Tải bản đầy đủ (.pdf) (17 trang)

Điêu khắc trên Gốm đương đại docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (489.25 KB, 17 trang )

Điêu khắc trên Gốm đương đại
Trong gần 20 năm qua mỹ thuật Việt Nam phát triển và hòa nhập với thế giới thông qua
những cuộc triển lãm toàn quốc, những cuộc thi mang tầm cỡ Châu lục tìm kiếm những
họa sỹ tài năng, thị trường tranh cũng phát triển, có rất nhiều "Sóng ngầm" mang diện
mạo mỹ thuật đương đại Việt nam với nhiều sắc thái đa dạng

Sự sôi động của thị trường tranh trái ngược lại với sự "phẳng lặng" của thị trường Điêu
khắc?

Triển lãm " Giấc mơ Phật" của Nguyển Tuấn đã làm " Bừng tỉnh" những kẻ " Ngủ quên"



Sinh năm 1981 tại Hải Dương, tốt nghiệp Đại học Mỹ thuật Công nghiệp Hà Nội, khoa
Mỹ thuật truyền thống, chuyên ngành Gốm, cho triển lãm này, Nguyễn Tuấn đã viết
statement sau cho triển lãm về Phật của anh:

“Trong một lần may mắn, tôi có cơ hội được tham gia làm một số công việc điêu khắc
nho nhỏ. Cho những ngôi chùa trên núi Yên Tử, mỗi lúc làm việc được nghe những tiếng
niệm kinh, gõ mõ từ trong am vẳng ra. Hòa cùng mùi hương trầm thơm lãng đãng ¬ bay
trong không trung, một mình trong không khí thanh tịnh, tinh sạch và đầy tư tưởng về
đạo lành. Tôi bất giác nghĩ về cuộc sống của mình nơi đô thị và những bon chen, vụn vặt
của đời sống thường nhật mà ngẫm nghĩ tới những câu thơ của vị ni cô chùa Non Nước
khi xưa.

“thế sự nhìn xem rối cuộc cờ
càng nhìn càng ngắm lại càng dơ,
đánh tan tục niệm hồi chuông sớm .
gõ vỡ trần tâm tiếng mõ trưa…”

Qua đó mới thấy rõ sự chán ngán thế cuộc và một tâm hồn dâng cho đạo của vị ni cô kia.





Giấc mơ Phật 1, Nguyễn Tuấn, gốm đất nung, 45x75x35 cm, 2010

Những lúc nghĩ ngơi, được nghe nhưng kiến giải về đời của những sư thầy sống lâu năm
ở đây. Cảm được những triết lý của Phật tuy có xa nhưng mà cũng rất gần, nó nằm ngay
trong bản thể của mỗi cá nhân. Tôi xuống phố đem theo những cảm nhận nơi đất Phật,
hình ảnh Phật, tôi nhìn thế giới của mình một cách thuần nhã hơn. Tôi bất chợt nhìn thấy
hình ảnh Phật trong hình dáng ngồi của những người đang đợi chờ nơi bến xe buýt, trong
những khuôn mặt những con người đứng đợi việc nơi vỉa hè. Hay trong giấc ngủ chập
chờn của cậu bé học việc trong xưởng gốm của tôi, trong vóc dáng của những cô thôn nữ
làng gốm nơi tôi làm việc. Trong những khuôn mặt tươi cười của những người anh,
người bạn mà tôi yêu quí trong những lúc trà dư, tửu hậu. Tôi thấy được nhiều điều đẹp
đẽ xung quanh mình mà mình không nhìn thấy rõ được trước đó, mọi việc như được phát
quang và hiển lộ. Tôi đã tìm thấy đây chính là nguồn cảm hứng cho những chuỗi tác
phẩm điêu khắc gốm của tôi sau này.”





Thiền (15 tượng), Nguyễn Tuấn, 15-155 x 50-75 x 20-40 cm, 2010











Những lúc nghĩ ngơi, được nghe nhưng kiến giải về đời của những sư thầy sống lâu năm
ở đây. Cảm được những triết lý của Phật tuy có xa nhưng mà cũng rất gần, nó nằm ngay
trong bản thể của mỗi cá nhân. Tôi xuống phố đem theo những cảm nhận nơi đất Phật,
hình ảnh Phật, tôi nhìn thế giới của mình một cách thuần nhã hơn. Tôi bất chợt nhìn thấy
hình ảnh Phật trong hình dáng ngồi của những người đang đợi chờ nơi bến xe buýt, trong
những khuôn mặt những con người đứng đợi việc nơi vỉa hè. Hay trong giấc ngủ chập
chờn của cậu bé học việc trong xưởng gốm của tôi, trong vóc dáng của những cô thôn nữ
làng gốm nơi tôi làm việc. Trong những khuôn mặt tươi cười của những người anh,
người bạn mà tôi yêu quí trong những lúc trà dư, tửu hậu. Tôi thấy được nhiều điều đẹp
đẽ xung quanh mình mà mình không nhìn thấy rõ được trước đó, mọi việc như được phát
quang và hiển lộ. Tôi đã tìm thấy đây chính là nguồn cảm hứng cho những chuỗi tác
phẩm điêu khắc gốm của tôi sau này.”



Chuyện nhà Phật (6 tượng), Nguyễn Tuấn, gốm đất nung, 56x35x40 cm, 2010

Nguyễn Tuấn từng có một triển lãm chung với Nguyễn Minh Nam năm 2008 tại V Art
Space (nay đã thôi hoạt động) có tên Bản Thảo Người. Năm ấy Tuấn cũng làm gốm và
quan điểm nghệ thuật của Tuấn khi đó là:

“Cái làm cho ta thực sự là người chẳng phải là khuôn mặt đẹp và làn da trắng, chẳng phải
bộ quần áo đúng mốt hay tấm bằng bác sĩ, kỹ sư,… Thế nhưng thường ra, con người lại
hay tự ti hoặc tự tôn bởi nhờ những thứ vật chất vô hồn đó. Tôi vẫn nghĩ, cái làm cho ta
thực sự là người và khác nhau chính là tư duy và tình yêu. Cũng như trong nghệ thuật,
chính tư duy – tình yêu và sự trải nghiệm của nghệ sĩ thể hiện trong đó sẽ tạo nên một tác
phẩm, chứ không chỉ đơn thuần là vẻ ngoài của mảng miếng, hình khối.”


Mời bạn xem lại một số hình ảnh về triển lãm trước của Tuấn qua bài giới thiệu của V
Art Space.



Tôi (gốm của Nguyễn Tuấn)
Những bức tranh, khối tượng trong triển lãm này thoạt tiên đem đến cảm giác là chúng có
thể tiếp tục được hoàn tất. Chúng dở dang, chúng có tiếp nối. Và vì vậy, chúng va chạm
vào cảm xúc thị giác một cách mạnh mẽ.

Trước tiên là về tranh. Một cách tạo hình không quen cũ, do Nam đã tìm ra một lối đi
riêng biệt, rành mạch mà không kém phần ma mị. Nam tạo hình các chân dung bằng nét
thuần tuý, chứ không phân chia mảng màu, hay tạo form trước bằng nét rồi mới phối
màu. Nam phiêu với chân dung bằng các nét có khi dịu dàng, khi dữ dội, khi tha thiết, khi
rời rạc và dù thế nào, cuối cùng, một chân dung cũng hiện lên. Phải chắc chắn một điều là
Nam rất vững vàng về hình họa mới có thể vẽ theo lối này.



Những thằng bạn

Để ý một chút, sẽ nhận ra là các chân dung này không hề lộ một vẻ hân hoan sống. Có
một cái gì đó thật tẻ nhạt, trống trải.
Không phải vô cớ mà tất cả các chân dung đều màu trắng trên phông nền đa dạng sắc độ.
Và như thêm một tone nữa cho tâm trạng này chính là các bức vẽ toàn thân. Chỉ là phụ
nữ, nhưng qua đó, thấy được rõ ràng hơn một bản năng người bị dồn đẩy, che chắn và
đồng thời luôn cố gắng vượt thoát khỏi mọi rào ngăn. Và cuối cùng, cái bản diện người
được bộc lộ.




Đợi
Trong khi đó, Tuấn như tìm thấy ở gốm một khả năng hội thoại trực tiếp với chính mình.
Khối tượng đàn ông của Tuấn cho thấy anh có ý bộc lộ trực diện những vấn đề cá nhân
rất người, sau tất cả những ham muốn, gắng gượng, thử thách và chiếm đoạt hoặc cố
gắng thể hiện một bản thể đàn ông. Tuấn độc thoại và đồng thời đối thoại với các hình
khối, những tâm sự, dằn vặt dẫn Tuấn tạo hình, tạo khối. Thêm một chút rủi may với lửa,
những khối tượng được điểm xuyết thêm các mảng màu khá gợi, dẫn dụ tưởng tượng và
cảm xúc của người xem.



Những đôi mắt

Một sự chưa hoàn thiện – đó là cái bản thảo. Một con người để có thể sống hoàn thiện
nhất là mình, trước tiên là với mình, thì cần trải qua trăm ngàn bản nháp, bản thảo và
thậm chí họ chỉ có thể thoát ra khỏi cái vỏ bọc bản thảo ấy ngay trước phút lâm chung.
Chắc rằng các bức vẽ của Nam và tượng của Tuấn sẽ đưa lại cho mỗi người xem ít nhiều
các câu hỏi về một bản năng sống và bản ngã người hoàn thiện.

×