Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (83.16 KB, 3 trang )
Nghề Marketing
Không chỉ có “áo trắng cổ cồn”
Không phải ngẫu nhiên mà rất nhiều sinh viên học ngành marketing đều
sẵn sàng làm thêm những công việc “giãi nắng, dầm mưa” như đi phát
hàng khuyến mãi, làm điều tra thị trường dù mức thu nhập từ những
công việc này khá bèo bọt. Xuất phát từ quan điểm “tất cả những công
việc này dù chỉ là một phần “nhỏ xíu” trong nghề marketing song ai muốn
trở thành người làm marketing đều phải biết”, nên dù biết sẽ rất mệt, rất
khổ những người “nhăm nhe” lao vào nghề vẫn vui vẻ làm.
Thành lúc đó đang là sinh viên nhưng cũng rất hăm hở thử sức mình dù
khái niệm “khảo sát thị trường” lúc đó mới chỉ được nghe “sơ sơ”. Nhưng
chính quãng thời gian vất vả đó giúp Thành hiểu thêm, vỡ vạc thêm được
nhiều điều mà trường đại học không dạy cậu, thầy giáo không thể trao cho
cậu.
Tuy nhiên, sẽ thật sai lầm nếu cho rằng marketing chỉ có nghĩa là như thế.
Đó mới chỉ là bước khởi đầu. Thực tế cho thấy, được tham gia vào các dự
án điều tra để phát triển thị trường của các công ty lớn dù khó, dù khổ vẫn
là điều may mắn đối với những sinh viên học marketing.
Nhưng như thế chưa đủ để trở thành một nhà marketing chuyên nghiệp.
Khi thị trường phát triển cùng với sự “nhảy vào” ồ ạt của các “đại gia” trong
lĩnh vực kinh doanh thì những người khao khát làm marketing còn cần
nhiều hơn thế.
Sự sắc sảo và thông minh dù là tố chất cần thiết song chưa đủ để đáp ứng
những đòi hỏi khó khăn của nghề này. Kinh nghiệm nghề nghiệp thực sự
là yếu tố quan trọng để quyết định sự thành bại. Những người muốn bám
trụ với nghề như Trung Thành buộc phải hiểu điều này.
Vị phó giám đốc 34 tuổi này đã chấp nhận trở thành nhân viên sale (bán
hàng). Khủng khiếp nhất là khi cậu phải đi bán một mặt hàng “khó gặm” là
nhựa đường. Chính giai đoạn này giúp Thành hiểu ra: Làm marketing
không chỉ là mặc áo sơ mi cổ cồn, xách ca - táp bóng bẩy.
Đào thải liên tục