Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (167.12 KB, 6 trang )
KIỀU GIANG VÀ NHỮNG VÙNG KÝ ỨC
Tranh sơn dầu của Kiều Giang như ngẫu hứng giao thoa của hiện thực và trừu
tượng, bố cục linh hoạt với tập hợp các hòa sắc bập bùng trầm ấm, ở đó, qua từng
cung bậc của chủ đề có tính liên tưởng, ký ức trở về giá trị một cuộc sống đích
thực như niềm khát khao.
Thế giới sáng tạo Kiều Giang là những vùng ký ức sâu xa mà thực tại như chiếc
cầu đón đợi. Không phải ngẫu nhiên trong nhiều tác phẩm, hình tượng trung tâm
chỉ là cơn cớ cho một không gian ý tưởng; cho dù không phải lúc nào hay ở tác
phẩm nào, ý tưởng cũng mới, cũng lạ, nhưng những ý tưởng trong hội họa Kiều
Giang đã thực sự làm sợi dây neo buộc người xem, dội vào tâm cảm người xem khi
trở trăn, day dứt, khi rạo rực, mơ màng. Một mảnh trăng vàng óng nằm duỗi trên
đầu bao ngổn ngang thăm thẳm, giữa những mảng màu đen, xanh nhập nhòa, vài
vệt đỏ ngỡ ngàng lẫn trong vô vàn đốm trắng long lanh như lời thì thầm cây cỏ
(Trăng trong vườn chiêm bao). Đường về mùa thu cho ta cái nhìn vời vợi trước
không gian giao hòa trời đất. Có gì tiếc nuối chợt xao lên trong sắc nâu bầm tím
cùng chút vàng thấp thoáng của rừng cây. Từ một nền tranh gồm những mảng màu
trầm tối, tựa hồ được nén chặt, bất ngờ bung ra hình người, hình cá, tác phẩm Vị
ngọt biển đời đưa người xem chìm vào mênh mang huyền thoại. ở tác phẩm Nơi
thời gian đọng lại với gam màu nâu chủ đạo, những hình tượng ấm chén chìm vào
bóng tối, chiếc lọ không một nhành hoa lại ánh lên cùng mấy mảng màu vàng được
đặt có vẻ tùy hứng, hắt vào nền tranh bao ngẫm ngợi, lo toan về một thời chưa xa
lắm
Không hề thấy những triết đề u uẩn hay âm dương thiền cõi như sáng tác của nhiều
tác giả trẻ lấy sự lạ trùm lên vốn sống, Kiều Giang trở về thuở hồng hoang từ lối