Tải bản đầy đủ (.docx) (12 trang)

Báo cáo tham quan bảo tàng chứng tích chiến tranh

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (2.02 MB, 12 trang )

<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">

<b>BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠOTRƯỜNG ĐẠI HỌC VĂN HIẾN</b>

<b>BÁO CÁO THAM QUAN BẢO TÀNG CHỨNG TÍCH CHIẾN TRANH </b>

<b>Họ tên sinh viên: Nguyễn Ngọc Minh Uyên </b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2">

<b>NHẬN XÉT CỦA GIẢNG VIÊN</b>

</div><span class="text_page_counter">Trang 3</span><div class="page_container" data-page="3">

<b>NỘI DUNG BÀI BÁO CÁO</b>

Câu hỏi : Cảm nhận về tội ác Mỹ và tay sai . Tinh thần chiến đấu của quân và dân cả nước . Trách nhiệm của sinh viên đối với Tổ quốc

1.1 : Cảm nhận về tội ác của đế quốc Mỹ và tay sai . Tinh thần chiến đấu của quân và dân ta.

Quân đội Mĩ đã giày xéo lên quê hương Việt Nam tươi đẹp, gây ra bao thương đau mất mát và gieo rắc biết bao tội ác đối với dân tộc ta. Đã có biết bao thế hệ đã đứng lên, hi sinh tuổi thanh xuân của mình để làm nên mùa xuân lịch sử, mang lại độc lập cho tổ quốc,ấm no,hịa bình cho tồn thể dân tộc ta. Sau nhiều năm trôi qua, với biết bao đổi thay của đất nước, có người cịn sống, cũng có người đã đi xa và cuộc sống vẫn cứ thế tiếp diễn. Thời gian có thể làm những vết thương thôi đau và lành lại theo năm tháng, nhưng những vết tích mà chiến tranh đã để lại thì vẫn cịn hằn sâu mãi trong tâm trí người dân Việt nam và toàn thể dân tộc bị áp bưc trên thế giới những nỗi đau mà họ đã phải gánh chịu. Và tơi đã có dịp được tận mắt thấy được một phần mà chiến tranh để lại , thấy được tội ác của đế quốc Mỹ và tay sai sau khi tham quan bảo tàng chứng tích chiến tranh .

Bảo tàng chứng tích chiến tranh tọa lạc tại số 28 đường Võ Văn Tần quận 3 TP. Hồ Chí Minh . Tại bảo tàng ta băt gặp những hình ảnh phần nào tái hiện lại nỗi đau thương , mất mát mà dân tộc ta đã phải gánh chịu chứng minh cho sự kiên cường bất khuất của dân tộc ta . Đó cịn chứa đựng những bằng chứng cho thế hệ sau thấy được tội ác vô cùng man dợ của quân Mỹ- Ngụy trong cuộc chiến xâm lược Việt Nam

Ngay khi mới chỉ bước đến lầu một của bảo tàng , tôi đã vô cùng ấn tượng với bức ảnh tái hiện lại cuộc thảm sát ở Mỹ Lai . Đó là cuộc thảm sát kinh hồng mà tơi khơng thể nào tưởng tượng được nỗi đau mà ông bà ta xưa kia đã phải chịu đựng . Vào ngày 16 tháng 3 năm 1968 tại khu vực thôn Mỹ Lai thuộc xã Sơn Mỹ, huyện Sơn Tịnh, tỉnh Quảng Ngãi (nay là xã Tịnh Khê, thành phố Quảng Ngãi), các đơn vị lính Lục quân Hoa Kỳ đã thảm sát hàng loạt từ 347 cho đến 504 thường dân khơng có vũ khí, trong đó phần lớn là phụ nữ và trẻ em. Trước khi bị sát hại, nhiều người trong số các nạn nhân còn bị cưỡng bức, quấy rối, tra tấn, đánh đập hoặc cắt xẻo các bộ phận trên cơ thể. Sự kiện thảm khốc này đã gây sốc cho dư luận Mỹ, Việt Nam, và thế giới, hâm nóng phong trào phản chiến và là một trong các nguyên nhân dẫn tới sự triệt thoái của quân đội Hoa Kỳ khỏi Việt Nam năm 1972. Hiện lên trong đầu tơi lúc đó là vơ vàn câu hỏi : “ Tại sao

</div><span class="text_page_counter">Trang 4</span><div class="page_container" data-page="4">

chúng có thể làm ra được những điều đó ? Ở chúng khơng cịn tình người nũa hay sao ? “ Nhưng đó chỉ là câu hỏi được đặt ra khi tôi đang sống trong thời bình khi đất nước đang vơ cùng phát triển , tôi không thể nào hiểu hết được nỗi đau đó cả về thể xác lẫn tinh thần . Ngay dưới bức ảnh này , ta có thể thấy một người phụ nữ mặc áo đen đang cúi xuống để gài lại chiếc cúc áo trong khi mọi người đang vô cùng tức giận , căm thù cũng như sợ hãi . Bởi lẽ bên cạnh sự giết người dã man ta còn thấy được tội ác cưỡng hiếp . Cũng là một người phụ nữ , tơi có thể phần nào nỗi đau đớn tủi nhục của những người phụ nữ lúc bấy giờ

Và điều làm tơi chống ngợp khi bước vào bảo tàng là những cổ máy chiến tranh vô cùng to lớn , rất hiện đại lúc bấy giờ : xe tăng , xe bọc thép , máy bay chiến đấu , bom đạn được đế quốc Mỹ trang bị , sử dụng trong cuộc chiến xâm lược Việt Nam . Chỉ vậy thơi , nhưn ta có thể cảm nhận được sự ác liệt của những cuộc chiến , những mất mát , hy sinh mà ông cha ta đã phải gồng mình gánh chịu . Để thực hiện mục đích “ hủy diệt và nô dịch “ dân tộc Việt Nam , Mỹ đã dội xuống 2 miền Nam , Bắc hơn 7,8 triệu tấn bom đạn . Một

2

</div><span class="text_page_counter">Trang 5</span><div class="page_container" data-page="5">

khối lượng bom đạn vô cùng lớn , mà Mỹ chưa từng sử dụng đến con số này cho những cuộc chiến trước đó . Trong cuộc chiến tranh phá hoại miền Bắc , bình quân một người dân phải chịu 45,5kg bom đạn . Khối lượng này có thể nặng hơn trọng lượng cơ thể của họ . Và trung bình 1km2 chịu 6 tấn bom đạn . Tỉ lệ này lớn hơn gấp nhiều lần so với một só nước bị thiệt hại trong chiến tranh thế giới lần thứ 2 .

Và thứ để lại hậu quả đến tận bây giờ chính là “ Chất độc màu da cam “ . Đó là tội ác mà thời gian đã trội đi nhưng hậu quả của nó vẫn tồn tại và gây ra nhiều mất mát đau thương . Ngày 10/8/1961, phi vụ đầu tiên thử nghiệm chất Dinoxol do khơng qn Sài Gịn tiến hành tại khu vực phía Bắc tỉnh Kon Tum bằng máy bay trực thăng H34 có gắn thiết bị phun - HIDAL (Helicopter Insecticide Dispersal Apparatus Liquid). Trong “ngày thứ năm đen tối” đó, Mỹ đã phun rải chất kịch độc, được ngụy trang bằng tên gọi “chất diệt cỏ, khai quang”, xuống miền Nam nước ta, mở đầu cuộc chiến tranh hóa học dài ngày nhất, gây ảnh hưởng nghiêm trọng và lâu nhất trong lịch sử loài người. Ngày 10/8/1961 là ngày ghi dấu tội ác hoành hành, sự dối trá lên ngôi, đánh dấu một chương cực kỳ bi thảm trong lịch sử chiến tranh ở Việt Nam. . Ngày 30/11/1961, Tổng thống Mỹ Kennedy chuẩn y kế hoạch sử dụng các chất độc hóa học ở Nam Việt Nam theo đề nghị của Bộ Quốc phòng Mỹ.Ngày 31/10/1971, chuyến bay phun rải cuối cùng bằng máy bay trực thăng của Mỹ kết thúc. Chương trình sử dụng các chất độc hóa học của quân đội Mỹ ở miền Nam Việt Nam bắt đầu từ ngày 10/8/1961 và kết thúc vào ngày 31/10/1971 dưới mật danh chung là “Trail Dust”. Đó chỉ là một vài mốc thời gian mà Mỹ đã dải chất độc dioxin xuống nước ta . Ta có thể thấy một phần hậu quả của chất độc dioxin qua những hình ảnh đau lịng dưới đây :

</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7">

Gây ám ảnh cho người tham qaun khơng kém , đó chính là nơi tái hiện lại nhà tù Côn Đảo ‘ Chuồng cọp “ . Gọi là chuồng cọp nhưng lại dùng để bắt , giam giữ những người dân vô tội

Khi bước vào trong , hai bên lối đi là những trại giam được canh giữ hết sức nghiệm ngặt , xung quanh là hàng rào kẽm gai sắc nhọn . Với hệ thống nhà tù ở miền Nam Việt Nam mọc lên như nấm . Nổi tiếng là tàn bạo là nhà lao Tân Hiệp - Biên Hòa , nhà tù Thủ Đức , Côn Đảo , Phú Quốc . Ngay cả trong Sài Gịn cũng có gần 200 nhà tù , 150 trại kiểm soát . Khi bị bắt giam ở nhà tù Phú Quốc , người tù sẽ bị gism giữ trong những “ chuồng chó “ , “rọ heo “

Mơ hình trại giam “ Chuồng cọp “ gồm 2 dãy , mỗi dãy 60 ngăn. Đó là một kiểu nhà tù đặc biệt để giam giữ người . Tuy mỗi ngăn có diện tích rất nhỏ hẹp nhưng mùa nóng lại nhốt 5-14 người . Chân người tù bị khóa chặt bằng kiềng sắt , ăn uống , tiểu tiện trong

</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8">

một phạm vi rất nhỏ hẹp . Trong phòng , chỉ cần 1 tiếng ho , 1 tiếng đập muỗi hay thở dài cũng là ngun cớ để họ bị dội vơi bột nóng xuống . Chế độ ăn uống thì vơ cùng khắc nghiệt : một bữa cơm trộn với sỏi hoặc sạn , nửa lon sữa bò nước uống cho một ngày . Chúng làm đủ mọi cánh để sức khỏe người tù giảm sút nhanh chóng để làm giảm ý chí chiến đấu của các chiến sĩ .

Rồi đến hình thức tra tấn “ tàu bay “ . Người tù bị trói chặt tay chân ngược về phía sau , rồi bị treo lơ lửng trên không . Sức nặng cơ thể làm cho các khớp xương gẫy . Người tù , vừa bị treo ngược vừa bị đánh cho đến khi kiệt sức , rồi bị thả xuống cho ngực đập mạnh xuống sàn cho hộc máu ra ngoài . Ở khu tái hiện chuồng cọp ta còn bắt gặp hình ảnh máy chém đã giết chết bao nhiêu sinh mạng của đồng bào ta

6

</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9">

Với phương châm đặt ra ‘ Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót ‘ . Qủa thật chỉ khi đến đây ta mới phần nào thấy được nỗi đau đớn về cả thể xác lẫn tinh thần mà những người dân vô tội đã phải gánh chịu để đổi lấy được cuộc sống hịa bình như ngày hơm nay. Ta ln thấy tinh thần chiến đấu vô cùng kiên cường , bất khuất của nhân dân ta . Họ có thể hy sinh xương máu , mạng sống để dành lại nền độc lập cho nước nhà

</div><span class="text_page_counter">Trang 10</span><div class="page_container" data-page="10">

1.2 : Trách nhiệm của sinh viên

Bước ra khỏi nơi mô phỏng lại nhà tù Côn Đảo trở ra hít thở bầu khơng khí trong lành , ngắm nhìn cuộc sống tấp nập , hối hả đang diễn ra . Tơi thấy mình thật may mắn khi được sinh ra và lớn lên trong sự độc lập , hòa bình của nước nhà hiện tại . Nhưng chính bản thân tơi cũng biết rằng để có được ngày hơm nay đã có biết bao nhiêu là máu xương , nước mắt của nhân dân ta lúc bấy giờ . Tôi không dám tưởng tượng đến tôi sẽ sống như thế nào nếu phải sinh ra vào thời kì khi đất nước còn loạn lạc ấy . Vậy nên là một người trẻ và hơn hết tôi là thế hệ đang được kế thừa lại những thành quả mà ông bà để lại , tôi biết được trách nhiệm của mình đối với đất nước . Hơn hết khi cịn là sinh viên , được may mắn học dưới Trường đại học Văn Hiến với triết lý giáo dục ‘ Thành nhân trước thành danh ‘ tôi lại càng hiểu rõ về trách nhiệm của mình . Tơi cần phải tu dưỡng đạo đức để trở thành công dân tốt , học tập và rèn luyện hết mình để góp phần vào xây dựng đất nước ngày càng phát triển . Và hơn tất cả tơi cần giữ cho mình một tình yêu nước mãnh liệt để lan tỏa những giá trị tốt đẹp của dân tộc đến với bạn bè quốc tế về một Việt Nam “ Kiên cường - bất khuất “ , một đất nước nhỏ bé về diện tích nhưng lại có những trái tim vơ cùng quả cảm đã đánh bại được 2 cường quốc vô cùng lớn .

8

</div><span class="text_page_counter">Trang 11</span><div class="page_container" data-page="11">

<b>LỜI CẢM ƠN</b>

Để hoàn thành được bài báo cáo này, em xin chân thành cảm ơn trường đại học Văn Hiến , Bảo tàng chứng tích chiến tranh và thầy Nguyễn Hữu Vượng đã tạo điều kiện cho chúng em có buổi tham quan vơ cùng bổ ích , giúp em hiểu thêm về lịch sử của nước nhà về tội ác của để quốc Mỹ đã gây ra cũng như sự hy sinh , mất mát hy sinh của quân và dân ta . Bài báo cáo này em những gì em tiếp thu được sau buổi tham quan. Em biết rằng bài báo cáo này cịn nhiều sai sót rất mong nhận được sự hỗ trợ , nhận xét của thầy để em có thể hoàn thiện và rút kinh nghiệm cho những lần sau ạ .

</div><span class="text_page_counter">Trang 12</span><div class="page_container" data-page="12">

10

</div>

×