Vũ Cao Yến Nhi
Lớp 3A4 – Năm học: 2011- 2012
Chùa Hương là một danh lam thắng cảnh nổi tiếng của Hà Tây. Từ Bến Đục
chúng ta phải đi đò trên dòng Suối Yến khoảng hai giờ đồng hồ. Ngồi trên đò
ngắm nhìn cảnh ta mới thấy phong cảnh sơn thủy hữu tình. Trên bầu trời các
đám mây vẫn còn quấn quýt ôm lấy đỉnh núi như chiếc khăn bông. Nhìn dưới
dòng suối Yến, nước trong vắt có thể nhìn thấy cả đám rong đuôi chó, các chú
cá con đang bơi lội tung tăng. Trên sườn núi là những cây hoa gạo nở đỏ rực.
Những quả núi hình ông Voi quay về hướng Phật, riêng có một ông Voi bị trời
cắt đuôi vì quay về hướng riêng của mình. Từ chân núi đi ngược lên hang ngàn
bậc đá cheo leo khách du lịch sẽ lên chùa Giải Oan, chùa Thiên Mụ, với động
Hinh Bồng, động Hương Tích. Chùa cũng cổ kính uy nghi. Những hang động
đầy những nhũ đá đủ các loại hình thù như những cây nến khổng lồ, như mẹ
bồng con, có những hình thù như thầy trò Đường Tăng đi lấy kinh. A! Đã đến
rồi Cửa Chính, ngay trước Cửa Chính là tượng của Phật Bà Quan Âm. Vào
trong chùa những pho tượng của các vị thần linh được xếp theo tầng lớp khác
nhau từ thấp đến cao. Kia Núi Vàng, đây Núi Bạc. Đây có dòng sữa mẹ trắng
trong chảy từ núi xuống. Ai đến đây cũng đều cố hứng sữa xoa lên mặt để cầu
được khỏe mạnh. Những người đến chùa ai nấy đều chắp tay cầu nguyện để
được bình an, mạnh khỏe. Em thấy Chùa Hương xứng đáng được gọi là Nam
Thiên Đệ Nhất Động.
Em đã được đi rất nhiều nơi, nhưng nơi làm em ấn tượng nhất đối với em là
vịnh Hạ Long. Vịnh Hạ Long đẹp lắm. Mặt biển rộng mênh mông, nước biển
trong xanh màu ngọc bích. Những con sóng nhỏ, sóng to lăn tăn. Đi tàu trên
biển em được ngắm những hang động kì vĩ. Hang Sửng Sốt tuyệt đẹp. Trần
hang cao,rộng. Có những cột đỏ bằng nhũ thạch được hình thành từ hàng ngàn
năm trước tạo ra những bức tường đẹp kì lạ. Tiếp đến là hang Đầu Gỗ. Nơi đây,
ghi dấu chiến thắng Bạch Đằng vang dội của dân tộc ta. Còn kia nữa là hòn
Trống Mái, rêu phong cổ kính, nó như chú gà trống và gà mái đang quấn quýt
bên nhau. Bên này là chú gà trống oai phong, vươn cổ tới tận trời xanh. Còn
bên kia là cô gà mái xinh xắn, dịu dàng. Ngắm nhìn cảnh Vịnh Hạ Long em
như lạc vào trong chuyện cổ tích thần kì, tâm hồn em như đẹp hơn, bay bổng
hơn. Vịnh Hạ Long thật xứng đáng là một trong bảy kì quan thiên nhiên của thế
giới.
Chuyên mục: Chúng em viết, Các bài văn hay, Lớp 3
Ngô Yến Nhi
Lớp 3A4- Năm học : 2011- 2012
Hè năm ngoái, em được bố mẹ cho đi nghỉ mát ở bãi biển Phú Quốc. Khi bình
minh đến, mặt trời từ từ nhô lên lên trông như một quả cầu lửa, chiếu những tia
nắng vàng rực rỡ vào mặt biển làm cho mặt biển lung linh hơn. Những đợt sóng
tinh nghịch xô đẩy nhau vào bờ cát trắng mịn rồi tung bọt trắng xóa. Bờ trải cát
dài trắng mịn. Mặt biển như một tấm vải lụa khổng lồ màu xanh ngọc bích.
Những rặng phi lao rì rào trong gió như đang thì thầm nói chuyện. Đàn hải âu
vỗ cánh bay lượn. Trên mặt biển, những cánh buồm lộng gió ra khơi. Các bác
ngư dân vui vẻ khi bắt được một mẻ đầy ắp khoang thuyền. Màn đêm buông
xuống, Phú Quốc chìm trong bóng tối. Mặt biển có những đốm sáng lấp lánh
rực rỡ của đèn biển do những người đánh cá khơi xa thật đẹp. Đến với Phú
Quốc, em được tắm biển thỏa thích, xây lâu đài cát và lặn ngắm san hô rực rỡ
sắc màu. Em thấy Phú Quốc thật xứng đáng với danh hiệu Đảo Ngọc, một
trong những biển đảo đẹp nhất thế giới.
Bà ngoại kính yêu
Chuyên mục: Chúng em viết, Các bài văn hay, Lớp 3
Nguyễn Nhật Vi
3A4- 2011- 2012
Người được cả nhà quý trọng nhất là bà ngoại em. Năm nay, bà đã ngoài bảy mươi tuổi.
Bà em đã già nhưng còn khoẻ lắm. Bà cưng chiều em nhất. Khi em được điểm mười, bà
rất vui.Hôm nào mẹ em đi làm về muộn, bà thường nấu những món ngon mà em thích.
Tối tối, bà thường kể chuyên cho em nghe. Hôm nào, bà cũng tắm cho em. Bà không bao
giờ mắng em cả. Em rất yêu bà. Em mong bà sống lâu trăm tuổi để em được bà âu yếm
vuốt ve.
Đi trên con đường phố tấp nập người qua lại, nếu để ý bạn sẽ thấy ngôi trường Tiểu
học Chu Văn An của tôi. Hôm nay đến phiên tôi trực nhật nên tôi đến sớm.
Trường tôi nằm trên một khu đất không rộng cho lắm . Cổng trường rộng, có hai cột
đá cao to. Phía trên là tấm bỉên màu xanh dương, nổi bật hàng chữ “ trường tiểu học Chu
Văn An” màu đỏ tươi. Phía dưới hàng chữ là địa chỉ và số điện thoại của trường . Qua
khỏi cổng trường là con đường khá rộng, dài khoảng hơn chục mét . Bên phải là trường
Trung học cơ sở Chu Văn An, bên cạnh là sân vận động thành phố. Vào sâu bên trong
bạn sẽ thấy sân trường được lát bằng đá hoa hình chữ nhật rộng trông rất đẹp, hài hòa.
Trên sân còn có các cây toả bóng mát được đặt trong các chậu bằng đá hình chiếc lá.
Chính giữa là sân khấu, nơi diễn ra các buổi văn nghệ đầy hứng thú. Bên cạnh là cột cờ
với lá cờ đang phấp phới tung bay trong gió. Các dãy lớp học đều được quét vôi màu
vàng; mỗi tầng gồm nhiều lớp học giống nhau, bốn cửa sổ . Phía trên là tấm biển ghi tên
phòng. Dù vậy tôi vẫn yêu lớp tôi hơn. Ở đây tôi được vui chơi với bạn bè và các thầy cô
giáo. Các phòng Đoàn đội, Hiệu phó… được bố trí ở dãy nhà vuông góc với dạy nhà học.
Nhà trường còn xây thêm bốn phòng chức năng là thư viện mở, phòng máy tính, phòng
Tiếng Anh và phòng hát nhạc. Thư viện cung cấp cho chúng em các cuốn truyện hay, tài
liệu học tập rất bổ ích. Phòng máy tính, phòng tiếng và hát nhạc giúp cho các buổi học
thêm sôi nổi .
Những ngày nghỉ hè, tôi rất nhớ trường, nhớ lớp, nhớ các bạn bè thầy cô . Mai sau,
dù đi đâu xa nhưng ngôi trường Tiểu học Chu Văn An sẽ mãi in đậm trong trí nhớ của tôi
Sau một tuần học tập vất vả, ngày chủ nhật, bố đưa em đi xem bóng đá tại sân vận động
Mỹ Đình. Hôm nay đội tuyển Việt Nam gặp đội tuyển Thái Lan. Đội tuyển Việt Nam mặc
áo màu đỏ, còn đội tuyển Thái Lan mặc áo màu xanh. Đội Việt Nam được quyền giao
bóng trước. Trọng tài vừa thổi còi báo hiệu trận đấu bắt đầu. Trận đấu sôi động ngay từ
những phút đầu tiên. Hiệp thứ nhất đội tuyển ta chưa ghi được bàn thắng nào.
Sang hiệp hai, chỉ sau 10 phút Công Vinh chuyền bóng cho Quốc Anh, anh từ từ lừa
bóng qua hậu vệ đội Thái Lan và sút bóng vào lưới ghi bàn thắng đầu tiên cho đội Việt
Nam. Cả sân vận động ầm vang những tiếng reo hò cổ vũ. Không khí trong sân thật náo
nhiệt. Trận đấu lại bắt đầu. Đội tuyển Thái Lan đã ghi bàn thắng gỡ hoà 1-1. Nhưng chỉ
ít phút sau, Văn Quyến đã ghi cho đội ta thêm một bàn thắng nữa. Hiệp hai diễn ra thật
gay go, quyết liệt. Nhưng đến cuối trận đấu vẫn không có thêm bàn thắng nào được ghi.
Trọng tài nổi hồi còi kết thúc trận đấu. Đội tuyển Việt Nam giành chiến thắng 2-1. Trận
bóng đá này thật sôi nổi. Em mong lần sau lại được bố đưa đi xem một trận bóng đá nữa
Ở vườn trường em có trồng rất nhiều loài cây: cây hoa, cây ăn quả, nhưng em thích nhất
cây bưởi.
Cây bưởi cao ngang cửa sổ tầng hai trường em, tán lá xoè rộng. Gốc cây to bằng bắp
chân xù xì, màu nâu xám. Thân cây to, lên cao khoảng ngay đầu gối, thân cây chia thành
nhiều nhánh. Lá mọc thành chùm, hơi thắt lại ở giữa như hình trái tim, mặt trên xanh
đậm, bóng, mặt dưới cũng màu xanh nhạt mờ. Hoa bưởi mọc thành chùm, màu trắng, có
năm cánh, nhị vàng, hương thơm dịu toả khắp vườn mỗi khi nở. Cuối xuân, hoa tàn, quả
bắt đầu nhú ra. Lúc đấu quả bé sau lớn dần. Có cành quả mọc thành chùm như bông
hoa. Khi quả to, chín tròn da căng mịn, vàng óng hương thơm dịu. Bên vỏ ngoài màu
xanh có quả màu vàng, bên trong là lớp cùi trắng, có nhiều múi cong. Sau lớp vỏ mỏng
có nhiều tép. Tôm bưởi giòn, vị ngọt đậm, ăn rất mát và bổ. Em nghe mẹ nói bưởi có
chứa nhiều vitamin C và có thể chữa nhiều bệnh và cùi bưởi còn có thể làm chè, vỏ bưởi
gội đầu rất mát.
Em rất thích cây bưởi ở vườn trường và em thường ra đó ngắm nhìn trong giờ nghỉ. Em
không bao giờ bẻ cành hay đu cây.
.
Viết thư -Đề bài: Viết một bức thư ngắn (khoảng 10 câu) cho một bạn nước ngoài để làm
quen và bày tỏ lòng thân ái.
Bài làm
Hà Nội, ngày 14 tháng 4 năm 2006
Chào Nen-li! Bạn có khoẻ không? Mình là Trang học sinh lớp 3G trường tiểu học Cát
Linh, Việt Nam. Mình may mắn biết bạn qua bài tập đọc “Buổi học thể dục”. Mình thấy
Nen-li rất đáng khen: dù bị tật từ nhỏ nhưng bạn vẫn cố xin thầy cho học thể dục như các
bạn. Mà bài thể dục lần này khó như vậy, nhưng với lòng quyết tâm cậu đã thành công.
Mình viết bức thư này muốn làm quen với Nen-li, chúng ta kết bạn nhé. Mình còn biết
đất nước của bạn là xứ sở sương mù và có rất nhiều cảnh đẹp. Nếu có dịp cậu hãy đến
thăm Việt Nam mọi người ở đây rât mến khách và có nhiều món ăn ngon lắm đấy. Chào
cậu. Hẹn gặp lại ở thư sau!
Người bạn mới
Nguyễn Thuỳ
Trang - 3G
Đề bài: Quan sát con vật: "Con lợn".
Bài làm.
Nghỉ hè, bố mẹ cho em về thăm ông bà. Nhà ông bà nuôi rất nhiều gia súc. Trong đó
có con lợn móng cái.
Chú to bằng cái xô, cũng khá mập mạp đây. Đầu chú to bằng cái ấm giả, đôi má chảy xệ.
Mõm chú dài ra. Đôi tai chú to bằng cái lá mít cứ ve vẩy. Đôi mắt chú nhỏ, híp lại như
buồn ngủ. Mặc dù chú đã ngủ cả ngảy. Chân lợn có những đốm đen đi với trắng. Đuôi
lợn ngắn tun ngủn nhưng lúc nào cũng ngoe nguẩy. Chả biết có được con ruồi, con muỗi
nào không. Bốn chân lợn ngắn, nần nẫn thịt. Chú lợn này có nếp ăn ngoan lắm cơ ! Khi
đói lợn chỉ kêu eng éc. Bà em mới bê máng cám vào, từ góc chuồng chú chạy ra sục mõm
vào ăn có vẻ ngon lành lắm. Ăn xong, chú lặc lè đi về phía đống rơm lăn ra rồi ngủ một
giấc ngon lành.
Em yêu chú lợn này lắm! Những ngày hè nóng bức em thường tắm cho lợn. Lúc em tắm
đôi mắt lợn lim dim có vẻ khoái chí lắm.
Nguyễn Vũ Anh Thư - 3G
Đề bài: : Viết những điều em đã kể ở lớp về một người lao động trí óc thành một đoạn
văn (từ 7 đến 10 câu).
Bài làm
Mẹ em là một kĩ sư hoá thực phẩm. Mẹ em làm ở Trung tâm nghiên cứu Ong Trung
Ương.
Hằng ngày, mẹ em nghiên cứu các sản phẩm của con ong như mật ong, phấn hoa, sữa
ong chúa. Từ các sản phẩm này, mẹ em đã chế các sản phẩm mới cho ngành ong để phục
vụ cho người tiêu dùng như kẹo ngậm mật ong, cốm phấn hoa, mật ong nghệ, mật ong
gừng dùng để chữa bệnh. Ngoài ra, mẹ em còn nghien cứu các sản phẩm chất lượng cao
từ mật ong. Các sản phẩm này đẻ bồi dưỡng và chữa bệnh cho con người.
Em rất tự hào và yêu thương mẹ của em.
Lê Thị Thuỷ - 3G
kể về buổi đầu em đi học thành một đoạn văn ngắn (5 đến 7 câu)Đề bài: Viết lại những
điều em
Vũ Thu Hằng – 3G
Ngày đầu tiên em đến trường là một buổi sáng đẹp trời. Khi ấy, vào mùa thu trời cao
trong xanh, những đám mây trôi bồng bềnh trông rất đẹp. Từ xa, những chú chim hót
văng vẳng trong vòm lá. Mẹ âu yếm dắt tay em đi trên phố. Em bỡ ngỡ nhìn ngôi trường
mà em sẽ học. Thế rồi, buổi học bắt đầu bằng tiếng trống gióng giả và kết thúc cũng bằng
tiếng trống ấy.
Bây giờ em đã là học sinh lớp ba nhưng vẫn còn nhớ mãi buổi học đầu tiên ngày hôm
đó.
Đề bài: Viết lại những điều em kể về buổi đầu em đi học thành một đoạn văn ngắn (5 đến
7 câu)
Nguyễn Duy Anh 3G
Đã hơn ba năm rồi nhưng kỷ niệm của ngày đầu đi học vẫn không phai mờ trong
em. Sáng đó em dậy rất sớm. Em mặc bộ đồng phục mẹ là hôm qua. Xong, bố đưa em tới
trường. Bố dẫn em đến trước cửa lớp 1E Em cứ níu chặt lấy bố. Cô giáo bước xuống
mỉmcười: ''Em đừng sợ, có cô ở đây! Em tên là gì?” “Dạ, em tên là Nguyễn Duy Anh”.
Rồi cô chỉ cho em chỗ ngồi. Em nhìn xung quanh tất cả đều mới lạ.
Em không quên được những kí ức đó.
Đề bài: Viết lại những điều em kể về buổi đầu em đi học thành một đoạn văn ngắn (5 đến
7 câu)
Đỗ Thu Thuỷ – 3E Tiểu học Cát linh
Buổi sáng mùa thu hôm ấy tôi quên thế nào được, tôi mặc quần áo mới và xách chiếc cặp
mới tinh. Bầu trời, mặt đất, chim muông, cây cối , tôi nhìn cái gì cũng thấy đẹp. Mẹ dẫn
tôi đến trường. Tôi rón rén đi từng bước bên mẹ. Trường treo những khẩu hiệu, biểu ngữ
đông như là ngày hội. Tôi tự nhủ, mình sẽ học thật tốt dưới mái trường thân yêu này.
Nguyễn Phương thảo - 3G- Tiểu học Cát Linh
ở gần nhà em có một bạn chơi rất thân với em. Bạn ấy tên là Trà, bạn ấy mới học lớp 3E,
trường tiểu học Tô Hoàng. Em và cả gia đình em đều rất yêu quý bạn ấy. Cả gia đình bạn
ấy rất yêu quý em. Mỗi lần em sang chơi gia đình bạn ấy luôn hỏi thăm em có khoẻ
không. Còn bạn ấy học rất giỏi nên mỗi lúc em không hiểu bài bạn ấy luôn luôn giảng
cho em bài.
Em rất vui khi có một người bạn tốt như bạn ấy!
Đề bài: Viết một đoạn văn ngắn (từ 5 đến 7 câu) kể về một người hàng xóm mà em
yêu quý
Hoàng Thái Hiền-3G
ở đối diện nhà em là nhà cô Chỉnh, cô ấy khoảng 35 tuổi. Cô Chỉnh làm nghề bán hàng
tại nhà. Mẹ em và cô rât gần gũi và thường xuyên chia sẻ cho nhau những chuyện buồn
vui trong gia đình. Nếu đi đâu xa về cô cũng có quà cho em: khi thì thỏi kẹo sô cô la, khi
thì con búp bê tóc vàng mắt xanh, khi thì con gấu nhồi bông mập ú. Em rất yêu quý cô
Chỉnh.
Dựa vào mẫu tập đọc Thư gửi bà, em hãy viết một bức thư ngắn cho người thân:
Nguyễn Đức Minh - 3G
Hà Nội, ngày 12 tháng11năm 2004
Tú thân mến!
Hôm nay anh vừa thi giữa học kỳ xong nên không có bài tập. Anh tranh thủ viết cho Tú
mấy dòng.
Dạo này Tú có sức khoẻ thế nào? Có được nhiều điểm tốt không?
Gia đình anh ngoài này vẫn bình thường. Sức khoẻ của anh vẫn tốt, nhất là từ khi anh tập
thể dục vào buổi tối một tuần hai lần.
Dựa vào mẫu tập đọc Thư gửi bà, em hãy viết một bức thư ngắn cho người thân:
Lê Tuấn Minh - 3G
Hà Nội, ngày 12 tháng 11 năm 2004
Chú Năm thân mến!
Lâu rồi, cháu chưa về quê, cháu rất nhớ chú. Gia đình cháu ngoài này vẫn bình thường,
năm nay, cháu học lớp ba. Hôm vừa rồi, cháu đã thi giữa học kỳ một và đạt điểm tốt.
những ngày nghỉ, cháu vẫn đến câu lạc bộ đánh cờ vua. Cháu hứa sẽ cố gắng học chăm
hơn nữa để đến kì nghỉ hè cháu được về thăm chú.
* Đề 1 : Hãy viết lại một tin thể thao em mới đọc trên báo (hoặc nghe được ,xem được
trong các buổi phát thanh ,truyền hình ,truyền thanh).
Bài làm :
Chỉ sau ba phút vào sân ở hiệp hai ,Antonio của Đồng Tâm Long An làm dậy sóng cầu
trường bằng cú sút xa ngoài 20 mét bậc cột dọc .Bốn phút sau đó ,sân long An vỡ òa ra
khi Antonio đánh đầu vào góc cao mở tỉ số trong bối cảnh hai đội chơi quá thận trọng
.Bước ngoặc của trận đấu xoay chiều theo hướng có lợi cho chủ nhà khi thủ môn quốc
Việt đạp ngã Việt thắng trong vòng cấm địa .phạt đền cùng chiếc thẻ đỏ cho Quốc Việt
(tiền đạo Minh Nghĩa xuống làm thủ môn bất đắc dĩ khi Hoàng Anh Gia Lai hết quyền
thay người ).cú sút phạt đền chuẩn xác của Antonio nhân đôi khoảng cách cho Đồng Tâm
Long an .Không lâu sau đó ,cũng chính chân sút Brazil này mở đường chuyền đẹp cho
Hoàng Thương ấn định chiến thắng 3-0.
* Đề 2: Viết lại đoạn văn ngắn thuật lại ý kiến của các bạn trong nhóm em về những việc
cần làm để bảo vệ môi trường .
Bài làm:
Chiều thứ năm tuần qua ,tổ chúng em họp lại để thảo luận chủ đề “Em cần làm gì để bảo
vệ môi trường?”.Bắt đầu cuộc họp là phần điểm danh .Tổ hiện diện đủ 8 bạn :
Trang,Tý,Hiếu ,Hoàng ,Phông,Trúc. Sau khi tổ trưởng nêu chủ đề ,bạn Hoàng phát
biểu :”Để bảo vệ môi trường ,vườn trường cần trồng nhiều hoa ,cây cảnh để làm đẹp ;sân
trường cần làm sạch và trang trí đẹp …”.Bạn hoa nêu lên ý kiến : “Chúng ta phải phê
phán một số bạn vứt rác bừa bãi …” .Bạn Phông bổ sung :”Chúng ta cần trồng thêm cây
xanh ,chăm sóc cây ,tưới cây bắt sâu ,tăng thêm thùng rác .Kết thúc buổi họp ,tổ trưởng
đúc kết lại các ý kiến ,phân công cụ thể và dặn dò tuần sau các bạn sẽ họp lại để báo cáo
kết quả .
Đề 3: Viết một đoạn văn (từ 7 đến 10 câu ) kể lại một việc tốt em đã làm để góp phần bảo
vệ môi trường :vẽ lên tường .
Bài làm :
Trong giờ ra chơi ,,nam lấy bút màu vẽ hình con ngựa lên tường .Khi vẽ xong ,nam khoe
với Lan :”Mình vẽ con ngựa có đẹp không ?”.lan chẳng những không khen àm còn
nói :”bạn vẽ lên tường sẽ làm xấu tường ,lớp .”Nam hiểu ra .Cả hai cùng nhau quét vôi
xóa hình vẽ con ngựa trên tường .Hoa rất mừng vì mình đã góp một phần nhỏ vào việc
bảo vệ môi trường .
Đề 4: Viết một đoạn văn ngắn (từ 5 dến 7 câu ) kể về người lao động trí óc mà em biết.
Bài làm :
Người lao động trí óc mà em muốn kể chính là bố em .Bố em là giáo viên của trường
Tiểu học Vạn Thắng 3 .Công việc hằng ngày của bố là soạn bài và giảng bài cho các
anh ,chị .Tối nào em cũng thấy bố làm việc trên máy vi tính .Khi lên lớp ,ngoài việc
chuẩn bị kỹ bài dạy ,bố còn để ý cả việc ăn mặc thật tươm tất : quần áo ủi thật phẳng ,đôi
giày đánh xi đen bóng ,… Bố em rất yêu công việc dạy học của mình và luôn cố gắng
ngày một giỏi hơn .
Đề 5: Viết một bức thư ngắn (khoảng 10 câu ) cho một bạn nước ngoài để làm quen và
bày tỏ tình thân ái .
Bài làm:
Vạn Thắng ngày 18 tháng 5 năm 2010
Bạn An-na thân mếm !
Chắc bạn rất ngạc nhiên khi nhận được bức thư này vì bạn chưa biết mình một người Việt
Nam . nhưng mình lại biết bạn qua xem chương trình truyền hình về nước Nga . Chính vì
thế mà mình muốn viết thư làm quen với bạn.
Minh tự giới thiệu nhé : Miinh tên là Nguyễn Trần Phương Nhi ,học lớp 3A trường Tiểu
học vạn Thắng 2 ở Vạn Ninh –khánh Hòa ,nước Việt Nam .minh viết thư này để mong
bạn cho mình biết về bạn : bạn năm học lớp mấy ? Học giỏi môn nào ? Thích chơi môn gì
?Gia đình bạn ra sao ? mình còn muốn biết thêm về đất nước ,về cuộc sống của người
dân Nga … Được như thế,mình và bạn trên thế giới sẽ được cùng chung sông hạnh phúc
trong ngôi nhà chung : trái đất này là của chúng mình …
Chúc bạn luôn học giỏi và tràn đầy sức khỏe .nhớ viết thư cho mình nhé !
Người bạn Việt Nam
Nguyễn Trần phương Nhi
Đề 6: Viết một thông báo ngắn về buổi liên hoan văn nghệ của liên đội để mời các bạn
xem .
Bài làm :
Liên đội trường Tiểu học Vạn Thắng 2 .
Chào mừng
Đề bài: Hãy viết một đoạn văn ngắn (từ 5 đến 7 câu) kể lại buổi đầu đi học
của em.
Bài làm
Đã hơn hai năm rồi mà hình ảnh của buổi đi học đầu tiên không phai
mờ trong kí tức của em. Sáng đó,em dậy sớm lắm, sau khi vệ sinh cá nhân
xong. Em liền ngồi vào bàn ăn sáng. Đúng 6h30 phút, mẹ đưa em đến
trường bằng xe máy. Cô giáo ra và mỉm cười với mẹ và em. Rồi cô và mẹ
nói chuyện. Mẹ nói với em: “Con ở đây với cô đến trưa, bố hoặc mẹ sẽ đón
con về”. Em nắm lấy áo mẹ như không muốn rời xa. Cô giáo vỗ về em rồi
mới bỏ tay ra. Em đứng nhìn cho đến khi chiếc xe máy khuất đi. Rồi em vào
chỗ ngồi của mình và tự nhiên những giọt nước mắt ứa ra, lăn dài trên má.
Một cảm giác buồn vui lẫn lộn đang dâng lên trong nước mắt em.
Buổi học đầu tiên là thế đó.
Kể lại buổi đầu đi học (2)
Nguyễn Lê Phương Linh - 3G
Đề bài: Viết lại những điều em kể về buổi đầu em đi học thành một
đoạn văn ngắn (5 đến 7 câu).
Bài làm
Vào một buổi sáng mùa thu, bầu trời cao trong xanh, nắng vàng rực rỡ.
Mẹ đưa em đến trường. Buổi đầu tiên đi học em rất hồi hộp, các bạn đều
xa lạ, em bỡ ngỡ đứng nép bên mẹ. Khi vào lớp cô giáo giới thiệu tên cô với
chúng em và từng bạn giới thiệu tên của mình. Em và các bạn làm quen, trò
chuyện và chơi với nhau xua đi nỗi lo lắng lúc đầu. Buổi học hôm đó kết
thúc thật là vui vẻ.
Kể lại buổi đầu đi học (3)
Nguyễn Mĩ Linh - 3G
Đề bài: Viết lại những điều em kể về buổi đầu em đi học thành một
đoạn văn ngắn (5 đến 7 câu).
Bài làm
Đã hơn hai năm rồi mà hình ảnh của buổi đi học đầu tiên không phai mờ
trong kí ức của em. Sáng đó em dậy rất sớm. Sau khi tập thể dục và vệ sinh
cá nhân xong, em liền ngồi vào bàn ăn sáng. Bố, mẹ đều khen em nhanh
nhẹn hoạt bát hơn mọi lần. Lần đầu tiên em mặc bộ đồng phục, em cảm thấy
mình lớn hẳn lên. Bố đã đưa em tới ttrường. Cổng trường Cát Linh đang mở
rộng đón em và các bạn, em đã thấy ngày đầu tiên đi học là một ngày vui.
Kể về một người hàng xóm (1)
Đề bài: Hãy viết một đoạn văn ngắn (từ 5 đến 7 câu) kể về người hàng
xóm.
Bài làm
Mùa hè năm nay gia đình em chuyển đến nơi ở mới. Người hàng xóm
đầu tiên mà em quen là chị Diệp. Chị có dáng người cao cao. Mái tóc của
chị dài và luôn được tết gọn gàng. Chị rất vui tính. Mỗi khi chị cười để lộ
chiếc răng khểnh trông thật duyên. Buổi chiều nào chị cũng sang nhà em
chơi. Lúc đầu em còn rất bỡ ngỡ nhưng nhờ có chị nên em đã làm quen được
với rất nhiều bạn mới. Rồi chị dẫn em ra nhà văn hóa, sân chơi, vườn hoa.
Em rất vui được làm bạn với chị Diệp. Em mong chị Diệp mãi mãi ở gần
nhà.
Kể về một người hàng xóm (2)
Nguyễn Thuỳ Trang – 3B
Đề bài: Hãy viết một đoạn văn ngắn (từ 5 đến 7 câu) kể về người
hàng xóm.
Bài làm
Bà Long ở gần là hàng xóm của nhà em bà tầm khoảng hơn 70 tuổi. Bà
Long thường sang nhà em và cho em quà. Bà ở một mình nên rất cô đơn vì
vậy những lúc rảnh rỗi gia đình em lại đến thăm bà, em rất thích chơi với bà.
Bà thường kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích. Bà còn nhắc em đi
học sớm và ngoan ngoãn nghe cô giảng bài. Bà Long như người thân trong
gia đình em. Mỗi khi, trung thu ngôi nhà của bà Long lại đầy tiếng cười. Em
rất yêu bà Long.
Kể về người hàng xóm (3)
Phạm Mai Ngân-3G
Đề bài: Kể về người hàng xóm mà em thích(từ 5 đến 7 câu)
Bài làm
Cô Thanh là người hàng xóm thân thiết của nhà em.Cô hai mươi bảy
tuổi.Cô là giáo viên dạy lớp một trường Tiểu học Kim Đồng.Vì cô nổi tiếng
là một giáo viên dạy giỏi cấp thành phố nên rất nhiều bố mẹ học sinh ti
tưởng và gửi con mình vào học lớp cô.Cô Thanh rất hiền và dịu dàng, cô
thường sang dạy em Ngọc học bài và cho hai chị em bánh kẹo, đôi lúc cô
cũng giúp mẹ em nấu ăn và các việc khác.Gia đình em coi cô như một thành
viên trong gia đình mình
Kể về một người hàng xóm (4)
Bùi Tuyết Mai – 3B
Đề bài: Hãy viết một đoạn văn ngắn (từ 5 đến 7 câu) kể về người
hàng xóm.
Bài làm
Ở cạnh nhà em có một chị tên là Mi.Chị năm nay mười một tuổi. Chị có
dáng người nhỏ nhắn. Nước da chị hơi đen. Chị lúc nào cũng buộc hai bím
tóc có gài hai cái nơ. Tính chị hiền lành, ít nói nhưng năng động. Chị Mi còn
làm từ thiện ở trường, chị luôn đạt giải nhất trong các cuộc thi viết chữ đẹp,
chị còn thi trạng nguyên và các cuộc thi khác. Chị luôn giúp đỡ mọi người
nên ai cũng quý chị. Em rất vui vì có người hàng xóm như chị.
Đề bài: Hãy viết một đoạn văn ngắn (từ 7 đến 10 câu) kể về một ngày hội
mà em biết.
Bài làm 1
Ở quê em có một hội lớn lắm. Đó là lễ hội chọi trâu ở Đồ Sơn - Hải
Phòng, nổi tiếng trên khắp vùng miền. Nhân dân ta có câu: "Dù ai buốn
đâu bán đâu, mồng chín tháng tám thì về chọi trâu". Vào ngày hội du
khách khắp nơi đổ về xem hội rất đông. Trước khi bắt đầu chọi trâu có một
màn múa cờ truyền thống rất đặc sắc. Sau đó các cụ già làng dắt trâu ra thế
là bắt đầu một ngày hội chọi trâu. Con trâu thứ nhất là sô 87, con trâu thứ
hai là sô 89, Con trâu số 89 là con trâu của làng em. Hai con trâu hùng hổ
đánh nhau. Sau bao nhiêu trận đấu quyết liệt là những tiếng reo hò của khán
giả. Con trâu số 89 của làng em đã chiến thắng. Con trâu ấy sẽ mang vinh
quang, tự hào và cả sự sung túc cho làng em.
Em rất thích hội chọi trâu bởi hội chọi trâu chứng minh sự thịnh vượng
của quê hương em.
Đề bài: Hãy viết một đoạn văn ngắn (từ 7 đến 10 câu) kể về một ngày hội
mà em biết.
Bài làm 1
Hằng năm, cứ đến mùa xuân, quê em lại tưng bừng mở hội đua thuyền
trên sông Hồng. Sáng hôm ấy, hai bên bờ sông suốt đường đua dài 1000m,
kẻ khua trống, ngời thổi kèn tàu, đông vui và náo nhiệt. Đường đua bắt đầu
ở một khúc đầu làng em. Dưới sông năm con thuyền đua đã xếp thành hàng
ngang ở vạch xuất phát. Trên thuyền, các tay đua là những thanh niên khoẻ
mạnh ngồi thành hàng, tay lăm lăm mái chèo. Mỗi đội có một màu áo khác
nhau. Đến giờ xuất phát, kèn trống nổi lên thì các chiếc thuyền lao nhanh
vun vút về đích. Hai bên bờ sông tiếng hò reo, cổ vũ của người xem làm náo
động cả một khúc sông. Đội làng em đã về đích trước tiên. Cuối hội là phần
trao giải thưởng, ai cũng có mặt đông đủ để chúc mừng các tay đua.
Hội đua thuyền là nét văn hoá truyền thống của quê hương em. Em sẽ học
giỏi, tập thể thao cho cơ thể mạnh để được tham gia hội đua thuyền.
Đề bài: Hãy viết một đoạn văn ngắn (từ 7 đến 10 câu) kể về một ngày hội
mà em biết.
Bài làm 1
Quê em có Hội Lim. Hội Lim được tổ chức hàng năm vào đầu xuân,
sau ngày tết cổ truyền. Đến ngày hội, mọi người ở khắp nơi đổ về làng Lim.
Trên đồi và những bãi đất rộng từng đám người tụ hội rất đông để xem hát
quan họ, đấu cờ, đấu vật, kéo co,… Trên những cây đu mới dựng, các anh
chị nam nữ nhún đu bay bổng. Dưới mặt hồ rộng, những chiếc thuyền nhỏ
trang trí rất đẹp trôi nhè nhẹ… Trên thuyền các anh chị hát say sưa những
câu quan họ.
Hội Lim thật đông vui. Em rất thích hội này. Năm nào em cũng mong
sớm đến ngày mở Hội Lim.
Đề bài: Hãy viết một đoạn văn ngắn (từ 7 đến 10 câu) kể về một buổi biểu
diễn nghệ thuật mà em được xem.
Bài làm
Ngày 20-11 vừa qua, trường em lại tổ chức buổi biểu diễn văn nghệ
mừng ngày nhà giáo Việt Nam. Hôm ấy đúng 7 giờ 30 phút học sinh toàn
trường đã có mặt đông đủ. Các cô giáo thì mặc áo dài truyền thống Việt
Nam, còn các bạn học sinh mặc bộ đồng phục trông thật dễ thương. Đầu tiên
thầy Hiệu trưởng lên phát biểu khai mạc. Tiếp theo là những tiết mục văn
nghệ đặc sắc: múa, hát, kể chuyện, đọc thơ… Tiết mục hát của bạn Lân lớp
em là hay nhất. Tiếng hát nổi lên, lúc trầm lúc bổng cả trường em im lặng
lắng nghe. Tiếng hát vừa dứt những tràng vỗ tay vang lên. Có những anh lớp
năm còn đứng dậy hô to: "Hát nữa đi! Hát nữa đi!"
Em vui lắm, em mong nhà trường tổ chức nhiều buổi biểu diễn như thế
này nữa để chúng em có cơ hội thể hiện tài năng nghệ thuật của mình.
Viết về người lao động trí óc
Hoàng Linh Chi - 3D
Đề bài: Viết về người lao động trí óc
Bài làm
Trên thế giới có rất nhiều người nổi tiếng trong đó có Ê-đi-xơn. Bằng
lao động cần cù và óc sáng tạo kì diệu, ông đã cống hiến cho loài người hơn
một ngàn phát minh vĩ đại, góp phần làm cho cuộc sống của con người hiện
đại và văn minh hơn. Ông luôn gần gũi và tìm hiểu cuộc sống của người
dân. Từ đó ông có những sáng tạo và phát minh kì diệu để đáp ứng nhu cầu
của con người. Ví như: Ông đã chế ra đèn điện, mang lại nguồn ánh sáng
cho mọi người. Và ông đã chế ra xe điện, giúp con người thuận tiện trong
việc đi lại. Ê-đi-xơn đã mất nhưng tên tuổi của ông vẫn còn sống mãi với
những phát minh của mình.
Đây là đoạn văn hay lớp 3 - Trong tuần 24 kể về lễ hội - Hội đua thuyền trên sông Hồng
- mong thầy cô tham khảo .
Hằng năm, cứ đến mùa xuân, quê em lại tưng bứng mở hội đua thuyền trên sông Hồng.
Sáng hôm ấy, hai bên bờ sông suốt đường đua dài 1000m, kẻ khua trống, ngời thổi kèn
tàu, đông vui và náo nhiệt. ĐƯờng đua bắt đầu ở một khúc đầu làng em. Dưới sông năm
con thuyền đua đã xếp thành hàng ngang ở vạch xuất phát. Trên thuyền, các tay đua là
những thanh niên khoẻ mạnh ngồi thành hàng, tay lăm lăm mái chèo. Mỗi đội có một
màu áo khác nhau. Đến giờ xuất phát, kèn trống nôi lên thì các chiếc thuyền lao nhanh
vun vút về đích.
Ở quê em có một hội lớn lắm. Đó là lễ hội chọi trâu ở Đồ Sơn - Hải phòng, nổi tiếng trên
khắp các vùng miền cả nước. Nhân dân ta có câu:”Dù ai buốn đâu bán đâu, mồng chín
tháng tám thì về chọi trâu”. Vào ngày hội du khách khắp nơi đổ về xem hội rất đông.
ội Trung thu rước đèn họp bạn hồi năm ngoái thật là vui. Mẹ mua cho em một chiếc đèn
lồng hình con bướm. Tối hôm rằm tháng Tám, khi nghe thấy trống ếch dồn dập ngoài
ngõ, em vội xách đèn lồng ra nhập vào đoàn quân tí hon tiến về bãi cỏ rộng đầu xóm rồi
quây thành vòng tròn quanh bãi.
Đề bài : Viết đoạn văn ngắn kể về mẹ kính yêu của em.
Trong gia đình em, mẹ là người mà em yêu quý nhất. Năm nay mẹ đã ngoài ba mươi tuổi
rồi nhưng mẹ còn trẻ lắm. Dáng người nhỏ nhắn. Khuôn mặt trái xoan, rạng rỡ. Mái tóc
đen mượt lúc nào cũng được chải gọn gàng. Đôi mắt đen nhánh nhìn em thật hiền từ và
đấy trìu mến.Thường ngày mẹ dậy thật sớm để dọn dẹpvà chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.
Mẹ nấu ăn rất ngon, em thích nhất món canh bí tôm của mẹ nấu. Tối đến, mẹ thường dạy
em học bài, bài nào em chưa hiểu,mẹ giảng cho em ngay. Rồi mẹ đưa em vào giấc ngủ
với những câu chuyện thần tiên mà mẹ kể, chắp cánh những ước mơ cho em. Em rất yêu
mẹ và cố gắng hái được nhiều bông hoa điểm mười để tặng mẹ.
Đề bài: Kể về một ngày hội
Ở quê em có một hội lớn lắm. Đó là lễ hội chọi trâu ở Đồ Sơn - Hải phòng, nổi tiếng trên
khắp các vùng miền cả nước. Nhân dân ta có câu:”Dù ai buốn đâu bán đâu, mồng chín
tháng tám thì về chọi trâu”. Vào ngày hội du khách khắp nơi đổ về xem hội rất đông.
Trước khi bắt đầu chọi trâu có một màn múa cờ truyền thống rất đặc sắc. Sau đó các cụ
già làng dắt trâu ra thế là bắt đầu một ngày hội chọi trâu. Ông trâu thứ nhất l mang số
87. Ông trâu thứ hai là sô 89. Ông trâu số 89 là con trâu của làng em. Hai ông trâu hùng
hổ đánh nhau. Sau bao nhiêu trận đấu quyết liệt là những tiếng reo hò của khán giả. Ông
trâu số 89 của làng em đã chiến thắng. Ông trâu ấy sẽ mang vinh quang, tự hào và cả sự
sung túc cho làng em. Em rất thích hội chọi trâu bởi hội chọi trâu chứng minh sự thịnh
vượng của quê hương em.
Đề bài: Kể về một ngày hội
Bài làm
Hội Trung thu rước đèn họp bạn hồi năm ngoái thật là vui. Mẹ mua cho em một chiếc
đèn lồng hình con bướm. Tối hôm rằm tháng Tám, khi nghe thấy trống ếch dồn dập ngoài
ngõ, em vội xách đèn lồng ra nhập vào đoàn quân tí hon tiến về bãi cỏ rộng đầu xóm rồi
quây thành vòng tròn quanh bãi. Sau lời tuyên bố của chị phụ trách, chúng em xếp thành
hàng dài đi vòng quanh xóm, đi đầu là hai con rồng. Đàn rước đèn đèn đi đến đâu, tiếng
trống vang lên đến đó, làm cả xóm náo nhiệt lên như ngày hội lơn. Đi được một vòng,
chúng em quay lại bãi cỏ để chuẩn bị phá cỗ. Tiết mục phá cỗ cũng không kém phần vui
vẻ như khi rước đèn. Chúng em vừa ăn bánh kẹo, hoa quả, vừa tiến hành văn nghệ. Khi
ồng trăng đã lên cao, chúng em mới ra về. Ngày hội đó đã để lại cho em nhiều kỉ niệm
khó quên.
Đề bài: Kể về một ngày hội mà em biết
Bài làm
Hằng năm, cứ đến mùa xuân, quê em lại tưng bứng mở hội đua thuyền trên sông Hồng.
Sáng hôm ấy, hai bên bờ sông suốt đường đua dài 1000m, kẻ khua trống, ngời thổi kèn
tàu, đông vui và náo nhiệt. ĐƯờng đua bắt đầu ở một khúc đầu làng em. Dưới sông năm
con thuyền đua đã xếp thành hàng ngang ở vạch xuất phát. Trên thuyền, các tay đua là
những thanh niên khoẻ mạnh ngồi thành hàng, tay lăm lăm mái chèo. Mỗi đội có một
màu áo khác nhau. Đến giờ xuất phát, kèn trống nôi lên thì các chiếc thuyền lao nhanh
vun vút về đích. Hai bên bờ sông tiếng hò reo, cổ vũ của n]ời xem laàmnáo động cả một
khúc sông. Đội làng em đã về đích trước tiên. Cuối hội là phần troa giải thưởng, ai cũng
có mặt đông đủ để chúc mừng các tay đua.
Hội đua thuyền là nét văn hoá truyền thống của quê hương em. Em sẽ học giỏi, tập thể
thao cho cơ thể mạnh để được tham gia hội đua thuyền.
Đề bài: Kể về người hàng xóm
Bài làm
Mùa hè năm nay gia đình em chuyển đến nơi ở mới. Người hàng xóm đầu tiên mà em
quen là chị Diệp. Chị có dáng người cao cao. Mái tóc của chị dài và luôn được tết gọn
gàng. Chị rất vui tính. Mỗi khi chị cười để lộ chiếc răng khểnh trông thật duyên. Buổi
chiều nào chị cũng sang nhà em chơi. Lúc đầu em còn rất bỡ ngỡ nhưng nhờ có chị nên
em đã làm quen được với rất nhiều bạn mới. Rồi chị dẫn em ra nhà văn hóa, sân chơi,
vườn hoa. Em rất vui được làm bạn với chị Diệp.
Em mong chị Diệp mãi mãi ở gần nhà em.
Đề bài: Kể về người hàng xóm
Bài làm
Bà Long ở gần là hàng xóm của nhà em bà tầm khoảng hơn 70 tuổi. Bà Long thường
sang nhà em và cho em quà. Bà ở một mình nên rất cô đơn vì vậy những lúc rảnh rỗi gia
đình em lại đến thăm bà, em rất thích chơi với bà. Bà thường kể cho em nghe những câu
chuyện cổ tích. Bà còn nhắc em đi học sớm và ngoan ngoãn nghe cô giảng bài. Bà Long
như người thân trong gia đình em. Mỗi khi, trung thu ngôi nhà của bà Long lại đầy tiếng
cười. Em rất yêu bà Long.
Đề bài: Kể về người hàng xóm mà em thích
Đề bài: Kể về người hàng xóm
Bài làm
Cô Thanh là người hàng xóm thân thiết của nhà em.Cô hai mươi bảy tuổi.Cô là giáo viên
dạy lớp một trường Tiểu học Kim Đồng.Vì cô nổi tiếng là một giáo viên dạy giỏi cấp
thành phố nên rất nhiều bố mẹ học sinh ti tưởng và gửi con mình vào học lớp cô.Cô
Thanh rất hiền và dịu dàng, cô thường sang dạy em Ngọc học bài và cho hai chị em bánh
kẹo, đôi lúc cô cũng giúp mẹ em nấu ăn và các việc khác.Gia đình em coi cô như một
thành viên trong gia đình mình
Đề bài: Viết thư gửi bạn Đô- rê- mon hỏi thăm về thảm họa động đất sóng
thần ở Nhật Bản.
Bài làm
Hà Nội, ngày 16 tháng 3 năm 2011
Đô-rê- mon thân mến!
Qua đài báo, ti vi tớ thấy đất nước cậu đang gặp động đất, sóng thần, khí hạt nhân
rất là nguy hiểm. Biết vậy, tớ liền viết thư cho cậu ngay hỏi xem gia đình cậu thế
nào?
Các bạn cậu (Xuka, chaien xêkô, nobita) đã đi học chưa, Mọi người đã trở lại đi
làm chưa? Tớ mong là mọi người sớm khắc phục được hậu quả của thảm họa vừa
qua. Những hình ảnh này tớ thấy rất kinh khủng, những ngôi nhà đổ nát, xe ô tô bị
cuốn đi, mọi người chới với trong dòng nước mạnh. Cậu nhớ viết thư trả lời tớ
nhé.
Tớ đã từng sống ở Nhật Bản. Ở đó thật là tuyệt vời, có hoa anh đào, có công viên
Disney Land và rất nhiều cửa hàng đồ chơi cho trẻ em. Tớ rất yêu đất nước của
bạn. Tớ rất mong nhận được tin của cậu. Chúc gia đình và bạn bè cậu mạnh khỏe.
Bạn của cậu
Đức Quân
Hoà Bình là quê hương em. Đây là mảnh đất em đã sinh ra và lớn lên. Từ lúc rời quê lên
Hà Nội học nhưng lúc nào em cũng nhớ về quê hương.Với nhưng dãy núi cao và những
đải đồi xanh ngát,thửa ruộng bậc thang do thiên nhiên tự tạo,tô thêm vẻ đẹp của núi rừng
Tây Bắc.Đó đây, những cụm nhà sàn khiêm nhường ẩn mình giữa rừng cây.Dốc Cun
ngày xưa một thời hiểm hách, nay đã được san bằng và mở rộng cho những đoàn xe nối
đuôi nhau lên Thủy Điên Hòa Bình, và đưa khách về tới khu du lịch sinh thái Kim Bôi.
Mảnh đất cửa ngõ của miền Tây Bắc đang từng ngày thay da,đổi thịt.Nếu có dịp, xin mời
các bạn một lần ghé qua quê hương tôi, chắc chắn sẽ làm các bạn hài lòng về con người
và cảnh vặt nơi đây.
Viết về gia đình em
Gia đình em gồm có 5 người:ông,bố,mẹ,anh Hiếu và em.Ông em là giáo viên,nay đã về
hưu.Hằng ngày ông em thường dạy em học.Ông em rất nghiêm khắc khi dạy em,nhưng
ông yêu thương em giống như bố em vậy.Bố em là công nhân,bố là người vui tính.Mỗi
ngày đi làm về bố lại giúp đỡ mẹ những việc trong gia đình.Mẹ em là nội chợ.Thường
ngày mẹ nấu côm và chăm sóc chúng em.Mẹ em rất hiền và dịu dàng đối với em và anh
Hiếu.Anh Hiếu là sinh viên trường đại học Thương Mại,anh là sinh viên đại học năm thứ
tư.Anh em rất thương yêu và nhường nhịn em.Hàng ngày anh giúp đỡ bố mẹ.Em là con
gái út trong gia đình.Em học lớp 3c trường tiểu học La Thành.Em chăm học nên bố mẹ
hài lòng.Gia đình em sống rất hòa thuận hạnh phúc.Em rất yêu gia đình của mình.
Ngày đầu tiên đi học
Năm nay đã học lớp ba nhưng em vẫn nhớ ngày đi học đầu tiên của mình.Hôm ấy là một
ngày gió pha nắng nhẹ.Em dậy rất sớm và nghĩ thầm:"Bây giờ mình đã học lớp 1 rồi!
Mình không được khóc nhè nữa"Em mặc bộ đòng phục và tết hai bím tóc thật đẹp.Một
lúc sau,bố gọi:"Con gái ơi!Chúng ta đi học thôi!" Em khoác chiếc ba lô xinh xắn lên vai
để bố đèo em tới trường.Cánh cổng mở rộng đón các học sinh.Trời rộng quá!Chúng em
có thể vui chơi thỏa thích rồi!Các anh chị lớp lớn đứng thành vòng rộng để đón các em
lớp một.Lớp em kia rồi!Em vào lớp và được cô dạy cho những chữ cái đầu tiên.Em mãi
nhớ ngày khai giảng đầu tiên đến tận bây giờ.
Viết về người thân trong gia đình em
Trong gia đình, mẹ là người yêu quý em nhất. Mẹ em năm nay bốn mươi tuổi. Mẹ là giáo
viên. Hàng ngày, mẹ đến trường để giảng những kiến thức cho học sinh . Mẹ có dáng
người cân đối, mái tóc xoăn xoăn, đôi mắt đen láy. Tính mẹ hiền dịu nhưng đôi mắt rất
nghiêm khắc. Có bài nào khó, em nhờ mẹ giảng hộ. Tối tối, mẹ kể chuyện đưa em vào
giấc ngủ êm đềm. Khi em điều gì sai trái mẹ không mắng mà nhắc nhở để em không tái
phạm nữa.Khi em bị ốm, mẹ lo lắng, đi đi lại lại , khi thì đắp khăn chườm tràn, khi lấy
thuốc cho em uống. Chủ nhật, mẹ thường dẫn em đi chơi phố. Thật vui sướng biết bao
khi em được mẹ yêu thương , chăm sóc. Em rất yêu mẹ. Em sẽ cố gắng dành thật nhiều
bông hoa điểm mười để mẹ vui.
Viết về hàng xóm nhà em
Ngay sát nhà em là nhà bác Hoà . Bác Hoà là hàng xóm thân thiết nhất của gia đình
em.Năm nay, bác bốn mươi tuổi.Bác là giáo viên trường trung học cơ sở Cát Linh. Có lần
đi xa về, bác cho em quyển truyện. Tuy món quà nhỏ nhưng đó là quyển truyện hay nhất
mà em từng đọc.Bác có dáng người cân đối, da ngăm đen,khuôn mặt đôn hậu.Bác rất yêu
quý trẻ em trong xóm.Thỉnh thoảng, bác kể chuyện cho chúng em nghe.Có lần, sang nhà
bác chơi chẳng may em làm vỡ lọ hoa.Em xin lỗi bác nhưng bác không trách em mà căn
dặn : “ Lần sau cháu phải cẩn thận hơn nhé ! . Bác quả là người nhân hậu. Em coi bác
như người thân trong gia đình.
Nhớ lại buổi đầu đi học
Năm nay em đã lên lớp ba nhưng em vẫn nhớ buổi đầu đi học. Hôm ấy ngày 5 tháng 9
mẹ đưa em tới trường.bầu trời mùa thu mát mẻ trên cây, đàn chim hót líu lo. Đây là ngôi
trường em hằng mong ước trường tiểu học La Thành. Ngôi trường có ba tầng. sân trường
cờ hoa rực rỡ các bạn vẻ mặt hớn hở chào đón ngày khai trường.tiếng trống rộn rã bồi hồi
làm sao tới cửa lớp, em rụt rè nấp sau lưng mẹ nhưng cô phương đã an ủi và đưa em về
chỗ. Hôm đó cô làm quen với chúng em và dạy những nét cơ bản.em viết đẹp được cô
khen .Về nhà em kể chuyện ở lớp cho bố mẹ nghe. Bố mẹ bảo con gái bố mẹ giỏi quá
.Nhớ lại buổi đầu đi học em thấy vui làm sao.
Viết về một Người thân em yêu quí
Trong nhà, người mà em yêu quý nhất là mẹ .Mẹ em khoảng 30 tuổi.Mẹ là kế toán .Công
việc của mẹ là tính toán sổ sách nơi mà mẹ em làm việc.Mẹ có dáng người cân đối với nụ
cười tỏa sáng.Buổi sáng,mẹ âu yếm gọi em dậy.Tối mẹ lại kèm em học và khuyên em
điều tốt.Khi em ốm ,mẹ không ăn,ngủ.Em sẽ học giỏi mẹ vui và gia đình hạnh phúc.
Viết về Người hàng xóm nhà em
Người hàng xóm mà em yêu quý nhất là bác Hiền . Năm nay , bác 37 tuổi , bác đã có gia
đình và có một bé trai . Bác làm ở Tòa án Nhân Dân Thành Phố Hà Nội . Hằng ngày , bác
đi làm từ 6 giờ đến 5 giờ chiều mới về . Nghe bác kể thì công việc của bác rất bận rộn ,
phải giải quyết nhiều việc phức tạp. Bác có dáng người cân đối ,tính tình nghiêm khắc
nhưng rất quý trẻ . Em thường được bác gọi sang chơi và cho bánh kẹo . Những lúc rỗi ,
bố mẹ em cũng hay sang uống nước , chuyện trò vui vẻ với gia đình bác . Hai bên gia
đình thân thiết với nhau như anh em một nhà.
Viết về quê hương của em
Em sinh ra ở một vùng quê ngèo có tên là Hà Nam.Như bao câu tục ngữ ca ngợi quê
hương , quê em có rất nhiều cảnh đẹp. Hồi ở quê , có rất nhiều kỷ niệm gắn bó với em
,nhưng em vẫn nhớ nhất là cây đa già đầu làng .Trưa hè ,tụi nhỏ chúng em thường ra gốc
cây đa chơi trò chơi , cùng nhau leo cây hái quả , các cụ già thường ra đấy ngồi hóng
mát, Em rất yêu quê hương và yêu những kỷ niệm thân thương ở quê em . Em sẽ cố
gắng học tập chăm chỉ , để sau này mang những kiến thức mình đã học , góp phần xây
dựng vùng quê nghèo trở thành giàu đẹp hơn .