Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (187.07 KB, 15 trang )
<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">
TRƯỜNG ĐẠI HỌC BÁCH KHOA HÀ NỘI
SINH VIÊN THỰC HIỆN Họ và tên : Nguyễn Thành Long MSSV : 20203493
Lớp : ET1-07 K65 Mã lớp : 142037
</div><span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2">Giảng viên hướng dẫn : Thầy Nguyễn Nam Phong
</div><span class="text_page_counter">Trang 4</span><div class="page_container" data-page="4"><b>I. GIỚI THIỆU PHỐI HỢP TRỞ KHÁNG 1.1 ĐỊNH NGHĨA</b>
Trong kĩ thuật điện tử, phối hợp trở kháng là một phương pháp thiết kế mạch nhằm điều chỉnh trở kháng đầu vào hoặc trở kháng đầu ra của thiết bị điện tử thành giá trị ta mong muốn
Phối hợp trở kháng là một trong những khâu quan trọng trong việc thiết kế các mạch siêu cao tần bởi vì bất kỳ chỗ nào có sự thay đổi trở kháng giữa các thành phần đã ghép nối, hệ thống hoặc hệ thống nhỏ gây ra phản xạ. Nhìn chung, những phản xạ này là khơng mong muốn vì nó làm giảm hiệu suất của mạch và trong trường hợp xấu, có thể làm hư hỏng những thành phần nhạy cảm.
<b>1.2 MỤC ĐÍCH </b>
Trong hệ thống đường truyền có trở kháng đặc trưng chuẩn là Z0, bất kỳ một trở kháng hoặc đường dây nào có trở kháng khác Z0 được nối vào đường truyền cũng sẽ gây nên phản xạ công suất.
Nếu trở kháng được phối hợp thì cơng suất truyền có thể đạt được cực đại và công suất tiêu tán trên đường đi sẽ nhỏ nhất (phối hợp cả tải và nguồn tới đường truyền). Thực hiện việc phối hợp trở kháng ở siêu cao tần có ý nghĩa là dùng những phần tử phối hợp đưa vào đường truyền để làm giảm đến mức tối đa sự phản xạ sóng trong một dải tần số xác định. Phối hợp trở kháng của các phần tử nhạy cảm (anten, khuếch đại tạp âm nhỏ,…) sẽ làm tăng tỉ lệ tín hiệu trên tạp âm. Phối hợp trở kháng trong mạng phân phối cơng suất (ví dụ: mạng dây ni dãy anten …) làm giảm lỗi của pha và biên độ.
<b>1.3 CÁCH HOẠT ĐỘNG </b>
Công suất truyền lan từ máy phát đền tải trên đường truyền được xác định theo công thức:
P<small>Tải</small> = P<small>tới</small> - P<small>pxạ</small> = P<small>tới</small>(1 - |R<small>2</small>|)
Khi tải được phối hợp với đường truyền thì R| = 0 , P<small>tải = Ptới và đạt giá</small> trị cực đại. Khi tải mất phối hợp với đường truyền, do |R| > 0 nên Ptải < Ptải max. Công suất truyền từ máy phát đến tải giảm.
Từ lý thuyết đường truyền, ta có biểu thức xác định công suất truyền lan tới hạn dọc đường truyền là:
Pth=Pthmax.1−¿<i>R∨</i> <sup>¿</sup>
1+¿<i>R∨</i>¿ ¿<sup>¿</sup>= Pthmax/Kd
</div><span class="text_page_counter">Trang 5</span><div class="page_container" data-page="5">Ở đây, Pthmax là công suất truyền lan tới khi đường truyền được phối hợp hoàn toàn |R| = 0 (hay Kđ = 1). Rõ ràng nó là cơng suất truyền lan lớn nhất đường truyền có thể chịu đựng được mà khơng xảy ra hiện tượng đánh lửa. Khi mất phối hợp trở kháng, tức |R| =0 hay Kd>1 thì Pth<Pthmax tức là cơng suất truyền lan tới hạn trên đường truyền giảm đi, trên đường truyền có sóng đứng và tại các điểm bụng của nó dễ xảy ra hiện tượng đánh lửa nếu truyền công suất lớn hơn giá trị giới hạn
<b>1.4 CÁC LOẠI PHỐI HỢP TRỞ KHÁNG</b>
<b>1.4.1 Thiết kế phối hợp trở kháng bằng 1 dây chêm: </b>
Phương pháp phối hợp trở kháng bằng dây chêm là phương pháp được sử dụng phổ biến do đặc tính dễ điều chỉnh và dải tần số hoạt động khá rộng so với các phương pháp trước đây. Nguyên tắc phối hợp trở kháng như sau: Mắc song song với đường dây truyền sóng chính, giả sử khơng tổn hao, có đầu cuối kết thúc bởi tải ZL, một đường dây truyền sóng phụ gọi là chêm (stub), cũng được giả sử không tổn hao, có đầu cuối là hở mạch, ngắn mạch hoặc có thêm phần tử cảm kháng (L), hoặc dung kháng (C).
<b>Theo phương pháp giải tích: </b>
Cho tải: ZL = RL + jXL , R0 = const, RS0 = const, đường truyền không tổn hao
</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7"><i>2 π</i><sup> tg</sup><sup>-1</sup><sup>t ( bS ) ( với bS ứng với trường hợp dây chêm hở mạch )</sup>
Chiều dài của dây chêm L= L2- L1 Nếu L < 0 thì L = L+0.5
<b>1.4.2 Thiết kế phối hợp trở kháng bằng 2 dây chêm </b>
Phương pháp phối hợp trở kháng bằng một dây chêm được trình bày ở trên tuy đơn giản về nguyên lý hoạt động nhưng khó khăn trong việc thực hiện, điều chỉnh do các nguyên nhân sau:
- Điểm mắc dây chêm cách tải một đoạn d, khoảng cách này phải có thể điều chỉnh được tùy theo giá trị của trở kháng tải ZL.
- Chiều dài l của dây chêm cũng phải có thể điều chỉnh được.
Việc thực hiện một tiếp xúc trượt như trên để gây ra sự mất liên tục về trở
</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8">Để khắc phục các khó khăn trên, người ta dùng phương pháp phối hợp trở kháng bằng hai dây chêm, đặt cách nahu một đoạn cố định (λ/8, λ/4 hoặc 3λ/8), song song với dây truyền sóng chính: Dây chêm số 1 gần tải (hoặc ngay tại tải), dây chêm số 2 đặt cách dây chêm số 1 một đoạn là λ/8 hoặc λ/4 hoặc là 3λ/8về phía nguồn.
Gọi d1 là khoảng cách từ dây chêm 1 đến tải, d2 là khoảng cách giữa hai dây chêm 1 và 2 (d2 = λ/8 hoặc λ/4 hoặc là 3λ/8).
<b>Theo phương pháp giải tích:</b>
<b> Cho: tải Z</b><small>L = RL + jXL , R0 = const , </small>
d1 là khoảng cách từ tải đến dây chêm thứ nhất .
<small> d2 = {λ/8</small> , λ<small>/4</small>, <small>3</small>λ<small>/8</small>} là khoảng cách giữa 2 dây chêm. l1 là độ dài dây chêm thứ nhất.
l2 là độ dài dây chêm thứ hai.
Đường truyền không tổn hao: Z0 = R0.
<i>Dẫn nạp tại vị trí dây chêm thứ nhất : y</i><small>¿1 = y</small><i><small>x1</small></i> + jB1 (2)
<i>Dẫn nạp tại vị trí dây chêm thứ hai : y</i><small>¿2 = y</small><i><small>x2</small></i> + jB2 (3)
</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9">Ta thực hiện phối hợp trở kháng giữa một tải ZL bất kì với một đường dây không tổn hao, điện trở đạc tính R0, bằng một mạch điện có thơng số tập chung T và <i>π</i>
Đường truyền sóng
Mơ hình mạch phối hợp trở kháng giữa đường truyền và tải được vẽ như hình trên . Mạch phối hợp trở kháng gồm 2 phần tử thuần điện kháng( dung kháng hoặc cảm kháng ) X1 và X2 tạo thành mạng hai của hình T và <i>π</i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 10</span><div class="page_container" data-page="10">Mục tiêu của bài toán là giá trị của tải ZL ta cần xác định dạng mạch phơi hợp
<i>hình T và π</i> sau đó tính tốn các chỉ số điện khasng X1 và X2 tương ứng ( xác định các điện kháng X1 và X2 là dung kháng hoặc cảm kháng ) .
Phương pháp này dùng được với vùng tần số < 3 GHz tuy nhiên nó gây ra sai số lớn khi tần số hoạt động cao
</div>