Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (97.42 KB, 4 trang )
Chuyện Ăn Uống Ở Văn Phòng
Chuyện 1: Công ty Hương ít nữ, chủ yếu là nam.
Hương vào công ty đã được nửa năm, cô muốn
thỉnh thoảng mua đồ về ăn trong văn phòng cho
vui và thân thiết nhưng hơi ngại vì có vẻ mọi
người ở đây không có truyền thống ăn uống lắm…
Tuy vậy, khi đã thân thiết hơn, Hương cũng mua đồ ăn về, thường là hoa
quả, bánh trái, dễ ăn và tiện lợi. Lần nào cô cũng mua đủ cho những người
ngồi cùng khoang làm việc của mình.
Hương chẳng ngại tiếc gì công đi chợ, vì cô cũng tiện đường. Cả thảy phòng
cô chỉ có 3 nữ nên cũng chẳng tốn kém gì lắm. Nhưng vì cô hay để đồ ăn tại
bàn làm việc của mình luôn, mọi người tụ tập ăn xong là ai nấy về chỗ của
mình, không giúp cô dọn dẹp chén đĩa, vỏ bánh trái.
Đó là chưa kể mấy chị em nữ với nhau nhưng chưa từng ai có ý đóng góp
với cô chút tiền mua đồ ăn vặt.
Chuyện 2: Dạo này dịch tiêu chảy cấp bùng phát nên nhiều người mang cơm
đến văn phòng ăn thay vì ra ngoài ăn như trước - vừa sạch sẽ, tiện lợi, lại
ngon lành. Công ty có một phòng bếp riêng nên việc mang cơm đến, hâm lại
bằng lò vi sóng cũng chẳng có gì đáng phàn nàn.
Nhưng gần đây, mỗi lần vào bếp là mọi người đều cảm thấy khó chịu bởi sự
bừa bộn của nó sau giờ cơm trưa. Không biết ai là người ra khỏi bếp sau
cùng, nhưng bàn ăn không được lau dọn, bồn để rửa cốc chén có hôm thì
tanh nồng vì mùi cá, có lúc nặng mùi mắm, tương… Công ty có người phục
vụ dọn dẹp, nhưng chỉ đến tầm 3h chiều, đám bát đó mới được rửa sạch.
Mùi hương “ngây ngất” còn chen ra tận chỗ làm việc.
Chuyện 3: Công ty của Hà thì mỗi lần nhóm nào có đồ ăn thức uống gì đều
cẩn thận canh phòng với một người tên Lệ. Lệ xinh xắn, tháo vát, thông
minh, làm việc tốt và rất thân thiện thoải mái nhiệt tình với mọi người. Chỉ
có cái tật, thấy nhóm nào có đồ ăn là cô mang hết về “nhà” mình.
Nói là nhà nhưng cũng chỉ là phòng cô làm, chỗ cô ngồi và cũng không phải