Thầy giáo - Thầy
thuốc
“Muốn sang thì bắc cầu Kiều, muốn con hay chữ thì yêu lấy
Thầy” Thầy giáo đối với người Việt ta từ ngàn xưa đóng một
vai trò rất quan trọng. Truyền thống tôn sư trọng đạo từ lâu đã
đi sâu vào đời sống văn hóa Việt Nam. “Một chữ cũng là Thầy,
nửa chữ cũng là Thầy”, Thầy giáo không chỉ quan trọng với
mỗi người mà quan trọng với cả một quốc gia và một nền văn
hóa.
Vậy, có phải Thầy giáo chỉ là người truyền đạt kiến thức đến
học trò của mình? Có quan niệm cho rằng, Thầy giáo cũng là
một Thầy thuốc, không chỉ vậy, Thầy giáo còn là một người
làm vườn, một đầu bếp, một huấn luyện viên, một người hỗ
trợ,…. Nhất là trong thời đại ngày nay, khi thông tin tràn ngập,
thế giới thay đổi không ngừng và đang phẳng dần ra, kiến thức
và thông tin bình đẳng với tất cả mọi người, Thầy giáo không
còn giữ vai trò truyền kiến thức cho học sinh nữa mà sẽ có vai
trò hỗ trợ và định hướng cho học sinh của mình.
Không chỉ có vậy Thầy giáo còn là một bác sĩ tâm hồn, giúp
học viên của mình có những cái nhìn lạc quan, vượt qua những
khó khăn về tinh thần để hòa nhập với cuộc sống và có cho
mình những định hướng đúng đắn. Nếu như người Thầy thuốc
trong bệnh viện chữa khỏi những vết thương về thể xác thì
người Thầy giáo trong lớp học cần chữa khỏi những vết thương
về tinh thần cho học trò của mình. Là Thầy thuốc, họ có nhiệm
vụ tiếp nhận tất cả các bệnh nhân, không loại trừ một ai, cũng
giống như Thầy giáo, không chọn lựa học trò cho mình. Người
Thầy thuốc sẽ không hỏi tại sao họ lại mắc bệnh đó mà không
phải là bệnh khác, họ chỉ tìm nguyên nhân của căn bệnh và
chạy chữa hết mình. Thầy giáo cũng vậy, luôn hết mình với
từng học sinh, dù có học sinh giỏi văn, có học sinh giỏi toán, có
học sinh lạc quan, có học sinh bi qua, … với mỗi học sinh, họ
không hỏi tại sao mình lại gặp một học trò như vậy, họ chỉ nghĩ
rằng, mình sẽ giúp người đó ra sao. Với tất cả học trò của
mình, người Thầy giáo đều hết mình giúp đỡ.
Ngư
ời Thầy giáo còn là người đầu bếp, là người tạo ra những
món ăn hợp khẩu vị, bổ dưỡng dành cho học trò, đó chính là
những bài tập, những trò chơi, những bài học phù hợp với mỗi
một học trò. Lượng thông tin kiến thức rất nhiều cũng như
nguồn thực phẩm trên thị trường, cần có những bàn tay của
người đầu bếp để chế biến thành những món ăn hợp với văn
hóa và sở thích của mỗi người mà vẫn đảm bảo dinh dưỡng cho
người thưởng thức món ăn đó. Những bài giảng của Thầy giáo
cũng vậy, vừa phù hợp với học trò, vừa phát triển tiềm năng
của học trò mình, cũng cần có nhiều hình thức phong phú trong
cách truyền đạt để kích thích trí tò mò, óc tưởng tượng, thế
mạnh của học trò. Một đầu bếp sẽ không chế biến những món
ăn mà họ thích, họ chế biến những món ăn mà người ăn ưa
thích, người Thầy giáo không nói những gì mình biết, họ nói
những gì học trò của họ đang cần. Một đầu bếp khi nấu ăn sẽ
dành tâm huyết và tình cảm của mình vào từng món ăn, họ
sung sướng khi người ăn hài lòng về món ăn đó, họ cũng sung
sướng khi món ăn của mình đem lại dinh dưỡng cho những
người thưởng thức. Thầy giáo cũng vậy, họ dồn tình cảm và
tâm huyết với những lớp học họ đứng, họ cái tôi là, họ yêu quí
những gì mình tạo ra và hết mình để những học trò của mình
hạnh phúc và trưởng thành.
Không chỉ là một Thầy thuốc, một đầu bếp mà Thầy giáo còn
là một người làm vườn tận tụy, người ươm mầm và chăm sóc
cho những mầm cây đó lớn lên, khỏe mạnh. Khi bạn ở vai trò
của một người làm vườn, bạn sẽ thấy, để cây lớn lên, cần chọn
những hạt giống tốt nhất, người Thầy giáo cần chọn những câu
từ, những suy nghĩ đúng đắn để gieo vào đầu học viên của
mình. Khi là một người làm vườn, bạn cần chăm cho những hạt
giống đó lớn lên theo chế độ khác nhau qua từng thời kỳ, từ lúc
trước nảy mầm đến nảy mầm và sau nảy mầm, khi cây ra lá, ra
hoa và ra quả, mỗi giai đoạn sẽ có một hình thức chăm sóc đặc
biệt và riêng biệt. Cũng giống người Thầy giáo, mỗi giai đoạn
phát triển của học trò, cần một cách giáo dục riêng biệt, cấp 1,
cấp 2, cấp 3 và đại học, mỗi giai đoạn là một cách truyền đạt và
giáo dục phù hợp. Nếu là một người làm vườn bạn sẽ thấy,
công việc đó cần thời gian và sự kiên trì. Không phải trồng hạt
giống hôm trước thì hôm sau sẽ được một cây cổ thụ, thầy giáo
cũng vậy, kiên trì với học trò của mình và họ hiểu rằng để thay
đổi một con người không phải là công việc một sớm, một
chiều. Bác Hồ của chúng ta cũng đã từng nói “Vì lợi ích mười
năm trồng cây, vì lợi ích trăm năm trồng người” Nếu là một
người làm vườn, bạn sẽ hạnh phúc và sung sướng biết bao khi
những mầm cây mình chăm sóc lớn lên và phát triển hàng
ngày, đến khi nó ra hoa kết trái, bạn hạnh phúc không phải vì
cây cho mình nhiều trái mà bạn hạnh phúc vì cây mình chăm
đã trưởng thành. Người Thầy giáo cũng vậy, khi học trò của
mình lớn lên và thay đổi, khi học trò của mình trưởng thành,
chính người Thầy sẽ là người hạnh phúc nhất.
Có một bài hát đã hát rằng “Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo, khi
đến trường cô giáo như mẹ hiền, cô và mẹ là hai cô giáo, mẹ v
à
cô giống hai mẹ hiền”, thầy giáo thật sự có vai trò quan trọng
với cả một đời người. Nếu như giáo dục là nguyên khí của
quốc gia thì người Thầy giáo chính là người tạo ra và phát triển
nguyên khí đó. Như người Trung Quốc đã nói: Sống trên đời
điều cần nhất là có một mớ đệ tử, dăm ba thằng bạn và một
người Thầy, Thầy giáo