</small>
<small>2. Hội đông bảo an sẽ phải coi trọng mọi thủ tục do các đương sự đã áp</small>
<small>dụng dé giải quyét vụ tranh chap ay.</small>
<small>3. Khi đưa ra những kiên nghị nói tại điêu này, Hội đông bao an cũng phải chúý răng những vụ tranh châp có tính chât pháp lý nói chung phải do các đương sựđưa ra trước Tồ án quôc tê, theo đúng những quy định của quy chê Toà án.</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 26</span><div class="page_container" data-page="26">Điều 37.
1. Nếu các đương sự. trong một vụ tranh chấp có tính chât nói ở Điêu 33, khơng giải quyết được vụ tranh chấp này bằng những biện pháp chỉ rõ trong Điều 33 ấy, các đương sự phải đưa vụ tranh chấp ấy ra trước Hội đồng bảo an.
2. Nếu Hội đồng bảo an cho răng sự kéo đài vụ tranh chấp đó, trên thực tế
<small>sẽ de dọa việc duy trì hồ bình và an ninh qc tê thì Hội đơng bao an quyếtđịnh hành động theo Điêu 36, hoặc kiên nghị những điều kiện giải qut màmình cho là thích đáng.</small>
<small>Điều 38.</small>
<small>Nêu các dương sự trong vụ tranh châp yêu câu. Hội đơng bảo an có thê đưara cho họ những kiên nghị nhăm giải quyết hồ bình vụ tranh chap do, điêu nàykhơng phương hại gì đên những quy định của các Điêu 33 và 37.</small>
<small>Chương VII</small>
HANH ĐỘNG TRONG TRUONG HỢP HỊA BÌNH BỊ DE DOA, HỊA BÌNH BỊ PHÁ HOẠI VÀ CÓ HÀNH VI XÂM LƯỢC Điều 39,
Nếu Hội đồng bảo an thấy có sự đe dọa hồ bình, có sự phá hoại hồ bình
hoặc có một hành vi xâm lược thì kiến nghị quyết định những biện pháp phù hợp các Điều 41 và 42 để duy trì hoặc khơi phục hồ bình và an ninh quốc tế.
Điều 40.
Để ngăn chặn tình thế trở nên nghiêm trọng hơn, Hội đồng bảo an, trước
khi kiến nghị hoặc quyết định những biện pháp ghi trong Điều 39 có quyền yêu cầu các bên đương sự hữu quan tuân theo những biện pháp tạm thời mà hội đồng xét thấy cần thiết hoặc nên làm. Những biện pháp tạm thời đó sẽ khơng phương hại gì đến những quyền lợi, yêu sách hoặc lập trường của các bên
đương sự hữu quan. Hội đồng bảo an phải quan tâm thích đáng làm sao để
không tiền hành những biện pháp tạm thời đó.
</div><span class="text_page_counter">Trang 27</span><div class="page_container" data-page="27">TONG QUAN VỀ LUAT QUỐC TẾ VÀ CÁC VĂN BẢN PHÁP LUẬT
Điều 41.
Hội đồng bảo an có quyền quyết định những biện pháp nào khơng dùng đến vũ lực dé làm cho những quyết định ay có hiệu quả, và có thể yêu cầu các hội viên Liên hợp quốc chấp hành những biện pháp ấy. Những biện pháp này có thê g6m việc đình chỉ toàn bộ hay một phần những quan hệ kinh tế, đường sắt, hàng hải. hàng khơng, bưu chính, điện tín. vô tuyến điện và các phương tiện giao thông khác, cũng như việc cat đứt quan hệ ngoại giao.
Điều 42.
Nếu Hội đồng bảo an nhận xét rằng những biện pháp nói ở Điều 41 là khơng thích hợp hoặc da tỏ ra là khơng thích hợp, Hội đồng bao an có thé thi hành, bằng các lực lượng hải, lục, không quân, mọi hành động xét thấy cần
thiết cho việc duy trì hoặc khơi phục hồ bình và an ninh quốc tế. Hành động
này có thé gồm những cuộc thị uy, những biện pháp phong toa và những cuộc
<small>hành binh khác, do các lực lượng hai, lục, không quân của những hội viên Liên</small>
Điều 43.
1. Dé góp phan vào việc duy trì hồ bình và an ninh quốc tế, tất cả các hội
viên Liên hợp quốc cam kết, khi Hội đồng báo an yêu cầu và thể theo một hay những hiệp định đặc biệt, cung cấp cho Hội đồng bảo an những lực lượng vũ trang. sự viện trợ và các phương tiện phục vụ, ké cả việc cho quân đội Liên hợp quốc đi qua lãnh thé của mình khi cần thiết cho việc duy trì hồ bình và an ninh quốc tế.
2. Hiệp dịnh hay những hiệp định nói trên sẽ an định số lượng và tính
cùng với tính chất của sự viện trợ và những phương tiện phục vụ dành cho
Hội đồng bảo an.
3. Hiệp định hay những hiệp định ấy sẽ được ký kết càng sớm càng hay,
Hội đồng bảo an và những hội viên Liên hợp quốc, hoặc giữa Hội đồng bảo an
</div><span class="text_page_counter">Trang 28</span><div class="page_container" data-page="28">và những nhóm hội viên Liên hợp quốc và phải được các nước ký kết, phê
chuẩn theo những quy định của Hiến pháp của từng nước. Điều 44.
Khi Hội đồng bảo an đã quyết định dùng vũ lực thi, trước khi yêu cầu một
hội viên, khơng có đại biéu trong hội đồng. cung cấp các lực lượng vũ trang để thi hành những nghĩa vụ đã cam kết theo Điều 43, Hội đồng bảo an phải mời hội viên ấy. nếu họ muốn tham gia vào việc định ra những quyết nghị của Hội
đồng bảo an về việc sử dụng những lực lượng vũ trang của hội viên ấy. Điều 45.
Đề cho Liên hợp quốc có thé thi hành một cách khan cấp những biện pháp
quân sự, những hội viên Liên hợp quốc sẽ tô chức một số phi đội không quân
của nước mình sẵn sàng chiến dau, nhằm phối hợp thực hiện một hành động quốc tế có tính chất cưỡng chế. Trong phạm vi do hiệp định hay những hiệp định đặc biệt nói ở Điều 43 quy định, Hội đồng bảo an được sự giúp đỡ của
một ủy ban tham mưu quân sự sẽ ấn định số lượng và mức độ sẵn sàng tác
chiến của những lực lượng quân sự ấy và những kế hoạch phối hợp hành động. Điều 46.
Những kế hoạch sử dụng lực lượng vũ trang sẽ do Hội đồng bảo an định ra,
<small>với sự giúp đỡ của ủy ban tham mưu quân sự.</small>
Điều 47.
1. Nay thành lập ủy ban tham mưu quân sự có nhiệm vụ làm cé vấn và
giúp đỡ Hội đồng bảo an về tất cả những vấn đề liên quan đến những biện pháp quân sự, cần thiết cho Hội đồng bảo an duy trì hồ bình an ninh quốc tế, về
việc sử dụng và chỉ huy những lực lượng đặt dưới quyền chi phối của Hội đồng về việc điều hoà vũ trang và giải trừ quân bị có thê sẽ được đặt ra.
2. Ủy ban tham mưu quân sự gồm có những tham mưu trưởng của các ủy
viên thường trực của Hội đồng bảo an hay các đại diện của những tham mưu
trưởng ấy. Ủy ban tham mưu mời bat cứ hội viên Liên hợp quốc khơng có đại
diện thường trực trong ủy ban cộng tác với mình, nếu sự tham gia của hội viên
</div><span class="text_page_counter">Trang 29</span><div class="page_container" data-page="29"><small>của ủy ban.</small>
3. Dưới quyên của Hội đồng bảo an. ủy ban tham mưu chịu trách nhiệm về
<small>quy định sau.</small>
4. Nếu Hội đồng bảo an cho phép và sau khi đã hỏi ý kiến các cơ quan địa phương. ủy ban tham mưu có thé lập các tiêu ban địa phương.
Điều 48.
1. Những biện pháp cần thiết cho sự thi hành các quyết nghị của Hội đồng bao an dé duy trì hồ bình và an ninh quốc tế là do tất cá các hội viên hoặc một số hội viên Liên hợp quốc áp dụng, tùy theo sự nhận định của Hội đồng bảo an.
2. Những quyết định ấy do các hội viên Liên hợp quốc chấp hành một cách
trực tiếp kinh qua những hành động của họ trong các cơ quan quốc tế hữu quan
<small>mà họ tham gia.</small>
Điều 49.
Các hội viên Liên hợp quốc hợp lực với nhau để giúp đỡ lẫn nhau trong việc thi hành những biện pháp đã được Hội đồng bảo an ấn định.
Điều 50.
Nếu Hội đồng bảo an thi hành những biện pháp đề phòng hoặc cưỡng chế đối với một nước, thì bat cứ một nước nao khác dù là hội viên Liên hợp quốc hay khơng, nếu gặp khó khăn đặc biệt về kinh tế do sự thi hành biện pháp nói trên gây ra, cũng có quyền hỏi ý kiến Hội đồng bảo an về việc giải quyết các khó khăn ấy.
Điều 5I.
Khơng có một điều khoản nào trong Hiến chương này làm thiệt hại đến quyền tự vệ cá thể hay tập thể một cách chính đáng, trong trường hợp hội viên Liên hợp quốc bị xâm lược vũ trang, cho đến khi Hội đồng bảo an ấn định
những biện pháp cần thiết để duy trì hồ bình và an ninh quốc tế. Những biện
</div><span class="text_page_counter">Trang 30</span><div class="page_container" data-page="30"><small>pháp do các hội viên thi hành trong việc thực hiện quyền tự vệ chính đáng ấyphải được báo ngay cho Hội đồng bảo an biết và không được ảnh hưởng đến</small> quyền hạn và nhiệm vụ của Hội đồng bảo an, mà theo Hiến chương này Hội đồng báo an có thê bất cứ lúc nào áp dụng những hành động xét thấy cần thiết đề duy trì hoặc khơi phục hồ bình và an ninh quốc tế.
<small>Chương VIII</small>
NHỮNG HIỆP ĐỊNH KHU VỰC
Điều 52.
1. Không một quy định nào trong Hiến chương này ngăn cản sự tồn tại
những Hiệp định hoặc cơ quan khu vực để giải quyết những việc có liên quan đến sự duy trì hồ bình và an ninh quốc tế, băng một hành động thích hợp có
tính chất khu vực, miễn là những hiệp định hoặc cơ quan ay va những hoạt động của họ phù hợp với những mục đích và nguyên tắc của Liên hợp quốc.
2. Các hội viên Liên hợp quốc ký kết những hiệp định ấy, hay lập ra những cơ quan ấy, phải cố găng hết sức dé giải quyết hồ bình những vụ tranh chấp có tính chất địa phương. băng cách sử dụng những hiệp định cơ quan ấy, trước khi đưa những tranh chấp ấy trình Hội đồng bảo an xem xét.
3. Hội đồng bảo an phải khuyến khích sự phát triển việc giải quyết hồ
bình những vụ tranh chấp có tính chất địa phương băng cách sử dụng những hiệp định hoặc cơ quan khu vực ấy, theo sáng kiến của các nước hữu quan, hoặc theo sáng kiến của Hội đồng bảo an.
4. Điều này không phương hại gì đến việc thi hành những Điều 34 và 35. Điều 53.
1. Trong những trường hợp thuận tiện, Hội đồng bảo an sử dụng những hiệp định hay cơ quan khu vực dé thi hành những biện pháp cưỡng chế dưới sự chỉ đạo của mình. Tuy nhiên khơng một hành động cưỡng chế nào được thi hành chiêu theo những hiệp định hay do những cơ quan khu vực nếu không
được Hội đồng bảo an cho phép; trừ những biện pháp theo Điều 107, chống bat
</div><span class="text_page_counter">Trang 31</span><div class="page_container" data-page="31"><small>cứ nước thù dich nao, như định nghĩa ở đoạn 2 Điêu này, hoặc những biện</small>
<small>pháp quy định trong những hiệp ước khu vực nhăm chông lại việc khơi phụcchính sách xâm lược của bât cứ một nước nào cho đên khi Liên hợp qc có</small>
thé theo lời yêu cây của các Chính phú hữu quan, lãnh nhiệm vụ ngăn cản mọi
<small>sự xâm lược mới của một nước như thê.</small>
<small>2. Danh từ “nước thù địch” dùng ở đoạn | Điêu này áp dụng cho bat cứnước nào trong thời gian chiên tranh thê giới lân thứ hai đã là thù địch của mộttrong những nước ký kêt Hiên chương này.</small>
<small>Điều 54.</small>
<small>Hội đông bảo an phải luôn luôn được báo cáo một cach đây đủ vê mọihành động đang tiên hành hoặc dự định tiên hành theo những hiệp định khu</small>
<small>vực hoặc do những cơ quan khu vực dé duy trì hồ bình, an ninh qc tê.</small>
<small>Chương IX</small>
HỢP TAC QUOC TẾ VE KINH TE VÀ XÃ HOI
<small>oAĐiều 55.</small>
<small>Nham tao những điều kiện ôn định và những điêu kiện dem lại hạnh phúc</small>
<small>chung, cân thiệt cho quan hệ hồ bình và hữu nghị giữa các nước dựa trên sự</small>
<small>tôn trọng nguyên tac bình đăng và tự quyét của các dân tộc, Liên hợp qc sẽ</small>
<small>khuyền khích:</small>
<small>a) Việc nâng cao mức sơng, đảm bảo cho mọi người đêu có cơng ăn việc</small>
<small>làm, có những điêu kiện tiên bệ và phát triên trong lĩnh vực kinh tê và xã hội.</small>
<small>b) Việc giải quyét những van đê quôc tê trong lĩnh vực kinh tê, xã hội, y têvà những van dé liên quan khác; cả sự hợp tác quôc tê trong các lĩnh vực vănhố và giáo dục.</small>
<small>c) Sự tơn trọng một cách phơ biên có hiệu lực nhân qun và những quntự do cơ bản cho tât cả mọi người, không phân biệt chúng tộc, nam, nữ, ngônngữ hay tôn giáo.</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 32</span><div class="page_container" data-page="32">Điều 56.
Dé dat được những mục đích nói ở Điều 55, các hội viên Liên hợp quốc cam kết bằng hành động chung và riêng cộng tác với Liên hợp quốc.
Điều 57.
1. Các tổ chức chuyên môn khác nhau, thành lập do những hiệp định giữa các Chính phủ và theo những quy chế của các tổ chức ấy, có những nhiệm vụ quốc tế rộng rãi trong các lĩnh vực kinh tế, xã hội, văn hoá, giáo dục, y tế va những lĩnh vực liên quan khác, đều có liên hệ với Liên hợp quốc theo những quy định của Điều 63.
2. Các tổ chức có sự liên hệ như vậy với Liên hợp quốc sau đây được gọi
băng danh từ “các tổ chức chuyên môn”. Điều 58.
Liên hợp quốc đề ra những kiến nghị nhằm phối hợp những chương trình
và hoạt động của các tổ chức chuyên môn. Điều 59,
Liên hợp quốc, khi cần sẽ đề ra những cuộc đàm phán giữa các nước hữu quan để thành lập những tổ chức chuyên môn mới, cần thiết để đạt được những
mục đích nói ở Điều 55.
Điều 60.
Đại hội đồng và Hội đồng kinh tế và xã hội, đặt dưới quyền Đại hội đồng,
đều chịu trách nhiệm thi hành những chức năng của Liên hợp quốc nêu ở
chương này. Để thi hành nhiệm vụ đó, Hội đồng kinh tế và xã hội sử dụng những quyên hạn đã được Chương X quy định giao cho nó.
<small>Chương X</small>
<small>HỘI DONG KINH TE VÀ XÃ HỘI</small>
Điều 61.
1. Hội đồng kinh tế và xã hội gồm 54 thành viên Liên hợp quốc do Đại hội
<small>đông bâu ra.</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 33</span><div class="page_container" data-page="33">2. Theo những quy định của điểm 3: cứ mỗi năm bau ra 18 ủy viên Hội
đồng kinh tê và xã hội, trong nhiệm kỳ 3 năm. Những ủy viên vừa mãn hạn có thé được bau lại ngay.
3. Trong lần bầu cử thứ nhất sau khi tăng số lượng ủy viên Hội đồng kinh tế và xã hội từ 27 ủy viên lên 54 ủy viên thì 27 ủy viên bố sung được bầu thêm
thay cho 9 ủy viên sẽ hết nhiệm kỳ trong năm đó. Nhiệm kỳ của trong sô 27 ủy
viên bổ sung được bau theo thé thức đó sẽ kết thúc vào cuối năm thứ nhất, và nhiệm kỳ của 9 ủy viên khác sẽ kết thúc vào cuối năm thứ hai theo đúng quyết
4. Mỗi ủy viên của Hội đồng kinh tế và xã hội có một đại biéu tại Hội đồng.
Chức năng và quyên hạn Điều 62.
1. Hội đồng kinh tế và xã hội có thé làm, hoặc đề xuất ra việc làm, những
cuộc nghiên cứu và những báo cáo về những van dé quốc tế trong các lĩnh vực
kinh tế, xã hội, văn hoá và giáo dục, y tế và những lĩnh vực liên quan khác, có
thể gửi những kiến nghị về tất cả những vấn đề đó cho Đại hội đồng, cho các hội viên Liên hợp quốc va cho tat cả các tổ chức chuyên môn hữu quan.
2. Hội đồng kinh tế và xã hội
Có thé đưa ra những kiến nghị, nhằm bảo đảm sự tôn trọng thật sự nhân
quyên và những quyền tự do cơ bản cho mọi người.
3. Hội đồng kinh tế và xã hội có thể chuẩn bị những dự án cơng ước về những vấn đề thuộc thâm quyền của mình để trình Đại hội đồng.
4. Theo các thể lệ do Liên hợp quốc ấn định, Hội đồng kinh tế và xã hội có thé triệu tập những hội nghị quốc tế về các vấn đề thuộc thầm quyền của mình.
Điều 63.
1. Hội đồng kinh tế và xã hội có thé ký kết với một tổ chức nói ở Điều 57
những hiệp định ấn định những điều kiện về mối liên hệ giữa các tổ chức ấy với Liên hợp quốc. Các hiệp định ấy phải được đưa ra Đại hội đồng duyệt y.
</div><span class="text_page_counter">Trang 34</span><div class="page_container" data-page="34">2. Hội đồng kinh tế và xã hội có thé kết hợp hoạt động của những tổ chức chuyên môn bằng cách bàn bạc với các tổ chức đó, bằng cách gửi kiến nghị cho các tô chức ấy, cũng như bằng cách đưa kiến nghị cho Đại hội đồng và cho các hội viên Liên hợp quốc.
Điều 64.
1. Hội đồng kinh tế và xã hội có thể thi hành mọi biện pháp thích hợp để làm cho các tổ chức chuyên môn báo cáo đều đặn cho mình những cơng việc của ho, Hội đồng có thê thoả thuận với các hội viên Liên hợp quốc và các tổ chức chuyên môn về việc các hội viên và tổ chức này báo cáo cho mình về
<small>những biện pháp đã được áp dụng trong việc thi hành những kiến nghị của Hội</small>
đồng và trong việc thi hành những kiến nghị của Đại hội đồng về những vấn đề thuộc thâm quyền của Hội đồng.
2. Hội đồng kinh tế và xã hội có thể báo cáo cho Đại hội đồng những nhận xét của mình về các báo cáo ấy.
Điều 65.
Hội đồng kinh tế và xã hội có thể cung cấp những tin tức cho Hội đồng bảo
an và giúp đỡ Hội đồng bảo an khi Hội đồng bảo an yêu cau. Điều 66.
1. Trong việc chấp nhận những kiến nghị của Đại hội đồng, Hội đồng kinh
tế và xã hội thực hiện hết những chức năng thuộc thâm quyền mình.
2. Với sự đồng ý của Đại hội đồng, Hội đồng kinh tế và xã hội có thé làm những việc do các hội viên Liên hợp quốc hoặc các tổ chức chuyên môn yêu câu.
3. Hội đồng kinh tế và xã hội thực hiện những chức năng khác được quy
định trong những phân khác của Hiến chương này, hoặc có thể được Đại hội
</div><span class="text_page_counter">Trang 35</span><div class="page_container" data-page="35">2. Những quyết nghị của Hội đồng kinh tế và xã hội được thông qua theo
đa số ủy viên có mặt và bỏ phiếu.
<small>Thủ tục</small>
Điều 68.
Hội đồng kinh tế và xã hội lập ra những ủy ban phụ trách các vân đề kinh tế, xã hội va su phát triển nhân quyên cũng như tat cả các ủy ban khác cân thiệt
<small>cho việc thi hành những chức năng của Hội đông.</small>
<small>Điều 69.</small>
Hội đồng kinh tế và xã hội khi xem xét một vấn đề có liên quan đặc biệt đến mỗi hội viên Liên hợp quốc sẽ mời hội viên ay tham dự những cuộc thảo luận của Hội dong, nhưng khơng có qun biểu quyết.
<small>Diéu 70.</small>
<small>Hội đơng kinh tê và xã hội có thê thi hành mọi biên pháp đê những dai biêu</small>
<small>của các tô chức chun mơn tham dự, nhưng khơng có qun biêu quyét, các cuộcthảo luận của Hội đông và của các ủy ban do Hội đông lập ra và đê các địa biêucủa Hội dong tham dự những cuộc thao luận của các tô chức chuyên môn.</small>
<small>Điều 71.</small>
<small>Hội đông kinh tê và xã hội có thê thi hành mọi biện pháp dé hỏi ý kiên</small>
những t6 chức phi chính phủ phụ trách những van đề thuộc thẩm quyên của
<small>Hội đông. Những biện pháp này có thê áp dụng cho các tơ chức quôc tê, nêucân cho các tô chức quôc gia, sau khi hỏi ý kiên của hội viên Liên hợp quôc</small>
<small>hữu quan.</small>
<small>Dieu 72.</small>
<small>1. Hội đông kinh tê và xã hội định ra nội quy của minh, trong nội quy đó có</small>
<small>quy định cách thức bâu Chủ tịch của Hội đơng.</small>
<small>2. Hội đông kinh tê và xã hội sẽ họp tùy theo yêu câu đúng như nội quy</small>
<small>của Hội đông, nội quy này có những điêu khoản quy định việc triệu tập Hội</small>
<small>đông khi đa sô các ủy viên yêu câu.</small>
</div><span class="text_page_counter">Trang 36</span><div class="page_container" data-page="36"><small>Chương XI</small>
TUYỂN NGON VE NHỮNG LANH THO KHÔNG TỰ TRI
Diéu 73.
Các nước hội viên Liên hợp quốc có trách nhiệm hoặc đảm đương trách nhiệm quản trị những lãnh thé mà nhân dân chưa hoàn toàn tự quản trị được, thừa nhận nguyên tắc đặt quyền lợi của nhân dân các lãnh thé ấy lên hàng dau.
Các nước hội viên ấy nhận lấy nghĩa vụ như một sứ mệnh thiêng liêng giúp cho các lãnh thé đó được phén vinh trong khn khổ của hệ thống hồ bình và an ninh quốc tế do Hiến chương này định ra. Để đạt được mục đích ấy, các nước hội viên cần phải:
a) Đảm bảo tiến bộ về chính trị, kinh tế, xã hội và sự phát triển giáo dục, đồng thời tơn trọng nền văn hố của nhân dân các lãnh thé ấy, đối xử công bằng với họ và che chở cho họ chống lại những sự lạm quyên.
b) Phát triển khả năng tự tri của họ, chú ý đến những nguyện vọng chính trị của nhân dân và giúp đỡ họ phát triển dần dần những thiết chế chính trị, tự do của họ trong chừng mực thích hợp với những điều kiện riêng biệt của từng lãnh thé và của nhân dân các lãnh thổ và thích hợp với trình độ tiến hố khác nhau
<small>của họ.</small>
<small>c) Củng cơ hồ bình và an ninh qc tê.</small>
d) Khuyến khích thực hiện những biện pháp có tính chất xây dựng, khuyến khích cơng việc nghiên cứu, hợp tác giữa các lãnh thổ ấy với nhau, khi có hồn cảnh thuận tiện, hợp tác với các tơ chức chuyên môn quốc tế để thực sự đạt tới
những mục đích xã hội, kinh tế và khoa học nêu trong điều này.
e) Thường kỳ thông báo cho Tổng thư ký Liên hợp quốc biết các tài liệu thống kê và các tài liệu khác có tính chất kỹ thuật, thuộc về những điều kiện
kinh tế, xã hội và giáo dục trong các lãnh thé mà họ chịu trách nhiệm, trừ trường hợp có những địi hỏi về an ninh và những điều mà Hiến pháp khơng cho phép ngồi những lãnh thé quy định trong các Chương XII và XIII.
</div><span class="text_page_counter">Trang 37</span><div class="page_container" data-page="37">Điều 74.
Các nước hội viên Liên hợp quốc cũng thoả thuận răng chính sách của họ
trong những lãnh thơ nói ở chương này cũng như trong những lãnh thổ của chính nước họ. phải căn cứ vào nguyên tắc chung láng giéng tốt, có chú ý thích đáng đến những lợi ích và sự phén vinh của các nước khác trên thé giới trong lĩnh vực xã hội, kinh tế và thương mại.
<small>Chương XII</small>
CHE ĐỘ BẢO TRO QUOC TẾ
Điều 75.
Liên hợp quốc thiết lập một chế độ bảo trợ quốc tế dưới sự chỉ đạo của
hiệp định riêng sẽ ky kết sau và tiến hành việc kiểm soát các lãnh thé ấy. Những lãnh thé ấy gọi là “Lãnh thổ bảo trợ”.
Điều 76.
này, những mục tiêu chủ yếu của chế độ bảo trợ là: a) Củng có hồ bình và an ninh quốc tế.
b) Giúp do nhân dân các lãnh thé bảo trợ tiến bộ về chính trị, kinh tế, xã hội và phát triển giáo dục cùng giúp đỡ họ tiến hoá dần dần đến chỗ có đủ khả năng tự tri hoặc độc lập, trong việc giúp đỡ này phải chú ý đến những điều kiện riêng biệt của từng lãnh thé và của dân cư của những vùng lãnh thé ấy, chú ý đến những nguyện vọng đo nhân dân các lãnh thé hữu quan tự do bày tỏ và chú ý đến những điều khoản có thê định trong mỗi hiệp định bảo trợ.
<small>cho mọi người, không phân biệt chủng tộc, nam, nữ, ngôn ngữ hay tơn giáo</small>
và khuyến khích mọi người cơng nhận mối tương quan giữa các dân tộc trên
thé giới.
</div><span class="text_page_counter">Trang 38</span><div class="page_container" data-page="38">d) Dam bao sự đối xử bình đăng trong lĩnh vực xã hội, kinh tế và thương mại đối với các hội viên Liên hợp quốc và công dân của họ: cũng như bảo đảm <small>cho nhân dân các nước hội viên ấy sự đối xử bình đăng trước tồ án mà khơng</small> phương hại đến việc thực hiện nhiệm vụ nói trên trong điều kiện phải tuân theo những quy định của Điều 80.
Điều 77.
1. Chế độ bảo trợ sẽ được áp dụng cho những lãnh thô thuộc các loại sau <small>đây và cho những lãnh thổ sẽ được đặt dưới chế độ Ấy theo những hiệp định</small>
<small>bảo trợ:</small>
a) Những lãnh thé hiện được đặt dưới chế độ ủy trị.
b) Những lãnh thổ có thể được tách ra khỏi những nước thù địch do hậu
quả chiến tranh thé giới lần thứ hai.
c) Những lãnh thô mà những nước chịu trách nhiệm quản lý tự nguyện đặt dưới chế độ bảo trợ.
2. Mỗi hiệp định sau này sẽ xác định những lãnh thô nào sẽ được liệt vào
các loại kể trên sẽ đặt dưới chế độ bảo trợ và với những điều kiện gì. Điều 78.
Chế độ bảo trợ sẽ không áp dụng cho những nước trở thành hội viên Liên hợp quốc, nhưng mọi quan hệ giữa các nước là hội viên Liên hợp quốc này
<small>phải được xây dựng trên sự tơn trọng ngun tac bình dang về chủ quyền.</small> Điều 79.
Những điều khoản của chế độ bảo trợ về từng lãnh thổ đặt dưới chế độ này,
cũng như những sự sửa đổi và tu chỉnh có thé có về những điều khoản ấy sẽ là
đối tượng của hiệp định ký kết giữa các nước trực tiếp có liên quan, kể cả nước
được ủy trị trong trường hợp những lãnh thé đặt dưới ủy trị của một hội viên
Liên hợp quốc và những điều khoản ấy sẽ được chuẩn y theo đúng các Điều 83
<small>và 85.</small>
Điều 80.
1. Trừ những điều có thể thoả thuận trong các hiệp định riêng về việc bảo
trợ ký kết theo những Điều 77, 79, 81 và đặt mỗi lãnh thổ dưới chế độ bảo trợ
</div><span class="text_page_counter">Trang 39</span><div class="page_container" data-page="39">và cho đến khi các hiệp định ấy được ký kết không một điều khoản nào của Chương này sẽ được giải thích là sửa đối trực tiếp hay gián tiếp bất cứ băng cách nào. những pháp quyên nào đó của một nước nào hay một dân tộc nao, hay là sửa đổi những quy định của các Điều ước quốc tế hiện hành, mà các hội viên Liên hợp quốc có thé là bên ký kết.
2. Đoạn một của Điều này không được giải thích là lý do cho việc làm chậm trễ hay trì hỗn việc đàm phán và việc ky kết những hiệp định nhằm đặt dưới chế độ bao trợ những lãnh thé được ủy trị hay các lãnh thé khác. như Điều
<small>77 đã quy định.</small>
Điều 81.
Trong từng trường hợp hiệp định bảo trợ gồm những điều kiện quản trị
một hay nhiều nước hoặc chính là Liên hợp quốc.
Điều 82.
bao gồm toàn bộ hay một phan lãnh thé bảo trợ mà hiệp định đó áp dụng, hiệp
định này khơng phương hại đến bất cứ một hay nhiều những hiệp định đặc biệt nào ký kết theo Điều 43.
Điều 83.
đổi hoặc sửa đôi hiệp định đều do Hội đồng bảo an đảm nhiệm.
khu vực chiến lược.
phương hại đến yêu cầu về an ninh, Hội đồng bảo an sử dụng sự giúp đỡ của
Điều 84.
<small>Nhà đương cục phụ trách quản trị có bổn phận làm cho lãnh thổ bảo trợ</small>
<small>góp phân vào việc giữ gìn hồ bình và an ninh quốc tế. Để đạt mục đích này,</small>
<small>nhà đương cục quản trị có thể sử dụng những quân đội tình nguyện, phương</small>
<small>tiện phục vụ và sự giúp đỡ của lãnh thổ bảo trợ dé làm tròn những nhiệm vụ màhọ đã cam két với Hội đông bao an cũng như dé đảm bảo việc phòng thủ địa</small>
<small>phương và duy trì pháp luật và trật tự trong lãnh thổ bảo trợ.</small>
Điều 85.
1. Chức năng của Liên hợp quốc đối với những hiệp định bảo trợ tất cả các khu vực không được coi là khu vực chiến lược, ké cả việc phê chuẩn, việc sửa
đổi và thay đôi những điều khoản của các hiệp định bảo trợ, đều do Đại hội
đồng phụ trách.
2. Hội đồng bảo trợ hoạt động dưới quyên của Đại hội đồng, giúp đỡ Đại
hội đồng trong việc làm trịn các nhiệm vụ nói trên.
<small>Chương XIII</small>
HỘI ĐỎNG BẢO TRỢ
Thành phần:
Điều 86.
1. Hội đồng bảo trợ bao gồm những hội viên Liên hợp quốc sau đây: a) Những hội viên phụ trách quản trị các lãnh thổ bảo trợ.
b) Những hội viên chỉ định rõ tên ở Điều 23, không quản trị những lãnh thổ
<small>bảo trợ nào.</small>
c) Một số hội viên do Đại hội đồng bau ra trong kỳ hạn 3 năm, con số hội viên này là con số cần thiết để cho tổng số ủy viên của Hội đồng bảo trợ được
phân phối ngang nhau, giữa những hội viên Liên hợp quốc phụ trách quản trị các lãnh thé bảo trợ và những hội viên khơng phụ trách quản trị những lãnh
<small>thơ đó.</small>
</div>