Tải bản đầy đủ (.pdf) (90 trang)

môn sản xuất audio báo cáo cuối kỳ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (8.44 MB, 90 trang )

<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">

<b>HỌC VIỆN BÁO CHÍ VÀ TUYÊN TRUYỀNVIỆN BÁO CHÍ</b>

<b>MƠN SẢN XUẤT AUDIOBÁO CÁO CUỐI KỲ</b>

<b>Giảng viên hướng dẫn: TS. Vũ Thế CườngLớp: PT02601_K41.1</b>

<b>Nhóm: 6</b>

<b>HÀ NỘI – 2023</b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2">

<b>MỤC LỤC</b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 3</span><div class="page_container" data-page="3">

<b>I. Tổng quan về kênh Podcast</b>

<i><b>1. Giới thiệu về dự án, lí do chọn dự án</b></i>

<i>1.1. Giải thích tên “Ngoặt”</i>

"Ngoặt" là từ được nhóm 6 chọn để lấy làm tên cho dự án cuối kì của mơn Sản xuất audio. Cùng với đó là mong muốn và ý nghĩa của cả nhóm gửi gắm tới dự án lần này. Với "Ngoặt", ta có thể khái niệm hóa từ đó theo nghĩa là một sự chuyển biến đột ngột sang một chiều hướng khác. Nhưng đối với cả nhóm từ "Ngoặt" được dùng để gửi gắm những câu chuyện mà đã tạo ra bước ngoặt cho chính người kể, những câu chuyện mà mỗi khi ta nhắc lại đều sẽ kéo theo cả một vùng ký ức vui buồn lẫn lộn để rồi sau tất mọi thứ sẽ lại trở thành một đòn bẩy giúp ta trưởng thành hơn.

"Ngoặt" được ra đời vì thế với mục đích là nơi để mọi người giãi bày những tâm sự, cùng ngồi lại sau bao bão giông cuộc đời để nhớ lại cũng như giúp các thính giả hiểu thêm về các biến cố trong cuộc đời, cách mà chính người kể đã vượt qua câu chuyện đó thế nào, là nơi chúng ta thả lỏng cái tơi để đón nhận những cảm xúc trái chiều khơng theo ý muốn và cũng chính là nơi giúp ta hiểu được rằng đôi khi những thứ xấu xí ta gặp trên đường đời lại chính là nơi giúp ta trở nên mạnh mẽ hơn, trưởng thành hơn sau này.

MỤC ĐÍCH

Hiện nay, trong cuộc sống xung quanh ta vẫn ln có những câu chuyện khá khó tin nhưng nó vẫn ln hiện hữu. Chính vì vậy, nhóm chúng em đã cùng nhau thực hiện một dự án có tên là “Ngoặt” – đây là một kênh podcast, với mong muốn sẽ là nơi để mọi người giãi bày những tâm sự, cùng ngồi lại sau bao bão giông cuộc đời để nhớ lại cũng như giúp các thính giả hiểu thêm về các biến cố trong cuộc đời, cách mà chính người kể đã vượt qua câu chuyện đó thế nào, là nơi chúng ta thả lỏng cái tơi để đón nhận những cảm xúc trái chiều không theo ý muốn và cũng chính là nơi giúp ta hiểu được

</div><span class="text_page_counter">Trang 4</span><div class="page_container" data-page="4">

rằng đơi khi những thứ xấu xí ta gặp trên đường đời lại chính là nơi giúp ta trở nên mạnh mẽ hơn, trưởng thành hơn sau này. Qua đó giúp chính những người từng trải qua có thể thoải mái hơn, ngồi ra nhóm chúng em cũng mong muốn được lắng nghe về sự mạnh mẽ của mỗi con người khi đã vượt qua trong hoàn cảnh đó. Đồng thời, cũng như là để những thính giả có thể thấu hiểu được những hồn cảnh thiếu may mắn hơn trong xã hội này.

<i>1.2. Lí do chọn đề tài</i>

Trong thời gian gần đây, khi mạng xã hội bắt đầu phổ biến hơn, chúng ta được nhìn thấy những câu chuyện như đánh ghen, giật bồ, tiểu tam bị chính thất đánh hay cũng là bạo lực học đường, những người đam mê cờ bạc đỏ đen, chất kích thích. Chỉ cần một ngày sử dụng internet là chúng ta đã có thể thấy được rất nhiều những tin tức như thế. Nhưng khi đọc, xem những tin tức kia chúng ta vẫn chưa thấy được những góc nhìn khác như : Vì sao con bạc lại ln có tâm lý muốn gỡ? Tại sao chất kích thích có cái gì mà khiến người ta mê muội trong nó? Hay là cảm giác tức tối, bực tức của một người phụ nữ khi biết chồng ngoại tình ra sao?

Đặc biệt, nhóm chúng em rất quan tâm đến những tinh thần mạnh mẽ đã vượt qua được những hoàn cảnh khó khăn đó. Chính vì vậy nhóm chúng em lấy tên là “Ngoặt”, ta có thể khái niệm hóa từ đó theo nghĩa là một sự chuyển biến đột ngột sang một chiều hướng khác. Nhưng đối với cả nhóm từ "Ngoặt" được dùng để gửi gắm những câu chuyện mà đã tạo ra bước ngoặt cho chính người kể, những câu chuyện mà mỗi khi ta nhắc lại đều sẽ kéo theo cả một vùng ký ức vui buồn lẫn lộn để rồi.

Để sau tất cả chúng ta có thể nhận thấy được sự cố gắng, sự trưởng thành hơn, thay đổi về những hướng tích cực hướng đến những cái tốt về đạo đức và cũng như mong những người nghe được những câu chuyện này sẽ biết cách cảm thông hơn với những người thiếu đi sự may mắn, khơng cịn những ánh mắt gièm pha, chê cười họ. Chúng em mong rằng, dự án này của chúng

</div><span class="text_page_counter">Trang 5</span><div class="page_container" data-page="5">

em sẽ được tuyên truyền rộng rãi, để nhiều người cùng nhau xây dựng một xã hội yêu thương, đùm bọc và đoàn kết.

<i><b>1.2. Đối tượng mục tiêu của kênh Podcast</b></i>

<i>1.2.1. Công chúng mục tiêu</i>

- Độ tuổi

Cơng chúng mục tiêu của kênh podcast có độ tuổi 18 – 14. Đây là phân phân khúc công chúng trẻ có xu hướng sử dụng phương tiện truyền thơng để

Trang mạng xã hội mà cơng chúng mục tiêu nhóm hướng tới là những người sử dụng Facebook và Spotify. Bởi hiện nay, Facebook đang là trang mạng xã hội được công chúng Việt Nam sử dụng nhiều nhất, tuy không đăng tải các sản phẩm podcast trên kênh này. Nhưng nhóm đã tạo Fanpage để Promotion cho các sản phẩm podcast của nhóm trên Facebook.

Đối với Spotify, có thể nói đây là nền tảng có giao diện phù hợp, dễ sử dụng và cũng là trang mạng xã hội âm thanh được sử dụng phổ biến tại Việt Nam. Đây là nền tảng quen thuộc được lựa chọn đăng tải và tiếp nhận các sản phẩm truyền thông dưới hình thức Audio.

- Thời gian sử dụng mạng xã hội

Cơng chúng mà nhóm hướng tới có thời gian sử dụng mạng xã hội nhiều hơn 2 tiếng một ngày. Thời gian truy cập phần lớn rơi vào từ 19h – 24h.

</div><span class="text_page_counter">Trang 6</span><div class="page_container" data-page="6">

- Sở thích

Thích hóng chuyện, nghe ngóng những drama trong cuộc sống và những điều thú vị mình chưa từng thấy hoặc nghe qua.

- Nhu cầu

Có nhu cầu giải trí bằng các sản phẩm Audio. Cần được học hỏi từ thế giới bên ngoài. - Thị hiếu

Ưa thích những thứ giật gân cãi vã, tranh giành, mất mát,….., những câu chuyện tình yêu tan vỡ, dối gian hay hạnh phúc.

- Insight

Đây là nhóm cơng chúng đang trong độ tuổi trưởng thành đa phần là sống xa gia đình. Vậy nên nhóm bạn trẻ này sẽ có nhiều trải nghiệm, nhiều câu chuyện riêng của bản thân.

Nhóm cơng chúng trẻ có xu hướng cởi mở, thoải mái hơn về việc chia sẻ suy nghĩ, cảm xúc và cuộc sống.

Có nhu cầu được lắng nghe, thấu hiểu và đồng cảm.

<i>1.2.2. Công chúng liên quan</i>

Công chúng liên quan được xác định gồm 2 nhóm đó là nhóm từ 15 – 18 tuổi và nhóm từ 24 đến 30 tuổi.

Nhóm đối tượng từ 15 – 18 tuổi là các em học sinh. Đây là độ tuổi dậy thì, học làm người lớn. Ở đây nhóm như “khung cửa sổ” để các em ngó ra thế giới người lớn đang diễn ra.

Với nhóm từ 24 – 30 tuổi là các anh chị đã lớn, đi làm. Nhóm cơng chúng này có thể theo dõi những tập đặc biệt vào cuối tuần. Hoặc tiếp nhận sản phẩm vào khoảng thời gian rảnh. Đối với nhóm đối tượng này Ngoặt cũng

</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7">

sẽ là góc nhìn để các anh, chị dòm vào xem những câu chuyện đang sảy ra xung quanh cuộc sống của những người trẻ.

<i><b>1.3. So sánh với các kênh Podcast đã có</b></i>

1.3.1. Về nội dung triển khai

Ngoặt lựa chọn việc trò chuyện giữa Host và khách mời, giúp cho khách mời có thể chia sẻ những câu chuyện thầm kín trong lịng mà khó có thể nói ra. Ngoặt lựa chọn chủ đề các số lên sóng rất gần gũi với thính giả như: gia đình, bạn bè, tình u,... để giúp cho khách mời có thể dễ dàng hơn trong việc chia sẻ câu chuyện của mình cũng như có thể khiến cho thính giả có thể dễ dàng tiếp cận hơn tới với kênh Podcast này.

Điểm giống so với các kênh đã có: giống về đề tài như đề tài gia đình, tình bạn, tình yêu, những vấn đề được quan tâm nhiều trong cuộc sống. Nội dung mỗi tập podcast đều mong muốn mang lại những bài học, những câu chuyện của nhân vật một cách chân thực và gần gũi nhất. Nếu bạn đang cần một kênh podcast với giọng nói thủ thỉ, âm trầm, sâu lắng thì khơng thể bỏ lỡ “Ngoặt”.

1.3.2. Về hình thức triển khai

Tương tự như các kênh Podcast đã tạo được tiếng vang trước đó, Ngoặt lựa chọn hình thức triển khai theo hướng cuộc đối thoại giữa hai hoặc ba người. Học hỏi từ một số kênh podcast nổi tiếng như Have a sip của Vietcetera với host là Thùy Minh hoặc TED Talks Daily với host là Elise Hu, Ngoặt xây dựng đồng thời hai nhân vật chính là host và khách mới.

Việc lựa chọn hình thức triển khai như vậy khá phù hợp với nội dung của kênh khi có thể khai thác tối đa câu chuyện của khách mời từ nhiều góc độ. Cách hỏi - đáp thân mật, gần gũi và tự nhiên thay vì một kịch bản đóng khung có sẵn sẽ khiến khách mời cởi mở, thoải mái để chia sẻ câu chuyện của mình hơn. Đồng thời, góc độ của Host cũng được phát huy triệt để thông qua

</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8">

tương tác với khách mời. Nhờ đó, những thơng điệp, bài học muốn truyền tải tới thính giả sẽ chân thật và cuốn hút hơn.

<i>1.4. Điểm mới của kênh Podcast so với các kênh đã có</i>

Ngoặt có thể nói là kênh podcast storytelling đầu tiên tập trung khai thác vào chủ đề về những sự kiện drama, kịch đính, plot twist trong cuộc sống, mỗi tập kênh sẽ đưa các bạn thính giả đến với từng cung bậc cảm xúc khác nhau với những câu chuyện được gửi từ thính giả nghe kênh và biên tập lại sao cho phù hợp. Từng tập phát sóng của Ngoặt sẽ gắn với một trong những chủ đề như, gia đình, học đường, cơng sở,... rồi từ đó khách mời và Host chương trình cùng góp phần đưa ra thơng điệp đến với tính giả. Đến với Ngoặt, đây sẽ là cơ hội để những nhân vật khách mời có thể trị chuyện, trải lịng cùng với host về những sự thật đằng sau những câu chuyện ấy và từ đó có thể giúp nhân vật trải lịng và nếu có cơ hội thì sẽ có thể đề xuất 1 số phương án để nhân vật có hướng giải quyết vấn đề của mình. Quan trọng hơn thế, rất nhiều bạn thính giả theo dõi kênh có thể đồng cảm bản thân mình với nhân vật khách mới và cũng có thể giải quyết những trăn trở tương tự.. Có thể nói, đây là một nội dung khá mới mẻ, mở ra nhiều cơ hội để Ngoặt có thể phát triển và khai phá những khía cạnh mới, khác biệt so với các kênh podcast đang hoạt động hiện nay.

Đến với Ngoặt, sự khác biệt đã được cái tên nói rõ ra, “Ngoặt” mà nhóm thự hiện đó là bước ngoặt, những điều gì đó khơng vững chắc, ổn định mà nó ln tiềm tàng một khả năng thay đổi lớn. Đây cũng là điểm khác biệt lớn nhất mà Ngoặt muốn truyền tải đến các bạn thính giả nghe kênh, dù cuộc sống có “ngoặt” bao nhiêu lần đi chăng nữa thì sau mỗi lần đó chúng ta đều trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn. Như đã nói, mạch câu chuyện nhóm hướng tới đó là sự đồng cảm của các bạn thính giả và sự gợi mở, chia sẻ một cách tự nhiên, thoải mái, giúp khách mời chia sẻ vui vẻ, thoải mái, dễ chịu khơng có cảm giác bị khai thác.

</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9">

Hơn vậy, mỗi câu chuyện chúng em ddeuf tìm ra những điểm “Ngoặt” -Plot twist giật gân để mọi thính giả cảm thấy thú vị, lơi cuốn hơn.

Ngồi ra, các thành viên nhóm 6 đã xây dựng thêm 1 fanpage Facebook để sáng tạo các nội dung liên quan đến chủ đề từng tập, đăng bài truyền thông cho kênh podcast và các tập mỗi khi lên sóng.

<b>2. Kịch bản, link các số đã thực hiện </b>

<i><b>2.1. Các số nhóm đề xuất chấm điểm</b></i>

Ngoặt #1: Ơng ấy

Link: Ngặt #1: Ông ấy

</div><span class="text_page_counter">Trang 10</span><div class="page_container" data-page="10">

Ngoặt #8: Định mệnh của mình Link: Ngoặt #8: Định mệnh của mình

Ngoặt # 10: “Thời đi học tớ đã có gì” Link: Ngoặt #10: "Thời đi học tớ có gì"

<i><b>2.2. Kịch bản chi tiết các số đã thực hiện</b></i>

<b>Ep #1: Ông ấy</b>

Link: Ep #1: Ông ấy

Kịch bản chi tiết:

1 CTA mở đầu Host Chào các bạn, đây là Ngoặt – Những câu chuyện giúp ta trưởng thành, phát sóng vào 20h mỗi thứ 2 và thứ 5 hàng tuần. Hôm nay Ngoặt đã mời tới đây một vị khách và rất mong chúng ta sẽ

</div><span class="text_page_counter">Trang 11</span><div class="page_container" data-page="11">

thoải mái và cởi mở chia sẻ câu chuyện của mình trong số phát sóng lần này nhé.

Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nghe “khách mời” chia sẻ câu chuyện của mình. Chào bạn, cảm ơn bạn đã đến đây và chia sẻ câu chuyện của mình với Ngoặt

3 <sup>Khách mời giới</sup> thiệu

Khách mời

Xin chào “Ngoặt” và mọi người đang nghe podcast. Tớ xin phép được giấu tên của mình. câu chuyện hơm nay Thực ra người khiến chúng ta đau khổ nhất không phải người luôn đối xử tệ với ta mà là người trao tình thương, sự ấm áp, để mình chìm trong ảo tưởng rồi phản bội lại sự tin tưởng mình trao cho

Bố mẹ tớ ly hôn. Tớ ở với mẹ. Tớ nghe mọi người kể lại, năm tớ lên 3 tuổi vì bố tớ bị nghiện đến mức phát điên, mẹ tớ quyết định ly hôn và tớ đi theo mẹ nhưng hằng năm vào dịp hè và Tết mẹ vẫn cho tớ về q nội thăm bố. Mẹ tớ một mình ni tớ

Không phải đâu, mãi đến năm tớ học lớp 8 - độ tuổi phát triển khiến tớ nhạy cảm với mọi thứ thì vào một ngày, mẹ tớ đưa một người đàn ông lạ mặt vào nhà. Mặc dù mẹ khơng nói, nhưng tớ thừa biết đó là người yêu của mẹ.

</div><span class="text_page_counter">Trang 12</span><div class="page_container" data-page="12">

Lớp 8 là khoảng 13 tuổi, là độ tuổi bước vào giai đoạn dậy thì nên tâm sinh lý có nhiều thay đổi, dễ phản nghịch và thích thể hiện cá tính, tiếng nói riêng. Khi một người lạ hoàn toàn như thế bước vào cuộc sống thì cậu có phản ứng ra sao?

Khách mời

Tớ khơng nói gì, nhưng khơng có nghĩa tớ chấp nhận ông ta. Bởi trong thâm tâm tớ không thể gọi ai khác là bố trong khi bố tớ vẫn cịn sống. Nhưng vì sợ mẹ buồn, tớ khơng nói cho mẹ biết. Mỗi khi ông ấy đến nhà chơi, tớ sẽ viện cớ đi học hoặc đi chơi để tránh mặt. Mỗi lần đến,ông ấy đều mang cho tớ một món q nhưng tớ khơng hề đụng tới.

Host <sup>Ơng ấy có đối xử tốt với mẹ cậu khơng? Sau đó quan hệ của</sup> cậu và ơng ấy ra sao?

Khách mời

Thực ra sau đó quan hệ giữa tớ và ơng ấy dịu dần, có thể do tớ lớn, tâm sinh lý đàn ổn định nhưng phần lớn do một vài hành động nhỏ của ông ấy đã làm tớ xúc động. Một ngày, mẹ và ông ấy rủ tớ đi chợ cùng. Nhìn thấy chiếc áo dạo gần đây đang bạn bè đứa nào cũng mặc, tớ rất muốn có nhưng chỉ dám nhìn mà khơng nói thẳng với mẹ. Cho đến khi mẹ đang lựa đồ thì ơng ấy đã lại gần quan tâm hỏi han và khi biết tớ thích chiếc áo kia ơng đã ngỏ lời mua cho. Từ đó tớ có thiện cảm với người đàn ông này. Ông ấy quan tâm tớ nhiều hơn nhưng thái độ của tớ chỉ dừng ở mức thiện cảm

Vậy là ông ấy đối xử rất tốt với hai mẹ con cậu, cậu có chút rung động nhỏ nhưng do cái bóng của người bố quá lớn khiến cậu chưa thể chấp nhận gọi ra tiếng “bố” đúng không? Khách Ừ, tớ rất thương mẹ nên tớ cũng mong mẹ hạnh phúc, tìm được

</div><span class="text_page_counter">Trang 13</span><div class="page_container" data-page="13">

người thương yêu và quan tâm tới mẹ. Hồi đó ơng ấy ơng ấy có vẻ thật lịng muốn chăm sóc mẹ nên tớ đã có chút dao động. Nhưng sau đó có một việc xảy ra làm tớ thay đổi hoàn toàn suy nghĩ. Bình thường ngày họp phụ huynh mẹ tớ sẽ đi làm và nhờ phụ huynh của một bạn khác họp cho 2 đứa và năm đó cũng khơng ngoại lệ. Cũng như mọi năm, sau khi tổng kết tớ ngồi đợi phụ huynh đến với các bạn. Và mỗi lần như thế, nói khơng chạnh lịng thì sẽ là nói dối vì tớ khơng có người nhà đến họp mà cịn chứng kiến các bạn bè có bố. Tớ có chút ganh tỵ và những lúc ấy tớ ước tớ có bố. Tớ cũng khá buồn nhưng tớ hiểu mẹ một mình ni tớ nên có nhiều thứ cần suy nghĩ, và tớ đã luôn tự an ủi dù sao cũng chỉ là một cuộc họp, người nào đi họp cũng khơng quan trọng. Nhưng hơm đó, tớ cùng đứa cùng bàn đứng hành lang đợi người nhà. Trong dịng người đơng đúc, tớ bắt gặp một gương mặt quen thuộc là ông ấy, người yêu của mẹ. Ơng ấy bảo ơng đến họp phụ huynh cho tớ. Trong lịng tớ có một chút cảm động. Khi phụ huynh vào họp đứng ngoài nghe lén bên trong lớp cô điểm danh phụ huynh đến lượt tớ ông ấy đã dõng dạc kêu có. Lúc đấy tớ trong chốc lát cảm thấy đây là lần đầu tớ biết cảm giác có bố đúng nghĩa là như thế nào.

Tớ nghĩ cảm giác được yêu thương và quan tâm đó thật sự rất tuyệt, chắc chắn là cậu đã có những khoảnh khắc rất vui và hạnh phúc.

Khách mời

Đúng vậy, cũng kể từ đó, tớ bắt đầu mở lịng với ông ấy nhiều hơn. Tớ dần chấp nhận ông ấy. Và khơng lâu sau đó, mẹ tớ có em bé. Tớ cảm thấy vui thay cho mẹ. Trong suốt quá trình mẹ tớ mang thai và đẻ em bé, tuy đi làm xa nhưng cuối tuần ông ấy vẫn về thăm mẹ con chúng tớ. Cơ mà có lẽ ơng trời thấy tớ

</div><span class="text_page_counter">Trang 14</span><div class="page_container" data-page="14">

sống tốt quá nên ghen tị chăng? Kiểu không muốn mẹ con tớ

Thật sự là khoảng thời gian hạnh phúc của mẹ con tớ không kéo dài quá lâu. Năm đứa em tớ gần 1 tuổi. Mẹ tớ phát hiện ra mẹ tớ là kẻ thứ ba, nghĩa là trước khi quen mẹ tớ, ơng ấy đã có gia đình, vợ con. Khi biết được sự thật, tớ đã thấy mẹ tớ lén khóc mỗi đêm, tớ cũng buồn nhưng nhiều hơn là cảm giác bị phản bội, có cái gì đấy vụn vỡ trong tớ ấy, có lẽ thứ vụn vỡ là giấc mơ của tớ về một người bố hay giấc mơ về một gia đình hồn chỉnh, hạnh phúc. Tớ khơng biết nữa, khoảng thời gian đó kinh khủng đến mức tớ khơng muốn nhớ lại nữa. Vì chuyện đó mà tớ thật sự đã bị trầm cảm một khoảng thời gian.

Điều đó thật sự rất tệ, mình nghĩ cảm giác đau đớn khi bị lừa dối là 1 thì sự suy sụp phải chịu khi cậu nhận ra điều cậu muốn sẽ khơng bao giờ thành hiện thực nó là 10 ấy. Kiểu một điều khát khao đã lâu, một điều tưởng như giản đơn thơi, cậu chỉ cịn thiếu chút nữa thơi mà giờ nó viển vơng và nó khó khăn q.

Khách mời

Ừ, tớ cịn căm ghét ơng ấy đã đến làm đảo lộn cuộc sống mẹ con tớ, đem lại những niềm đau cùng những lời đàm tiếu của người đời. Họ không cần biết đầu đuôi câu chuyện, họ chỉ mù quáng tin vào thứ họ cho là đúng, rỉ tai nhau, chỉ trỏ sau lưng gia đình tớ rằng mẹ tớ là tiểu tam. Tớ bất lực và cũng khơng biết làm sao để nói cho họ hiểu là mọi chuyện không như vậy. Áp lực từ dư luận xung quanh, áp lực từ gia đình và áp lực từ

</div><span class="text_page_counter">Trang 15</span><div class="page_container" data-page="15">

chính cú sốc tâm lý nó đè nặng lên khiến nhiều đêm tớ không chợp mắt được. Tớ sợ chỉ cần nhắm mắt thì những tiếng gièm pha, tiếng xì xào sẽ lớn hơn, sợ nhất là khi chẳng may mẹ tớ nghĩ quẩn thì tớ và em phải làm sao. Trong khoảnh khắc ấy thôi ,tớ thấy bản thân trưởng thành và lớn hơn, khơng có ai nhắc nhưng tớ cảm nhận rõ trách nhiệm của mình là phải lo cho mẹ và em.

ậu đã rất mạnh mẽ để đứng dậy, thật sự thì mình nghĩ phải rất dũng cảm để vực lại bản thân sau một cú sốc khủng khiếp và khoảng thời gian kinh khủng đó.

Khách mời

Ừ, để mà nói thì sau một cuộc hơn nhân đổ vỡ, người đàn ông ấy là người duy nhất khiến mẹ tớ mở lịng, dành tình cảm và đặt trọn niềm tin . Mẹ tớ chỉ cần ông ấy bên cạnh, những thứ như kết hôn đối với mẹ tớ trở nên khơng quan trọng. Và tớ nghĩ chính điều đó, hạnh phúc diễn ra với mẹ quá nhanh, khiến mẹ tớ chìm đắm. Khi phát hiện ra sự thật, mặc dù mẹ khơng nói nhưng tớ biết trong thâm tâm mẹ suy sụp biết nhường nào . Tớ cũng suy sụp nhưng khi nhìn thấy mẹ lén dùng vạt áo thấm nước mắt sau khi ru em ngủ, tớ nghĩ lúc này tớ cần mạnh mẽ hơn bao giờ hết vì mẹ và cả đứa em của mình.

Host Vậy sau chuyện đó ơng ấy ra sao? Khách

Khi biết chuyện, ơng ấy đã biến mất như chưa có chuyện gì xảy ra. Từ đó tớ đã cố gắng vừa học vừa làm, tranh thủ nghỉ hè tớ sẽ đi làm công nhân ở các xưởng may giúp mẹ. Đến khi học hết c2 tớ cũng đã có ý định khơng thi cấp 3 mặc dù bản thân tớ vẫn muốn được học tiếp cùng bạn bè và mẹ tớ ở thời điểm ấy cũng muốn tớ nghỉ học đi làm cùng mẹ nuôi đứa em. Nhưng nhờ sự

</div><span class="text_page_counter">Trang 16</span><div class="page_container" data-page="16">

khuyên bảo của các bác, cô chú và mọi người. Mẹ tớ đã thay đổi cho tớ đi học. Điều đó làm tớ cảm thấy rất biết ơn mẹ. Và sau đó suốt 3 năm học c3 tớ vẫn vừa học vừa làm phụ giúp mẹ. Mãi hết c3 tớ đã quyết định không học đại học và tập trung đi làm. Sau vài năm tích góp, tớ quyết định xuất khẩu lao động để kiếm nhiều tiền hơn gửi về cho mẹ. Mặc dù bây giờ đang ở nơi đất khách quê người làm việc mệt mỏi, nhưng mỗi lần vậy nghĩ về gia đình, tớ lại có động lực hơn.

Đến thời điểm hiện tại, sau khi đã trải qua những chuyện khơng vui, cậu có ốn trách hay cảm thấy như thế nào về “ông ấy” nữa không?

Khách mời

Giờ nhìn lại, tớ khơng cịn ốn trách người đàn ơng ấy như trước nữa thay vào đó là suy nghĩ thoáng hơn, tớ trân trọng nhiều hơn. Trân trọng cảm xúc mà ông ấy đem lại, cho tớ biết cảm xúc có bố và cho tớ biết tớ cần trân trọng mẹ hơn và cũng cho tớ những lý do tớ cần trưởng thành.

Có lẽ bản thân tớ sau khi nghe câu chuyện này, cũng cảm thấy trân trọng hơn cuộc sống mình đang có và thay mặt cho ekip mình xin gửi lời cảm ơn đến câu chuyện và sự dũng cảm mà bạn đã chia sẻ với “Ngoặt”. Cịn các bạn thính giả của “Ngoặt”, các bạn đã bao giờ chứng kiến hay rơi vào câu chuyện như vậy hay chưa, và các bạn đã làm gì để vượt qua điều đó, hãy cho chúng tớ biết trong phần bình luận nhé!

4 Lời kết Host Các bạn thân mến, hi vọng là câu chuyện số 1 của “Ngoặt” đã sẽ đem tới cho các bạn các cái nhìn mới hơn về bản thân trên hành trình trưởng thành. Nhưng dù có vui hay buồn, “Ngoặt” vẫn ln ở đây, để lắng nghe và chia sẻ cùng bạn. Vì thế đừng

</div><span class="text_page_counter">Trang 17</span><div class="page_container" data-page="17">

ngại ngần gửi câu chuyện của mình về hịm thư điện tử hoặc fanpage Ngoặt.

5 CTA kết Host

Chúng tớ sẽ phát sóng vào mỗi 20h thứ 2 và thứ 5 hàng tuần, đừng quên Follow “Ngoặt” trên spotify và soundcloud để nhận thông tin về tập mới nhất nhé. Xin chào

</div><span class="text_page_counter">Trang 18</span><div class="page_container" data-page="18">

<b>Ep #2: Bạo lực lạnh</b>

Link: Ep #2: Bạo lực lạnh

Kịch bản chi tiết:

1 CTA mở đầu Host

Chào các bạn, đây là Ngoặt – Những câu chuyện giúp ta trưởng thành, phát sóng vào 20h mỗi thứ 2 và thứ 5 hàng tuần. Vị khách đặc biệt trong số thứ 2 sẽ cùng Ngoặt chia sẻ câu chuyện của bạn ấy về thời đi học, chúng mình hãy thoải mái và cởi mở để cùng sẻ chia nhé.

Chào bạn, cảm ơn bạn đã đến đây và chia sẻ câu chuyện của mình với Ngoặt, bạn có thể giới thiệu đơi chút về bản thân mình được khơng?

Chào bạn, cảm ơn bạn đã đến đây và chia sẻ câu chuyện của mình với Ngoặt, bạn có thể giới thiệu đơi chút về bản thân

mời trò chuyện <sup>Host</sup>

Với mỗi người, thời đi học thường khoảng thời gian ngọt ngào với những kỉ niệm đẹp và những ước mơ đầy trong sáng, ngây thơ, không biết thời đi học của bạn có vậy khơng?

Khách mời

Để mà nói thì đúng là mình cũng từng có những kỉ niệm rất đẹp, tuy nhiên điều làm mình nhớ nhất thời đi học lại là một kỷ niệm không được đẹp lắm, đó là chuyện mình bị tẩy chay năm lớp 9.

</div><span class="text_page_counter">Trang 19</span><div class="page_container" data-page="19">

Host Bạn có thể kể rõ về hồn cảnh lúc đó được khơng?

Khách mời

Khi lên lớp 9 mình đã chuyển sang một ngơi trường khác, 1 phần vì tiện đường bố mẹ đưa đón và cũng như mong muốn được học tập ở một mơi trường tốt hơn. Lúc đó, mình được xếp chuyển vào lớp chọn đầu của trường mới. Lúc đó mình cũng có nhiều hy vọng rằng mọi người xung quanh ở lớp sẽ nice, thân thiện, tốt tính như ở lớp cũ, trường cũ và mong sẽ có thêm nhiều bạn mới, học hỏi thêm được nhiều điều. Host <sup>Vậy khi mới chuyển vào thì các bạn lớp mới có nice như bạn</sup>

mong đợi khơng?

Khách mời

Khi mới vào lớp mình cũng có được sự quan tâm của nhiều bạn trong lớp và các bạn lớp khác. Được vào lớp chọn nhưng đây là lớp chọn của trường điểm trong khu vực nên sức học của mình có phần kém hơn so với mọi người; cũng không được xếp hạng cao. Đầu kỳ, tranh thủ các buổi cả lớp được phân cơng đi dọn dẹp vệ sinh ở trường, mình với các bạn cũng nói chuyện và kết bạn được hơn với nhiều người.

Host <sup>Vậy là khoảng thời gian đầu khi mới chuyển vào thì mọi</sup> chuyện vẫn khá là tốt đẹp đúng không?

Khách mời

Đúng, trải qua 3-4 tháng đầu tiên thì mình cũng đã rất vui và cũng kết thân được với các bạn. Cho đến một thời gian sau, mình nhận ra các bạn cán bộ lớp hoặc các bạn có khả năng học tập tốt hơn trong lớp có thái độ khó chịu với mình. Host <sup>Cậu có thể kể rõ hơn được khơng? Các bạn khác trong lớp thì</sup>

sao?

</div><span class="text_page_counter">Trang 20</span><div class="page_container" data-page="20">

Khách mời

May mắn rằng tơi vẫn cịn những người bạn khác vẫn sẵn sàng chơi cùng với tôi, rủ tôi đi chơi, sẵn sàng ngồi chỉ bài cho tôi, nhưng mà thời kỳ đó cũng chỉ được một thời gian rồi dần dần mọi người cũng bắt đầu né tránh tôi nhiều hơn và cuối cùng chỉ cịn đúng 1 người bạn. Đó là lúc mà mình bắt đầu hiểu ra là bản thân đã bị cả lớp tẩy chay, cô lập.

Host <sup>Thời gian đó chắc hẳn rất kinh khủng, cậu có tiện chia sẻ với</sup> Ngoặt và các bạn thính giả chứ?

Khách mời

Thực sự thì cũng là chuyện của quá khứ và mình đã vượt qua được rồi nên khơng sao cả. Lúc đó đến lớp chỉ là những lời mỉa mai về những việc mình làm. Ở độ tuổi đó mình khơng hiểu tại sao mình lại bị đối xử như thế vì mình ln hịa đồng với mọi người, chưa từng xảy ra bất kỳ mâu thuẫn gì với ai. Host Lúc đó cậu cảm thấy ra sao?

Khách mời

Lúc đó mình chỉ mong muốn được trở lại lớp cũ và trường cũ, nơi có thể thoải mái vui chơi, học tập 1 cách thoải mái với những người bạn cũ. Mình chán những ngày phải đến lớp, những buổi học thêm. Rồi mình nhận ra sự khác biệt của mình với mọi người ở đây là sức học, mình học kém hơn các bạn trong lớp. Các bạn học lớp chọn, còn là trường điểm trong khu vực nên quen với guồng quay thi cử, các đề trường ra luôn được đánh giá khó hơn đề của sở, thêm nữa mình chuyển đến vào năm lớp 9, khi mà các bạn hầu hết đã học xong hết kiến thức và tập trung ơn thi cịn mình thì chưa học đến những kiến thức đó nên việc bắt kịp việc học là rất khó,. Và thật buồn cười khi mọi người khơng muốn chơi cùng bởi vì mình

</div><span class="text_page_counter">Trang 21</span><div class="page_container" data-page="21">

học kém.

Mình nghĩ chuyển đến mơi trường mới khơng hề dễ dàng và nhiều khi kết quả học tập có thể khơng bằng cả lúc ở trường cũ vì ở trường mới, chúng ta phải đối diện với áp lực từ cả học tập và áp lực để quen dần với mơi trường, có rất nhiều việc phải làm nên khó có thể tập trung vào học tập và bảo đảm được thứ hạng trong lớp. Bên cạnh đó thì mỗi người đều có những sở trường và thế mạnh khác nhau, việc lấy kết quả học tập để so sánh đánh giá, làm lý do để đối xử tệ với bất cứ ai đều rất vô lý. Tuy nhiên, trong nhiều trường hợp, những lý do hết sức vô lý như này lại là nguồn cơn của những sự việc cực kỳ thương tâm, đau lịng.

Khách mời

Mình cũng thấy vậy, khi nhận ra được lý do, phản ứng đầu của mình là tức giận, ghét bỏ tất cả những người đã bày ra cái trị tẩy chay mình. Đầu mình lúc đó ln có một câu hỏi là học tập kém hơn so với mọi người thì đáng bị ghét ư? Tuy nhiên, trong suốt thời gian đó, mình quyết tâm muốn thể hiện cho những kẻ bày ra trị này là có học giỏi như thế nào cũng khơng bằng một đứa có đạo đức nên mình chỉ im lặng học tập và bỏ ngoài tai những lời đàm tiếu xung quanh.

Host Sau đó thì họ có thay đổi thái độ khơng? Khách

Có nhưng mà là do đến gần kì thi vào cấp 3, cần tập trung vào học và các bạn trong lớp nhận thấy ngoài kết quả học tập chưa tốt thì mọi mặt về tính cách của mình đều rất tốt và hồ đồng nên các bạn cũng dần dần bình thường hơn lại với mình, bớt những lời đàm tiếu. Tuy nhiên thì cán bộ lớp vẫn vậy, giữ nguyên thái độ coi thường và luôn bày ra vẻ mặt khinh bỉ với

</div><span class="text_page_counter">Trang 22</span><div class="page_container" data-page="22">

mình. Mình vẫn giữ vững ngun tắc, khơng buông xuôi bản thân và cũng giao tiếp xã giao với những người bạn đó. Lúc đó thì mình ln cảm thấy bản thân giả tạo vì từ trước tới giờ mình ln thể hiện cảm xúc thật trước người khác, việc tỏ ra bình thường kiến mình tự thấy hơi ghê sợ bản thân.

Kiểu cảm giác gị bó và khơng được làm chính mình ấy. Kể cả đến bây giờ mình nghĩ một số người lớn cũng khơng chịu được. Vậy sau đó kỳ thi cấp 3 của bạn diễn ra thế nào?

Khách mời

Ngày thi đến mình chỉ thấy vui vì cuối cùng cơn ác mộng năm lớp 9 cũng đã kết thúc. Sau những gì đã trải qua thì mình lựa chọn học trường cấp 3 dân lập. Cấp 3 cũng là khoảng thời gian đẹp nhất trong quãng đời mình vì mình đã cảm nhận được niềm vui từ những người mới, cảm nhận mình mong muốn gắn bó.

Thật sự may mắn vì bạn đã gặp được những người bạn mới gắn bó, hồ đồng và giúp bạn cảm nhận được sự ấm áp của bạn bè.

Khách mời

Mình cũng thấy may mắn nhưng mà sau khi lên đại học, cuối cùng mình cũng biết được lý do thật sự đằng sau việc bị tẩy chay năm lớp 9 đó

Host Bạn có thể chia sẻ rõ hơn chứ Khách

Lần đó mình tình cờ gặp lại được người bạn duy nhất khơng hùa theo lớp tẩy chay mình năm lớp 9. Sau đó thì cũng có nói chuyện qua lại và cho đến một buổi tối, nó kể lại chuyện hồi lớp 9. Sự thật hồi đó, người khiến mình bị tẩy chay chính là cơ chủ nhiệm của. Mình thật sự đã rất bất ngờ vì suốt thời

</div><span class="text_page_counter">Trang 23</span><div class="page_container" data-page="23">

gian đó cơ ln nhẹ nhàng và hiền hịa. Nó cịn kể thêm rằng hồi đó cơ đã gọi điện cho nhiều phụ huynh các bạn trong lớp và bảo rằng cần phải tránh xa mình, mình như 1 thứ độc hại gây ảnh hưởng đến con cái của họ. Thời gian đó các bạn trong lớp khơng dám tiếp xúc với mình vì sợ cơ báo với bố mẹ và sẽ bị phạt. May mắn là về cuối năm cô cũng bận nên không để ý việc này, các bạn mới dám tiếp xúc lại với tơi. Cịn về những người cán bộ lớp, bạn mình cũng nói rằng bọn đấy ghét tơi lắm vì mình học kém và chỉ mải đi chơi với các bạn lớp khác. Trong mắt các bạn cán bộ lớp hồi đầy thì các lớp khác chỉ là lũ nghịch ngợm, phá phách chả chịu học tập gì.

Host Sau đó thì bạn có suy nghĩ và hành động ra sao

Khác mời

Sau khi biết được những câu chuyện này, mình cũng khá là mơ hồ. Nhiều câu hỏi tôi vẫn nghĩ, tại sao một môi trường học tập mà người cầm đầu tẩy chay học sinh lại là một người giáo viên ? Tại vì sao cơ khơng giúp đỡ học sinh kém để em ấy phát triển mà còn kêu gọi tẩy chay, gần như là phá huỷ tương lai của học sinh ấy?

Thực sự thì mình nghĩ những giáo viên như giáo viên lớp 9 của bạn cũng là thiểu số nhưng lại là con sâu làm rầu nồi canh, làm mất uy tín nghề giáo. Họ như vậy là làm trái với đạo đức nghề giáo, và cần sự phê phán cũng như có những hình thức kiểm điểm vì giáo viên phải là người dẫn đường, định hướng, tận tâm giúp đỡ học sinh phát triển, tiến bộ hơn chứ không phải chối bỏ trách nhiệm, vùi dập và huỷ hoại tương lai học sinh. Sau đó thì bạn có liên hệ lại với những người khác trong lớp không?

</div><span class="text_page_counter">Trang 25</span><div class="page_container" data-page="25">

giúp đỡ gì thì hãy đứng im, im lặng và quan sát không cần thiết phải xô đẩy người khác để người ta cảm thấy tệ hơn. Trong cuộc sống, ai cũng từng trải qua thời kỳ là học sinh, sinh viên và thời thanh xn ấy ít ai có được sự êm đềm, màu hồng như trong các bộ phim mà ta hay được xem. Hôm nay tôi sẽ kể cho các bạn về 1 câu chuyện mà tôi từng bị tẩy chay như nào khi tôi học lớp 9.

5 CTA kết Host

Chúng tớ sẽ phát sóng vào mỗi 20h thứ 2 và thứ 5 hàng tuần, đừng quên Follow “Ngoặt” trên spotify và soundcloud để nhận thông tin về tập mới nhất nhé. Xin chào

</div><span class="text_page_counter">Trang 26</span><div class="page_container" data-page="26">

<b>Ep #3: Tình bạn của chúng tớ</b>

Link: Ep #3: Tình bạn của chúng tớ

Kịch bản chi tiết:

1 CTA mở đầu Host

Chào các bạn, đây là Ngoặt – Những câu chuyện giúp ta trưởng thành, phát sóng vào 20h mỗi thứ 2 và thứ 5 hàng tuần. Hôm nay Ngoặt sẽ chia sẻ với các bạn câu chuyện của một bạn thính giả gửi tới - Tớ có một người bạn thân khác giới, chúng mình hãy cùng mở lòng để chia sẻ với nhau nhé.

Chào cậu, Ngoặt rất vui vì cậu đã đến đây và chọn Ngoặt là nơi để chia sẻ câu chuyện của mình, cậu có thể giới thiệu đơi chút về bản thân được khơng?

mời trị chuyện <sup>Host</sup>

Tình bạn thời học sinh luôn là những điều đẹp đẽ được chúng ta nâng niu và coi trọng nhất. Vậy cậu có thể chia sẻ với Ngoặt về một người bạn thân của mình được không?

Khách mời

Tớ đồng quan điểm với Ngoặt. Đối với tớ thì tình bạn là một góc trong tim nơi chứa đựng những cảm xúc hồn nhiên và đầy ngây thơ, một nơi mà mình có thể trốn về đó sau những mệt mỏi, lo toan hằng ngày trong cuộc sống. Nhưng giờ có lẽ mọi thứ đã khác rồi.

Host Cậu có thể cho mình hỏi lý do tại sao mọi thứ lại khác rồi được

</div><span class="text_page_counter">Trang 27</span><div class="page_container" data-page="27">

Tớ và Đ học chung lớp c3, năm lớp 10 và lớp 11. Hai năm đầu tiên của c3 thì khơng có gì đặc biệt vì bọn tớ khơng ngồi gần nhau, cũng khơng nói chuyện với nhau. Cho đến cuối năm lớp 12, Đ chuyển lại ngồi gần thì chúng tớ bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn.

Đúng là tình bạn thời học sinh nào cũng sẽ bắt đầu từ việc chúng mình ngồi gần nhau trên lớp nhỉ. Cậu có thể chia sẻ rõ hơn về khoảnh khắc cậu và Đ bắt đầu chơi thân với nhau không?

Khách mời

Cũng chẳng biết từ bao giờ mà tình bạn này đã gắn kết và bền chặt đến vậy, bọn tớ đi học cùng nhau, ngồi cạnh nhau, học toán, học văn cùng nhau, giải đề cùng nhau. Ngoài những lúc trên lớp chúng tớ cịn gọi điện nói chuyện với nhau. Gần như là lúc nào cũng có nhau, tớ cảm thấy rất vui, vì chuyện buồn vui gì cũng đều có một người bạn để tâm sự và lắng nghe mình, cứ thế mà chúng tớ trở thành những người bạn tâm giao, luôn luôn thấu hiểu và đồng hành với nhau. Hợp nhau đến mức còn bị đồn là 2 đứa yêu nhau ý - nhưng mà không bọn tớ chỉ là bạn thơi. Host <sup>Khoảng thời gian đó thật đẹp nhỉ? Vậy đâu là kỉ niệm đáng nhớ</sup>

nhất của cậu với Đ. Khách

Kỷ niệm nào với Đ tớ cũng thấy đó là thứ vơ giá mà khơng bất cứ cảm xúc nào có thể diễn tả được. Tớ và Đ. cứ thế cùng nhau trải qua những ngày tháng tươi đẹp nhất của tuổi thanh xuân, có những lúc thì chúng tớ cùng nhau vùi mặt vào luyện đề hay trải

</div><span class="text_page_counter">Trang 28</span><div class="page_container" data-page="28">

qua những kỳ thi thử căng thẳng, rồi cùng ôn bài ở quán cafe, cùng giúp nhau giải đề, rồi chọn ngành, chọn trường; và có cả những lúc chúng tớ cùng lân la những quán cà phê để tán gẫu đủ thứ trên trời dưới biển.

Tớ nhớ lại khoảng thời gian ôn thi tốt nghiệp THPT đúng là ít nhiều cũng là thời gian khủng hoảng với mỗi bản thân chúng ta. Vậy cho tớ hỏi cậu và Đ có đạt được kết quả như mong đợi không?

Khách mời

Những ngày ôn thi mệt mỏi rồi cũng phải tới ngày thi đại học. Trong ngày thi đại học, ai cũng mang trong mình ước mơ sẽ đỗ vào ngơi trường mà mình u thích. Nhưng rồi, không phải ai cũng sẽ được hưởng trái ngọt sớm cả, mọi thứ đã khơng như những gì tớ và Đ. mong đợi, chúng tớ đều không đậu vào ngơi trường mình mong muốn.

Tớ rất tiếc khi nghe được điều đó. Vậy sau đó cậu và Đ đã có lựa chọn gì? Và điều đó có ảnh hưởng đến tình bạn của cậu khơng?

Khách mời

Chúng tớ dù không đỗ vào được ngôi trường mình muốn. Nhưng vì thế mà chúng tớ đã có được cơ hội học cùng nhau dưới chung 1 mái trường. Mặc cho, tớ và Đ không cùng lớp, nhưng sau mỗi buổi học chúng tớ vẫn thường gặp nhau và chuyện trò về những trải nghiệm mới ở môi trường đại học, lúc đó tớ thấy "à thì ra tình bạn của chúng tớ vẫn còn vẹn nguyên như khi học c3 vậy, vẫn ở cạnh nhau, động viên nhau, vẫn cùng nhau trải qua mọi chuyện". Nhưng rồi học ở ngôi trường đại học mà mình khơng u thích, cảm giác chán ghét và mệt mỏi tìm

</div><span class="text_page_counter">Trang 29</span><div class="page_container" data-page="29">

Host Rồi 2 cậu đã quyết định điều gì khơng?

Khách mời

Lúc đó chúng tớ đã đưa ra một quyết định hết sức quan trọng -đấy là thi lại đại học cùng nhau. Đúng là một quyết định quá là căng thẳng, và đầy sự mạo hiểm. Nhưng chúng tớ có niềm tin bản thân sẽ làm được nếu cùng nhau nhau cố gắng. Rồi lại bắt đầu những ngày tháng vùi đầu vào sách vở, làm bạn với việc ôn luyện, làm đề.

Đó quả là một quyết định dũng cảm. Lúc đó tình bạn giữa cậu và Đ thì sao? 2 người lại quay lại với những ngày tháng ôn thi mệt nhọc đó thì liệu có làm ảnh hưởng gì tới tình bạn giữa 2 cậu khơng?

Khách mười

Hồn tồn không, vào những tháng ngày nặng nhọc, áp lực nhất của tớ thì Đ vẫn ln động viên tớ và tiếp thêm động lực để tớ cố gắng ôn bài thêm vào mỗi lúc rảnh rỗi. Thật may vì những ngày tháng ấy, tớ có cậu, người bạn lúc nào cũng đồng hành và an ủi mình mỗi lúc cảm thấy căng thẳng và mệt mỏi nhất, lúc đó tớ mới thấm hiểu được câu nói "nếu muốn đi xa hãy đi cùng nhau", có một người bạn đồng hành cùng mình thì trải qua mọi thứ sẽ nhẹ nhàng hơn phần nào thì phải.

Host Và sau cùng 2 cậu có được hưởng trái ngọt khơng? Khách

Rồi cái gì đến cũng phải đến, chúng tớ lại bước vào kỳ thi đầy căng thẳng. Rồi cho đến ngày có kết quả, tớ và Đ đều rất hạnh phúc vì biết mình đã đậu vào được ngơi trường mà mình hằng mong muốn. Đó quả là giấc mơ đầy trọn vẹn của tớ và Đ. Lúc đó tớ đã nghĩ rằng tình bạn giữa chúng tớ sẽ vẫn mãi thân thiết,

</div><span class="text_page_counter">Trang 30</span><div class="page_container" data-page="30">

vẫn mãi được đồng hành cùng nhau như trước, chỉ là không học cùng một ngôi trường với nhau mà thơi. Nhưng tớ đã nhầm. Host Chuyện gì đã xảy ra giữa 2 cậu?

Khách mời

Hai môi trường học tập khác nhau đã khiến chúng tớ có nhiều mối bận tâm đến bên ngoài nhiều hơn, các mối quan hệ khác khiến tớ cảm thấy chúng tớ khơng cịn nói chuyện với nhau như trước được nữa. Chúng tớ ít liên lạc lại, cũng không hay nhắn tin, gặp gỡ nhau cũng khó. Lúc đó tớ cảm thấy Đ khơng cịn như xưa nữa. Các mối quan hệ mới khiến Đ cảm thấy tình bạn của chúng tớ khơng còn quan trọng và mất thời gian. Tớ càng cố bắt chuyện, hẹn nhau đi chơi, thì Đ lại càng tỏ ra khó chịu và cảm thấy khơng muốn gặp.

Host <sup>Vậy lúc đó cậu cảm thấy thế nào và cậu có quyết định làm gì để</sup> níu kéo mối quan hệ này khơng?

Khách mời

Tớ bắt đầu cảm thấy hình như chỉ mỗi mình mình cịn cố gắng gìn giữ tình bạn này và cũng như thế dần dần, chúng tớ đi vào bế tắc và cảm thấy cần thực sự phải xem xét lại có nên tiếp tục đồng hành cùng nhau nữa khơng. Và tớ quyết định có một buổi nói chuyện nghiêm túc. Nhưng thay vì hợp tác, Đ lại cảm thấy tớ quá đáng, và buổi nói chuyện ấy khiến tớ cảm thấy rất tủi thân và tức giận vì tớ khơng hiểu tại sao Đ có thể vứt bỏ mối quan hệ bạn bè của chúng tớ dễ đến vậy và điều đó khiến tớ đi đến quyết định, chúng tớ sẽ dừng lại tình bạn đầy kỉ niệm này. Host <sup>Thật đáng tiếc, để có thể đưa ra quyết định ấy hẳn cậu phải suy</sup>

nghĩ nhiều lắm nhỉ?

</div><span class="text_page_counter">Trang 31</span><div class="page_container" data-page="31">

Khách mời

Để đưa ra quyết định ấy, đúng là những ngày tháng đấu tranh suy nghĩ rất lâu, tớ nghĩ tớ suy nghĩ nhiều vì thực sự tớ đã quá tiếc nuối thanh xuân, tiếc nuối cả những kỷ niệm đẹp của chúng tớ, chúng tớ đã từng cảm thấy nhau rất tuyệt vời, chúng tớ của lúc đấy trong sáng và xem nhau là những người bạn thân nhất. Nhưng lúc này, chúng tớ khơng cịn như xưa, cuộc sống mỗi đứa mỗi khác, và khi thực sự khơng cịn chung quan điểm nữa, tớ nghĩ tớ nên rời đi. Ngồi ở đây và kể lại, tớ vẫn cảm thấy nhớ nhung về quãng thời gian tươi đẹp đó. Nhưng mà tớ nghĩ đó là một quyết định đúng đắn để tớ và Đ vẫn cịn có thể giữ lại được những hình ảnh đẹp đẽ nhất của tuổi thanh xuân năm ấy. Host Vậy sau quyết định đó Đ có phản ứng gì với cậu khơng? Khách

Từ sau hơm đó chúng tớ khơng cịn liên lạc với nhau nữa. Cũng khơng có bất kỳ một mối liên quan nào với nhau nữa. Đ cũng unfr facebook, unfl insta của tớ và ngược lại.

Host Lúc đó cậu cảm thấy sao? Khách

Ừm lúc đó tớ cũng buồn lắm nhưng tớ nghĩ rằng khép lại một đoạn tình bạn trong sáng thời học sinh ấy, thì thay vì tiếc nuối thì tớ nên cảm ơn cậu vì quãng thanh xuân tươi đẹp ấy và cảm thấy hài lịng với mình của lúc ấy. Vì mình của lúc ấy thực sự đã đối xử rất tốt với nhau, xem nhau như những người bạn chí cốt, mọi khoảnh khắc vui buồn đều cùng nhau trải qua. Chỉ là sau này, cuộc sống thay đổi, những suy nghĩ và các mối bận tâm có nhiều đến đâu đi chăng nữa, thì cũng khơng cịn có thể ngồi lê la hàng quán và tâm sự với nhau được nữa rồi, cũng khơng cịn có thể tiếp tục đồng hành cùng nhau như xưa. Nhưng chỉ cần lúc ấy, chúng mình đã thực sự đã dốc lịng, hết mình với tình bạn đó

</div><span class="text_page_counter">Trang 32</span><div class="page_container" data-page="32">

thì tớ khơng cịn gì để tiếc nuối với tình bạn này nữa. Đoạn thanh xuân giữa tớ và cậu vẫn sẽ luôn cháy sáng và rực rỡ mãi mãi trong lòng tớ.

4 Lời kết Host

Cảm ơn bạn vì đã chia sẻ câu chuyện với Ngoặt. Ngoặt rất vui vì cậu đã chia sẻ với Ngoặt và vì cậu đã vượt qua được chuyện này. Ai trong chúng ta cũng đã và đang có những tình bạn thời học sinh rất đáng q. Mong rằng các bạn thính giả của Ngoặt nếu đang có những tình cảm trong sáng như thế, hãy trân trọng từng giây phút được ở cạnh và đồng hành với nhau. Vì có như thế nào thì thanh xn là những thứ khơng thể có lại một lần nữa trong đời.

5 CTA kết Host

Ngoặt ở đây để lắng nghe những câu chuyện, những tâm sự của bạn. Nếu bạn có vướng mắc trong lịng và muốn tìm một người để tâm sự cùng thì đừng ngần ngại mà gửi câu chuyện của bạn về hòm thư điện tử "Ngoặ" hoặc fanpage "Ngoặt". Chúng tớ sẽ phát sóng vào mỗi 20h thứ 2 và thứ 5 hàng tuần. Và cũng đừng quên follow Ngoặt trên Spotify và Soundcloud để nhận thông báo về tập mới nhất nhé. Cảm ơn bạn đã lắng nghe chúng tớ.

</div><span class="text_page_counter">Trang 33</span><div class="page_container" data-page="33">

<b>Ep #4: Khi gia đình chàng cịn tình u</b>

Link: Ep #4: Khi gia đình chàng cịn tình u

Kịch bản chi tiết:

1 CTA mờ đầu Host

Chào các bạn, đây là Ngoặt – Những câu chuyện giúp ta trưởng thành, phát sóng vào 20h mỗi thứ 2 và thứ 5 hàng tuần. Hôm nay Ngoặt sẽ chia sẻ với các bạn câu chuyện của một bạn thính giả gửi tới - sẽ ra sao nếu gia đình khơng cịn tình u.

Chào bạn, rất vui vì bạn đã đến đây và chọn Ngoặt là nơi để chia sẻ câu chuyện của mình. Bạn có thể giới thiệu đơi chút về bản thân mình được không?

2 <sup>Khách mời giới</sup> thiệu

Khách mời

Xin chào Ngoặt và mọi người đang nghe, mình là… giới thiệu qua về bản thân, cảm xúc khi tới với Ngoặt…

3 <sup>Host và khách</sup>

mời trị chuyện <sup>Host</sup>

Gia đình ln được coi là một nơi đầy ắp sự yêu thương, là một nơi để trở về mỗi khi khơng có nơi nào chào đón ta. Thế nhưng khơng phải gia đình nào cũng là một nơi như thế, khơng biết là bạn có suy nghĩ và có câu chuyện nào muốn chia sẻ với Ngoặt khơng?

Khách mời

Thực sự thì gia đình mình ban đầu có thể nói như là một gia đình trong mơ vậy, bố mẹ mình ln u thương lẫn nhau và anh em mình ln nhận được sự u thương vơ bờ bến của bố mẹ. Nhưng có lẽ sau khi nghe xong, mọi người sẽ nghĩ những chuyện như vậy chỉ xảy ra trong phim. Mình cũng từng nghĩ vậy cho tới khi bản thân trở thành một nhân vật trong đó.

</div><span class="text_page_counter">Trang 34</span><div class="page_container" data-page="34">

Host <sup>Vậy khơng biết là bạn có ngại khi chia sẻ cho Ngoặt và mọi</sup> người được biết về câu chuyện đó được khơng?

Khách mời

Gia đình mình đã từng là một gia đình đầy yêu thương và hạnh phúc. Bố mẹ mình đã gắn bó với nhau từ tuổi trẻ, và cuộc sống ban đầu của mình gần như là một câu chuyện cổ tích. Họ xây dựng một ngơi nhà đẹp và có anh trai và mình. Từ bên ngồi, trơng như một gia đình mơ ước, nhưng thực tế lại ẩn chứa những nỗi đau khổ bi thảm.

Thống nghe qua thì có thể thấy câu chuyện về gia đình bạn cũng giống như một bộ phim nhỉ? Vậy thì bạn có thể chia sẻ chi tiết hơn về câu chuyện có được khơng?

Khách mời

Vào một ngày mùa hè, cuộc đời của mình bị đảo lộn. Bố mình bị một tai nạn xe hơi nghiêm trọng. Di chứng tai nạn này khơng chỉ gây thương tích về thể xác mà cịn gây thương tích tinh thần. Bố phải nằm liệt giường và dựa hoàn toàn vào người khác để thực hiện những thứ đơn giản như ăn, tắm, hoặc di chuyển. Gia đình mình đã phải đối diện với thực tế một người cha mà chúng mình yêu thương đang yếu dần đi.

Mẹ mình trở thành người chăm sóc bố mỗi ngày, và bà đã phải từ bỏ cơng việc u thích, cả cuộc sống cá nhân để dành tất cả thời gian cho việc chăm sóc bố. Thật may mắn là bố mình đã tỉnh lại được tuy nhiên thì phần sau của cuộc đời ông phải gắn bó với cái chân gỗ giả và vì thế mà việc sinh hoạt cũng bất tiện hơn. Bố mình chỉ ở nhà vì ơng cũng đã q tuổi và sức khỏe thì khơng đảm bảo. Mẹ mình cũng đã trở lại với công việc, và bà đã dành số tiền tiết kiệm cuối cùng để thuê về một cô giúp việc để

</div><span class="text_page_counter">Trang 35</span><div class="page_container" data-page="35">

chăm bố. Mọi chuyện bắt đầu từ đây.

Thế ta mới thấy được rằng sức mạnh của tình u có thể khiến cho ta từ bỏ mọi thứ, kể cả công việc yêu thích hay cả những đam mê cá nhân để có thể chăm sóc cho người mình u. Và nhất là khi 2 người đã trở thành vợ chồng thì điều ấy lại càng được thể hiện rõ ràng hơn. Và theo như những gì bạn vừa chia sẻ thì có lẽ cơ giúp việc chính là tác nhân khiến cho mọi thứ khơng cịn được ngun vẹn như xưa. Vậy thì bạn có thể chia sẻ thêm về việc đó không?

Khách mời

Cô giúp việc là người nhanh nhẹn, tháo vát và rất biết cách trò chuyện, chẳng mấy chốc mà cả nhà coi cơ như gia đình. Mẹ mình cũng vì thế mà yên tâm đi làm, cũng vì thế mà bà được thăng quan tiến chức, kinh tế cũng vì vậy mà khá giả hơn. Nhưng vì quá quan tâm đến công việc, bà đã không thể dành nhiều thời gian cho anh em mình và bố. Kết quả là khơng biết tự bao giờ, cơ giúp việc và bố mình đã tịm tem với nhau. Mẹ mình khi biết chuyện sốc lắm, nhưng bà lặng im không dám làm ầm ĩ mọi chuyện vì khi ấy anh trai mình thi đại học. Bà kìm nén mọi thứ trong lịng, mình thì cịn q bé để chia sẻ cùng mẹ. Ngay khi ấy, ở cơ quan cũng có một ơng lãnh đạo chức cao hơn mẹ, góa vợ, phong độ, nhiều tiền. Ông ấy chú ý tới mẹ bởi năng lực làm việc, cũng vì câu chuyện tần tảo khi xưa ở nhà chăm sóc chồng. Hai người họ như tìm thấy tri kỷ, cùng nhau xoa dịu nỗi đau, và cũng chẳng biết từ khi nào mẹ buông bỏ tất cả những lễ nghĩa đạo đức mà ăn nằm với ơng ta.

Host Có vẻ như tình cảm giữa 2 người đã khơng đủ lớn để có thể vượt qua được giai đoạn này. Vậy còn bạn và anh trai, sau đó người

</div><span class="text_page_counter">Trang 36</span><div class="page_container" data-page="36">

anh có biết được sự việc này khơng? Khách

Mình khi ấy đang tuổi cấp 2 nổi loạn, nhưng cũng bắt đầu nhận thức nhiều hơn về gia đình mình. Mình vẫn cịn nhớ rõ những lần nhìn lén thấy bố vụng trộm với cơ giúp việc, hay những tin nhắn đầy mùi mẫn vơ tình thấy trong máy mẹ. Ngoài mặt, cả hai vẫn ngọt nhạt với nhau nhưng rõ ràng họ đã khơng cịn chút gắn kết gì hết. Tình nghĩa vợ chồng bao nhiêu năm cũng tan biến. Anh trai mình năm ấy nhắm đỗ vào trường y danh giá, anh đã cày cuốc suốt bao nhiêu năm để đạt được nguyện vọng ấy. Mình vẫn nhớ những khi anh hạnh phúc nói về ước mơ được cứu chữa người, giống như cái cách bố được cứu khỏi vụ tai nạn năm xưa. Khi đó mình cũng chỉ biết cười động viên mà khơng dám chia sẻ sự thật khủng khiếp ấy, mình sợ sẽ ảnh hưởng tới tương lai của anh.

Thật may mắn là cuối cùng anh cũng đỗ đại học. Và đúng cái ngày định mệnh anh cầm giấy báo trúng tuyển về nhà cũng là lúc anh ấy bố và cô giúp việc ôm ấp nhau trên chính chiếc giường cưới ngày xưa của bố mẹ. Anh sốc đến mức ngất xỉu và nhập viện. Nhưng chưa dừng lại ở đó, khi anh tỉnh lại, có mẹ và mình ở bên cạnh và thêm cả ơng sếp người tình của mẹ. Ban đầu mẹ chỉ giới thiệu là ơng này có người quen trong bệnh viện nên mẹ nhờ thăm khám thêm cho anh, mình cũng im bặt khơng dám vạch trần, mà cũng sợ anh lại sốc tiếp. Nhưng mà đi đêm lắm có ngày gặp ma, chẳng biết vơ tình thế nào mà lúc mẹ tiễn ơng sếp về thì anh lại ngó ra ngồi, như có linh tính gì đó, và anh đã thấy mẹ hơn người đàn ông kia. Lần này thì anh khơng sốc nữa nhưng anh như mất niềm tin vào cuộc sống, gia đình hạnh phúc như sụp đổ trước mắt. Khi mình quay lại thì đã thấy anh trai

</div><span class="text_page_counter">Trang 37</span><div class="page_container" data-page="37">

mình cầm con dao gọt hoa quả để trong phòng, cứa một đường vào cổ.

Host <sup>Thật lấy làm tiếc khi phải nghe tin này từ bạn. Vậy giờ anh ấy</sup> sao rồi, có qua khỏi khơng?

Khách mời

Anh trai mình không qua khỏi. Từ một sinh viên y tương lai đầy triển vọng đã ra đi như thế, chỉ vì những vị phụ huynh ích kỉ mà giờ đây mình chỉ cịn một mình. Bố mẹ mình sau cái chết của anh thì cũng chẳng đối hồi gì tới mình, họ ly hơn rồi tiến tới cuộc sống mới. Mình khi ấy chưa đủ 18 tuổi nên phải dành thời gian mỗi 6 tháng ở một gia đình mới của bố hoặc mẹ, nhưng rõ ràng mình chỉ là một đứa con thừa. Cả hai đều có những đứa con mới, và mình gần như là vơ hình trong mắt họ, nên ngay khi đủ 18 tuổi mình cũng đã tự lập, làm thêm đủ nghề để tự sống. Từ đó mình cũng coi như khơng có họ là bố mẹ. Hiện tại mình đã học xong đại học và đi du học thạc sĩ bằng chính những đồng tiền tiết kiệm do mình làm ra. Mình khơng hy vọng sẽ gặp lại họ - những người đã gián tiếp ép anh trai mình đến bước đường cùng.

4 Lời kết Host

Có những người phải dành cả cuộc đời để chữa lành tuổi thơ. Những vết thương trong tâm hồn là vết thương khó lành nhất, thậm chí sẽ chẳng bao giờ lành lại. Hy vọng dù ra sao thì chúng ta đều giữ được niềm tin và sự mạnh mẽ, có một trái tim quả cảm tràn ngập yêu thương. Chúng ta ln xứng đáng có được hạnh phúc và hạnh phúc sẽ đến với chúng ta. Và rất cảm ơn bạn khi đã đến và chia sẻ câu chuyện với Ngoặt. Mình rất mong bạn sẽ vượt qua được chuyện này và tìm được cho mình hạnh phúc, tìm cho mình một gia đình nhỏ yêu thương mình hơn.

</div><span class="text_page_counter">Trang 38</span><div class="page_container" data-page="38">

5 CTA kết Host

Ngoặt ở đây để lắng nghe những câu chuyện, những tâm sự của bạn. Nếu bạn có vướng mắc trong lịng và muốn tìm một người để tâm sự cùng thì đừng ngần ngại mà gửi câu chuyện của bạn về hòm thư điện tử "Ngoặ" hoặc fanpage "Ngoặt". Chúng tớ sẽ phát sóng vào mỗi 20h thứ 2 và thứ 5 hàng tuần. Và cũng đừng quên follow Ngoặt trên Spotify và Soundcloud để nhận thông báo về tập mới nhất nhé. Cảm ơn bạn đã lắng nghe chúng tớ.

</div><span class="text_page_counter">Trang 39</span><div class="page_container" data-page="39">

<b>Ep #5: Khi mọi thứ không thể thỏa hiệp</b>

Link: Ep #5: Khi mọi thứ không thể thỏa hiệp

Kịch bản chi tiết:

1 CTA mở đầu Host <sup>Chào các bạn, đây là Ngoặt – Những câu chuyện giúp ta trưởng</sup> thành, phát sóng vào 20h mỗi thứ 2 và thứ 5 hàng tuần.

Câu chuyện hôm nay Ngoặt sẽ kể được gửi về từ một bậc phụ huynh có con bị bạo lực học đường với tựa đề: “ Khi không thể thỏa hiệp”

2 Host kể lại câu chuyện do thính

giả gửi tới

Có lẽ việc làm cha, làm mẹ là những bài học lớn mà ai rồi cũng phải học qua. Khi những đứa con của tôi học cách trưởng thành và lớn lên cũng là hành trình tơi học bảo vệ và thấu hiểu con cái mình. Ngoài kia chuyện em học sinh bạo lực học đường, đe dọa, đánh mắng nhau không hiếm gặp. Dẫu biết đây là chuyện chẳng thể tránh khỏi, nhưng tôi cũng chẳng thể nghĩ có ngày chuyện tồi tệ như thế lại xảy ra với con gái mình.

Vợ chồng tơi có một hàng ăn nhỏ nhưng cũng đủ để tất bật tối ngày, đôi khi quên cả việc lắng nghe và quan tâm con cái. Tuy không được bố mẹ sát sao kèm cặp những cháu vẫn ngoan ngoãn và chăm chỉ học tập. Khi rảnh con bé chạy qua nhà hàng xóm để tơi cùng các anh chị nhà bên.

Khi vào đầu năm lớp 8, bỗng dưng con bé ít nói hẳn. Mỗi lần sang nhà hàng xóm về tơi lại thấy mắt con mình đỏ hoe… Tơi cố gắng hỏi con bé, nhưng không được. Nhưng rồi nghĩ tâm lý tuổi dậy thì có nhiều thay đổi, vui buồn bất chợt nên tôi để con

</div><span class="text_page_counter">Trang 40</span><div class="page_container" data-page="40">

bé được một mình trải qua và lớn lên. Bỗng cho đến một hơm cơ bé nhà hàng xóm mới qua nói với tơi về những gì mà mình nghe được từ con tơi.

Thế rồi tơi mới biết rằng. Thì ra con tơi đã quen thân với một nhóm bạn từ đoạn giãn cách COVID-19 phải học online. Dù khơng muốn con dùng điện thoại, laptop q nhiều vì tôi sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến chuyện học tập của con bé. Chỉ khi dịch phải học onl tơi mới cho cháu dùng cịn đến khi hết dịch lên trường học tơi đã khơng cịn cho con bé dùng điện thoại nữa. Vì thế đến lớp, con bé đã mượn điện thoại một bạn trong nhóm để chat với các bạn khác trong lớp. Con bé kể với bạn trong đoạn chat rằng đừng chơi với một bạn mà con bé có xích mịch và nói xấu người bạn đó. Chiếc điện thoại tự động lưu mật khẩu, lúc trả máy côn bé không out nick, nên người bạn cho mượn máy đã đọc được. Rồi đem chuyện ấy kể với cô bạn bị nói xấu. Cơ bé bị nói xấu biết chuyện đã chặn đường hỏi con tơi rằng "mày nói xấu gì tao?". Con tơi cãi. Nhưng bị bạn lôi tin nhắn ra làm bằng chứng. Lúc ấy con bé mới tá hỏa, xin lỗi bạn rồi vội vàng về thay mật khẩu Facebook.

Nhưng mọi sự tiếp tục đi quá đà. Khi cô bạn kia đã chụp tất cả tin nhắn của em , gửi lên group của trường và bêu xấu hành động nói xấu bạn sau lưng bạn của con gái tôi… Dù cho con bé đã xin lỗi rất nhiều lần nhưng người bạn đó nhất định khơng tha, địi "xử" con tơi, hẹn gặp con bé ngồi trường để giải quyết. Đó là khoảng thời gian mà cơ con gái nhỏ của tơi có những biểu hiện khác lạ. Con bé luôn né tránh mọi người, thần sắc nhợt nhạt. Và ln địi mẹ đến đón sau mỗi giờ tan học, dù nhà cách trường chưa đến 1 cây số mà bình bình thường con bé đều tự đi

</div>

×