Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (132.81 KB, 7 trang )
Đào tiên - Đào trường thọ?
Cây Đào thuộc họ Hồng (ROSACEAE), tên khoa học là Prunus persica. Đào có
nguồn gốc ở Iran.
Đào là cây ăn quả lâu năm, rụng lá về mùa đông, mọc chủ yếu ở các vùng ôn đới
ấm và các vùng Á nhiệt đới. Đào là một trong những cây ăn quả quan trọng nhất,
sản lượng toàn thế giới hàng năm đạt tới 7 – 8 triệu tấn. Cách đây hơn 300 năm,
Đào đã được trồng ở các tính miền Tây Bắc Trung Quốc, hiện nay Đào được trồng
nhiều ở các nước: Trung Quốc, Mỹ, Ý, Pháp, Nhật, Achentina… Ở nước ta đào
được trồng nhiều ở các tỉnh: Lào Cai, Hà Giang, Cao Bằng, Lạng Sơn. Đào cũng
được trồng ở vùng núi các tỉnh miền Bắc nhưng hiệu quả kinh tế kém, ở vùng đồng
bằng Đào được trồng chủ yếu để chơi hoa là chính.
Đào có vị thơm, ngon, giàu chất dinh dưỡng. Trong 100g cùi thịt quả Đào có 0,9g
protein, 0,1g lipit, 7g gluxit, 8mg canxi, 20mg phốt pho, 10mg sắt, 2mg caroten,
8,3mg B1, 2mg B2, 6mg Vitamin C, các axit hữu cơ xitric, tactric, axit clorogenic.
Đào rất bổ dưỡng nhưng không nên ăn nhiều vì Đào tính ấm, vị ngọt, chua, ăn
nhiều dễ sinh bốc hoả, đầy chướng bụng, sinh mụn nhọt. Ngoài thịt quả, các bộ
phận khác của cây Đào đều là những vị thuốc quý. Nhân hạt Đào (đào nhân) vị
đắng ngọt, tính bình vào 2 kinh tâm và can, có tác dụng phá huyết tan ứ, làm tan
đờm, nhuận tràng, điều hoà chức năng cơ quan hô hấp, giảm ho, chữa bế kinh, đau
bụng kinh, cao huyết áp, viêm ruột thừa, tụ huyết sưng đau do chấn thương, điều trị
chứng tắc nghẽn mạch máu.
Rễ Đào: Dùng ngoài da chữa sưng đau, sắc uống chữa viêm gan vàng da.
Nhựa thân cây Đào: Chữa kiết lỵ ra máu, đái tháo đường, viêm phế quản.