Tải bản đầy đủ (.pdf) (7 trang)

Kể lại kỉ niệm của em với một người thân lớp 6 (12 mẫu) siêu hay

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (146.13 KB, 7 trang )

Kể lại kỉ niệm của em với một người thân lớp 6
Đề bài: Kể lại một kỉ niệm của em với một người thân trong gia đình.
Bài giảng Ngữ văn 6 Con muốn làm một cái cây
Kể lại kỉ niệm của em với một người thân lớp 6 - mẫu 1
Những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường, tôi đã được học thế nào là trung thực. Trung
thực giúp cho con người ta tiến bộ hơn, có được rất nhiều thứ tốt đẹp trong cuộc sống.
Nhưng tôi đã từng không phải là một đứa trẻ trung thực. Lần ấy, tôi đã nói dối mẹ rằng
mình có tiết học thêm để đi chơi điện tử cùng với các bạn trong xóm. Vì q mải chơi
mà tơi đã khơng về đúng giờ như mọi khi. Khi trở về nhà, tôi bị mắng. Dù biết mình sai
nhưng tơi vẫn cố gắng biện minh, thậm chí tiếp tục nói dối mẹ. Lúc ấy, mẹ nhìn tơi bằng
ánh mắt dường như rất thất vọng. Mẹ khơng nói gì nữa mà chỉ nhẹ nhàng bảo tơi: “Thơi,
muộn rồi, con đi ăn cơm đi khơng đói!”. Bỗng nhiên trong lịng tơi lại cảm thấy vơ cùng
có lỗi. Cả đêm hôn ấy, tôi trằn trọc không ngủ được. Nhớ lại ánh mắt của mẹ khiến tôi
bỗng thấy thật xấu hổ. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, tôi đã thấy mẹ đang ở trong bếp
chuẩn bị đồ ăn cho cả nhà. Tôi liền chạy đến bên và xin lỗi mẹ. Mẹ nhẹ nhàng xoa đầu
tôi và bảo: “Chỉ cần con nhận ra là lỗi lầm là tốt rồi!” Sau ngày hơm đó, tơi đã trở thành
một con người khác. Tơi tự hứa sẽ cố gắng để khơng phụ tình yêu thương mà mẹ dành
cho mình.
Kể lại kỉ niệm của em với một người thân lớp 6 - mẫu 2
Kỉ niệm sâu sắc về mẹ đối với tôi là những điều thật nhẹ nhàng, đơn giản mà vui vẻ,
hạnh phúc. Những món đồ chơi mẹ cho tơi khơng phải những con búp bê, những món
đồ chơi bằng nhựa có sẵn bán đầy trong siêu thị dù mẹ có đủ khả năng mua những thứ
ấy mà là những chiếc vỏ sò, vỏ ốc, những chiếc lá… đơn giản. Mẹ dạy tôi biết sáng tạo
qua những thứ đồ chơi ấy. Nhờ mẹ tơi tìm ra cách lấy vỏ sị làm nồi, niêu, xoong, chảo
và cả chén, đũa nhỏ xíu trắng muốt mà mẹ con tơi đùa rằng chúng nó được làm từ chất
liệu bền và đẹp nhất thế giới này để mẹ con tôi chơi nấu ăn. Tôi biết nhặt những chiếc
lá xếp thành bất cứ gì tơi muốn chẳng hạn như chú cào cào nhỏ xinh hay chiếc nón bé
tẹo duyên dáng để mẹ con tơi có thể chơi bán hàng. Tơi thấy được sự hấp dẫn khi tự
mình làm món đồ chơi tơi thích và nghĩ ra. Tơi cũng biết được rằng những thứ đơn giản
quanh ta cũng là những thứ cần thiết và thú vị mà đôi khi ta khơng hiểu hết được giá trị
của nó. Cũng giống như mẹ tôi - bằng những cách đơn giản mẹ quan tâm đến tơi nhưng


ẩn sâu trong đó là những tình cảm chan chứa mà có khi cả đời cũng chẳng hiểu hết được
Kể lại kỉ niệm của em với một người thân lớp 6 - mẫu 3


Em nhớ nhất là kỉ niệm mẹ chăm sóc em những ngày đau ốm. Một buổi chiều em đi
học về, mưa ào ào đổ xuống làm người em ướt hết tối hơm đó cơn sốt ập đến, người em
thì nóng bừng bừng cịn chân tay thì lạnh run. Em nói với mẹ: “Mẹ ơi con lạnh lắm!”.
Mẹ sờ trán em và bảo: “Không sao đâu con bị sốt đấy!”. Rồi mẹ lấy nước mát đắp vào
chiếc khăn bông và đắp lên trán em. Mẹ ghé ly nước vào miệng và cho em uống thuốc:
“Ngày mai con sẽ khỏi ngay ấy mà”. Ngày hôm sau, em thấy mẹ vẫn ngồi cạnh và nắm
chặt lấy tay em, em thấy thương mẹ quá. Em rất yêu quý mẹ, em xin hứa sẽ học thật tốt
để làm mẹ vui và khơng phụ lịng của mẹ.
Kể lại kỉ niệm của em với một người thân lớp 6 - mẫu 4
Tơi cịn nhớ một kỉ niệm sâu sắc về mẹ trong tuổi thơ của mình. Hồi ấy, dù là con gái
nhưng tôi lại rất nghịch ngợm. Năm lớp năm, tôi thường tham gia cùng các bạn con trai
vào những trị nghịch phá. Một lần, bị cơ giáo bắt gặp. Cơ đã kiểm điểm nhóm chúng
tơi trước cả lớp và nói rằng sẽ trao đổi với phu huynh. Khi đó, vì cịn nhỏ nên tơi chỉ
cảm thấy sợ hãi. Nhưng trong lịng thì chẳng cảm thấy có lỗi. Sau khi cô giáo đến nhà
và trao đổi xong, mẹ đã gọi tơi đến và nhắc nhở. Chính vào lúc đó, tơi đã có những thái
độ và lời nói không lễ phép với mẹ. Đến khi nhận được lá thư của bố viết cho tôi. Bố
đã nghiêm khắc phê bình thái độ đó của tơi. Và kể lại những kỉ niệm khi tơi cịn thơ ấu,
mẹ đã phải thức suốt đêm để chăm sóc cho tơi ở bệnh viện khi tôi bị ốm. Bức thư của
bố khiến tôi vô cùng xúc động và cảm thấy có lỗi. Chiều hơm ấy, khi mẹ đi làm về, tôi
ngập ngừng chạy đến ôm lấy mẹ, xin lỗi mẹ. Nước mắt tôi cứ thế rơi lúc nào chẳng hay.
Mẹ cũng khóc và an ủi tơi. Sau kỷ niệm lần đó, tơi dường như trưởng thành hơn. Tôi
đã biết giúp đỡ mẹ những công việc vặt trong gia đình. Cũng trở nên ngoan ngỗn hơn,
chịu khó học tập hơn. Tơi cũng hiểu được rằng, cho dù có thế nào. Mẹ cũng ln bao
dung và u thương tơi vơ điều kiện. Lỗi lầm dù có to lớn đến đâu, thì đối với mẹ cũng
có thể tha thứ.
Kể lại kỉ niệm của em với một người thân lớp 6 - mẫu 5

Những sóng nước xơ nhau chạy nhảy vui mắt. Ông mặt trời sau ngọn núi xa xa đang
vươn mình thức giấc. Tơi cùng gia đình ngắm bình minh, ngắm từng đồn thuyền nơ
nức trở về sau một buổi đêm ra khơi. Nước biển trong xanh. Cát vàng thơm mùi sớm
mai, mùi của hương nồng nàn và mang theo hơi mằn mặn của biển cả. Những cành dừa
dọc bờ biển đu mình trong gió. Cây nào cây nấy ngả nghiêng như người thiếu nữ duyên
dáng. Tiếng cười nói vang lên rộn rã. Khơng gian biển xanh bao la làm lịng tơi thấy
thư thái, rộng mở hơn bao giờ hết. Tôi yêu, tôi sẽ nhớ mãi về tháng ngày vơ tư, vơ lo
và vui vẻ hịa mình cùng mênh mang sóng nước.
Kể lại kỉ niệm của em với một người thân lớp 6 - mẫu 6


Tơi cịn nhớ như in ngày đầu tiên tơi đi học. Tối hơm đó, sau bữa tối, mẹ đã
mang vào phịng tơi một bọc q rất to. Tơi cứ nghĩ là được mẹ mua cho đồ chơi hay
là một bộ lego mà tôi hằng mong muốn. Tôi háo hức mở bọc q, thì ra đó tồn là sách,
vở, đồ dùng học tập và có cả một chiếc cặp sách in hình siêu nhân mà tơi rất thích. Bộ
đồng phục đã được mẹ là phẳng phiu. Mọi thứ đã sẵn sàng, tơi rất thích thú đợi đến
ngày mai — ngày đầu tiên tôi gấp thành nêp và được xếp lại ngay ngắn bước vào lớp
Một. Sáng hôm sau, mẹ âu yếm dắt tôi đến trường. Tôi vẫn nhớ cảm giác hồi hộp và
lo sợ lúc đó, tơi khơng biết mình sẽ làm gì và mình sẽ như thế nào khi khơng có mẹ ở
bên. Rời tay mẹ, tơi bước vào cổng trường, tơi thấy mình thật bơ vơ và lạc lõng. "Cố
lên con, rồi con sẽ quen với cô giáo và các bạn.
Mẹ ơm tơi vào lịng âu yếm: "Con lớn rồi mà, từ hôm nay con đã là học sinh lớp Một
rồi. Hãy tự tin lên nào!". Tôi nghe lời mẹ, vào lớp học. Ngày hơm đó đối với tơi thật
dài, tôi rất nhớ mẹ, chưa bao giờ tôi lại thấy yêu mẹ và cần mẹ hơn lúc này.
Kể lại kỉ niệm của em với một người thân lớp 6 - mẫu 7
Năm học vừa qua, do đạt danh hiệu học sinh xuất sắc nên em được đi nghỉ mát
ở Nha Trang bốn ngày. Từ sáng sớm cho đến chiều tối, em cùng các bạn tắm biển, leo
núi, ngồi trên ca nơ lướt sóng tới thăm các đảo. Cuộc du ngoạn rất vui vẻ và thú vị. Tối
đến, lúc mọi người ngủ say thì em lại thao thức nhớ mẹ - người mẹ hiền từ và yêu quý.
Mỗi lần nhớ mẹ, kỉ niệm về một cơn mưa lại hiện lên trong kí ức của em…

Dạo ấy, ba em đi cơng tác xa nhà nên ngày ngày mẹ phải đến trường đón em
sau giờ tan học. Một buổi trưa, trời bỗng đổ mưa to và kéo dài hàng tiếng đồng hồ. Từ
cơ quan, mẹ hối hả đạp xe tới trường. Thấy em đang đứng nép dưới cổng, mẹ vội cởi
áo mưa trùm cho em và bảo:
- Con khoác áo vào đi cho khỏi ướt.
Nhận ra vẻ băn khoăn của em, mẹ an ủi:
- Đừng lo con ạ! Mưa chắc cũng sắp tạnh rồi! Mẹ khoẻ hơn con, có ướt một chút
cũng chẳng sao.
Mưa vẫn nặng hạt, nước chảy tràn trên mặt đường, tuôn ồ ồ xuống các miệng
cống. Trên đường, vắng xe cộ và người qua lại. Trong các hiên nhà, người trú mưa


chen chúc. Mẹ em vẫn gò lưng đạp xe trong mưa. Em thương mẹ quá mà chẳng biết
làm sao.
Về đến nhà, mẹ vội thay quần áo rồi lo nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa. Em cũng
giúp mẹ một tay. Đến bữa, mẹ có vẻ mệt mỏi, ăn khơng ngon miệng. Em động viên:
- Mẹ cố ăn bát cơm cho khoẻ!
Mẹ gượng cười:
- Chắc không sao đâu con! Mẹ chỉ thấy khó chịu một chút thơi. Rồi mẹ uống
một viên thuốc cảm và đi nghỉ. Đến chiều, mẹ vẫn đi làm như thường lệ.
Đêm ấy, mẹ lên cơn sốt. Em bối rối chẳng biết phải làm thế nào nên chạy sang
nhờ bác An hàng xóm đưa mẹ đi bệnh viện. Bác sĩ khám bệnh rồi nói rằng mẹ bị viêm
phổi cấp tính do bị cảm lạnh. Em đặt tay lên trán mẹ, trán mẹ nóng như lửa. Đơi mơi
mẹ khơ se, hơi thở mệt nhọc, khó khăn. Em thương mẹ quá, nước mắt cứ rưng rưng.
Bác An lấy chiếc khăn lạnh đặt lên trán mẹ. Hai bác cháu cùng cô y tá trực thức bên
mẹ suốt đêm. Mẹ được tiêm mấy mũi thuốc, đến gần sáng, cơn sốt hạ dần.
Mẹ vẫy em lại gần rồi ra hiệu bảo mở cửa sổ. Những tia nắng sớm rọi vào làm
sáng cả căn phòng. Nét mặt mẹ tươi trở lại.
Lần ấy, mẹ phải nằm bệnh viện mất năm hôm. Ngày ngày, bác An thay mẹ đến
trường đón em. Chiều nào em cũng vào bệnh viện thăm mẹ. Hai mẹ con ngồi trên chiếc

ghế đá kê dưới gốc cây bàng, nhỏ to tâm sự. Mẹ vuốt tóc em và khun:
- Đừng vì mẹ bệnh mà xao nhãng việc học hành, con nhé! Ngày mai, mẹ sẽ về
với con. Em ngả đầu vào vai mẹ như ngày cịn thơ bé…
Hơm mẹ về nhà, thấy nhà cửa gọn gàng, sạch sẽ, mẹ vui lòng lắm. Mẹ khen em:
- Con gái mẹ giỏi quá! Em thầm mong mai sau sẽ trở thành một người phụ nữ
hiền dịu, đảm đang như mẹ.
Từ độ ấy, em càng cố gắng chăm ngoan, học giỏi để đền đáp phần nào công ơn
của mẹ. Mẹ ơi! Đúng như lời một bài hát: Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào.
Tình mẹ tha thiết như dòng suối nguồn ngọt ngào… Lời hát nặng ân tình ấy sẽ theo
con suốt cuộc đời mẹ ạ!


Kể lại kỉ niệm của em với một người thân lớp 6 - mẫu 8
Ơng ngoại chính là người tơi yêu thương thật trên đời. Cứ mỗi dịp nghỉ hè, tơi lại
được háo hức vì sắp được về q ở cùng ơng ngoại. Suốt ba tháng hè, tơi đã có rất
nhiều kỉ niệm đẹp đẽ. Quê hương của tôi vô cùng thơ mộng. Dịng sơng nhỏ chảy qua
bản làng. Con đường làng rợp bóng tre xanh. Cánh cị trắng bay nghiêng trên vịm
trời. Cánh đồng lúa chín mênh mơng. Trước cổng làng, cây đã già cỗi đã đứng đó
hàng chục năm. Tơi về q trong sự chào đón của ơng ngoại. Những ngày ở q, tơi
thích nhất là được cùng ông ra vườn dạo chơi. Khu vườn nhà rộng lớn với biết bao
cây trái. Những khóm rau xanh mướt và những hàng trái cây như táo, xồi, cam…
Bầy chim hót lanh lảnh trên ngọn cây cao. Ngồi trong vườn, tôi lắng nghe những âm
thanh quen thuộc của làng quê. Sau đó, hai ơng cháu cịn tưới tắm cho cây cối trong
vườn. Ơng ngoại cịn hái cho tơi biết bao nhiêu là trái cây. Bây giờ, ông ngoại đã mất,
tôi cũng ít về quê hơn. Nhưng những kỉ niệm về ông vẫn cịn in đậm trong kí ức, trở
thành một điều thật đáng quý với tôi.
Kể lại kỉ niệm của em với một người thân lớp 6 - mẫu 9
Tết năm nay, tôi được đi chợ hoa cùng với bố. Chiều hai bảy Tết, chợ rất đông đúc và
nhộn nhịp. Tiếng người mua, người bán rộn ràng. Sắc xuân đang tràn ngập khắp mn
nơi. Hàng trăm lồi hoa thi nhau khoe sắc thắm. Nhưng có lẽ hoa đào, hoa mai vẫn là

nổi bật nhất. Những cánh đào hồng duyên dáng. Những cánh mai vàng ấm áp. Hai bố
con đi dạo một vịng quanh chợ, ngắm nghía những chậu hoa. Bố nói rằng sẽ mua một
chậu hoa đào về chơi Tết. Mất một lúc lâu, tôi và bố mới chọn được một chậu ưng ý.
Cây khá cao, được trồng trong một chiếc chậu màu trắng. Thân cây nhỏ nhưng cứng
cáp, khoác lên mình một chiếc áo màu nâu đậm. Từ thân cây tỏa đâm ra nhiều cành
cây được tạo dáng độc đáo. Trên cành, những chiếc lá xanh non cùng với nhiều nụ
đào đang chúm chím. Sau đó, tơi và bố lại tiếp tục dạo quanh chợ. Khi đi qua khu bán
cây quất, tôi đã đề nghị bố mua thêm một chậu về cho căn nhà thêm phần rực rỡ. Hai
bố con lại vào chọn cây. Dạo quanh chợ hoa, tôi mới cảm nhận khơng khí mùa xn
đang đến rất gần. Tết năm nay, tơi đã có một kỉ niệm thật đẹp cùng với bố của mình.
Kể lại kỉ niệm của em với một người thân lớp 6 - mẫu 10


Trong gia đình mình, có lẽ người gắn nhất chính là ơng nội của tơi. Năm nay, ơng đã
ngồi bảy mươi tuổi. Nhưng ơng vẫn cịn rất khỏe mạnh và minh mẫn. Ơng rất u
thích cơng việc trồng cây nên khu vườn nhà tôi luôn xanh tốt quanh năm. Những cây
ăn quả đã cho trái ngọt không biết bao nhiêu mùa. Cứ mỗi buổi chiều, ông lại ra vườn
để chăm sóc cây cối. Lúc đó, tơi lại chạy theo ơng, địi được giúp ơng tưới tắm cho
cây cối trong vườn. Ông đã dạy tôi phải chăm chút chúng một cách nâng niu, cẩn
thận. Mỗi loài cây trong vườn đã trở thành người bạn của tôi. Cây ổi cho tôi leo trèo
cùng lũ bạn trong xóm. Cây cam cho trái thơm ngọt ngào. Những khóm hoa: đồng
tiền, cẩm tú cầu, mười giờ... giúp tôi cảm thấy thư giãn sau một ngày học tập mệt mỏi.
Có thể nói, nhờ có ơng mà tôi đã trở thành “người làm vườn tài ba”. Không chỉ vậy,
tơi cịn được nghe ơng kể rất nhiều câu chuyện hay về cuộc sống. Đó là những bài học
bổ ích giúp tôi sống tốt hơn mỗi ngày. Tôi rất u ơng nội của mình. Tơi mong ơng sẽ
thật khỏe mạnh để sống cùng gia đình tơi thật lâu.
Kể lại kỉ niệm của em với một người thân lớp 6 - mẫu 11
Bố là người mà em vô cùng yêu quý trong gia đình. Năm nay, bố bốn mươi tư tuổi.
Bố em làm nghề lái xe. Công việc của bố là chuyển những chuyến hàng đi đến khắp
mọi miền tổ quốc. Vì vậy, bố thường xuyên phải xa nhà. Vào những ngày nghỉ, bố

thường dành thời gian cho gia đình. Bố đã dạy em học bài, giúp mẹ nấu cơm, đưa em
và mẹ đi chơi. Sau mỗi chuyến đi, bố đều tặng em những món quà nhỏ từ những miền
đất nơi bố đã từng đi qua. Tháng trước, bố chuyển hàng đến Nha Trang. Khi về, bố đã
mang về cho em một chiếc chng gió làm bằng vỏ ốc. Đó là món q do chính tay
bố làm. Chiếc chng gió được em treo trên cửa sổ. Mỗi khi có gió thổi qua, những
chú ốc nhỏ lại đập vào nhau tạo ra âm thanh thật vui tai. Nhìn chiếc chng gió, em
lại nhớ đến những câu chuyện mà bố kể về chuyến cơng tác của mình. Em mong rằng
tương lai có thể trở thành một hướng dẫn viên du lịch để được đi đến nhiều nơi, giống
như bố vậy.
Kể lại kỉ niệm của em với một người thân lớp 6 - mẫu 12
Hơm qua, em đã có một chuyến đi chơi với bố mẹ. Gia đình em đã đến thăm thành
phố Hà Nội. Sau khoảng hai tiếng, xe cũng đến thành phố. Đầu tiên, em được đến
viếng lăng Bác. Em và bố mẹ cùng xếp hàng để được vào trong lăng. Từng dòng


người nối tiếp nhau. Bên trong lăng Bác khá lạnh. Các chú bộ đội mặc quân phục màu
trắng, đứng gác rất nghiêm trang. Em đã được tận mắt nhìn thấy Bác Hồ. Khn mặt
Bác thật hiền từ. Chịm râu dài, mái tóc bạc phơ. Vầng trán cao và rộng. Đơi mơi thì
như đang mỉm cười. Lịng em cảm thấy vơ cùng xúc động và tự hào. Tiếp đến, em
được đi thăm hồ Gươm. Hồ nằm ở quận Hoàn Kiếm, gần trung tâm thành phố. Nước
hồ trong xanh, phẳng lặng. Xung quanh hồ, những hàng cây cổ thụ đứng trầm ngâm.
Ở chính giữa là tháp Rùa cổ kính. Sau đó, em cịn được đi ăn rất nhiều món đặc sản
của Hà Nội. Cả gia đình đã có nhiều kỉ niệm đẹp cùng nhau.



×