Tải bản đầy đủ (.doc) (15 trang)

hiện tượng vô cảm trong xã hội

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (249.95 KB, 15 trang )

TRƯỜNG ĐẠI HỌC VĂN HỐ TP. HỒ CHÍ MINH
KHOA KIẾN THỨC CƠ BẢN

TIỂU LUẬN

HỌC PHẦN: TÂM LÝ HỌC
TÊN ĐỀ TÀI:
HIỆN TƯỢNG VÔ CẢM TRONG XÃ HỘI HIỆN NAY

Thành phố Hồ Chí Minh, tháng 11 năm 2021
0


Mục lục
MỞ ĐẦU.................................................................................................................. 2
1. Lý do chọn đề tài........................................................................................... 2
2. Mục tiêu của đề tài........................................................................................ 3
3. Bố cục............................................................................................................. 3
NỘI DUNG.............................................................................................................. 4
1. KHÁI QT VỀ HIỆN TƯỢNG VƠ CẢM................................................... 4
1.1. Vơ cảm là gì?............................................................................................ 4
1.2. Bản chất của hiện tượng vơ cảm............................................................. 4
2. THỰC TRẠNG VÀ NGUYÊN NHÂN CỦA HIỆN TƯỢNG VÔ CẢM.......5
2.1. Thực trạng................................................................................................ 5
2.1.1.

Thực trạng trong nhà trường................................................................. 5

2.1.2.

Thực trạng trong xã hội......................................................................... 6



2.2. Nguyên nhân............................................................................................ 7
2.2.1.

Nguyên nhân từ bản thân....................................................................... 8

2.2.2.

Nguyên nhân từ gia đình........................................................................ 8

2.2.3.

Nguyên nhân từ nhà trường................................................................... 9

2.2.4.

Nguyên nhân từ xã hội........................................................................... 9

2.3. Hậu quả.................................................................................................. 10
2.3.1.

Đối với cá nhân................................................................................... 10

2.3.2.

Đối với gia đình................................................................................... 10

2.3.3.

Đối với xã hội...................................................................................... 11


3. GIẢI PHÁP...................................................................................................... 11
KẾT LUẬN............................................................................................................ 13
TÀI LIỆU THAM KHẢO.................................................................................... 14

1


MỞ ĐẦU
1. Lý do chọn đề tài.
Cách mạng công nghiệp lần thứ tư đưa con người bước vào kỷ nguyên
mới, đó là kỹ nguyên của những “nhà máy số”, kết hợp các công nghệ lại với
nhau, làm mờ ranh giới giữa vật lý, kỹ thuật số và sinh học. Nhờ vào khoa học
kỹ thuật phát triển, con người đã tạo ra những con robot với trí tuệ nhận tạo,
biến những con robot vô tri trở nên giống với con người và dần thay thế con
người trong nhiều lĩnh vực. Thứ duy nhất mà các nhà khoa học chưa thể chế
tạo cho robot chính là cảm xúc, cảm xúc là thứ mà chỉ con người mới có thể
có được, vậy mà con người trong xã hội hiện đại lại dần đánh mất nó.
Xã hội ngày càng phát triển, máy móc ra đời để đáp ứng cho nhu cầu của
con người, khi các nhu cầu về vất chất và tinh thần đều được đáp ứng một cách
dễ dàng, con người bắt đầu phụ thuộc vào cơng nghệ máy móc và khơng cịn
tương tác với thế giới xung quanh, cảm xúc ngày càng mất dần, con người thờ

ơ với mọi thứ, ngày càng trở nên vô cảm, dửng dưng, với những hiện tượng
đời sống xung quanh. Đó chính là thái độ sống vơ cảm mà mọi người cho đó
là “căn bệnh lâm sàng” đang hoành hành trong mọi tầng lớp xã hội.
Việt Nam là một quốc gia mà tình đồn kết và tinh thần tương thân tương
ái đã trở thành cốt cách dân tộc vậy mà theo đà phát triển của đất nước, tinh
thần đó ngày càng bị sói mịn, hiện tượng vơ cảm xuất hiện như đi ngược lại
với những giá trị truyền thống của dân tộc. Con người trở nên trơ lỳ về mặt

cảm xúc, chỉ quan tâm đến quyền lợi của bản thân theo kiểu “đèn nhà ai nhà
nấy rạng”, thờ ơ với nỗi đau khổ, mất mát của người khác, ngại hoặc không
dám va chạm, thấy tốt không ủng hộ, thấy xấu không lên án…
Vô cảm hiện nay không chỉ dừng lại ở thái độ sống mà cao hơn, nó đã
trở thành lối sống tiêu cực của một bộ phận người. “Bệnh” vô cảm biểu hiện ở
những hành động ích kỷ của con người thờ ơ trước nổi đau của xã hội, thậm
chí cả người thân và bản thân mình, con người dường như trở nên vơ tình để
“Mạnh ai nấy sống, thân ai nấy lo”.
2


Một con người khơng có cảm xúc, trở nên vơ tâm với thế giới, một người
như vậy có cịn là con người hay chỉ là một cổ máy biết đi? Đi qua công
nghiệp 4.0, con người tiến tới 5.0, phải chăng lúc đó nhân loại đã tạo cho
robot một trái tim có cảm xúc, robot dần trở nên “con người” hơn còn con
người ngày càng thụt lùi trở thành một khối vô cảm?
Đứng trước chiều hướng gia tăng của các hệ lụy của xã hội có ngun
nhân từ vơ cảm, đề tài “Hiện tượng vô cảm trong xã hội” được lựa chọn
nhằm tìm hiểu thực trạng và nguyên nhân của “căn bệnh” này. Qua đó, góp
một phần tiếng nói cùng với xã hội để tìm ra phương pháp chống lại căn bệnh
quái ác mang tên “vô cảm”.
2. Mục tiêu của đề tài
•Tìm hiểu về hiện tượng vơ cảm trong xã hội hiện nay
•Tìm hiểu thực trạng và ngun nhân của hiện tượng vơ cảm
•Tìm hiệu những hậu quả của vơ cảm và đề xuất giải pháp
3. Bố cục
Ngoài phần mở đầu và tài liệu tham khảo, nội dung chính của bài tiểu luận
được chia làm hai phần: 1. Khái quát về hiện tượng vô cảm
1. Thực trạng, nguyên nhân và hậu quả
2. Giải pháp.


3


NỘI DUNG
1. KHÁI QT VỀ HIỆN TƯỢNG VƠ CẢM.
1.1. Vơ cảm là gì?
Cảm xúc là phản ứng, là sự rung động của con người xuất phát từ hoàn
cảnh, tâm trạng hoặc các mối quan hệ với người khác. Vô cảm chính là khơng
có cảm xúc.
Hiện nay, vơ cảm là thuật ngữ chỉ những người sống khơng có cảm xúc
khơng có tình cảm và thờ ơ, họ sống trong cộng đồng nhưng lại vơ thức trước
những gì xảy ra xung quanh, tâm hồn trơ lỳ trước những tác động của xã hội,
khơng nảy sinh bất kỳ tình cảm nào trước những biến cố của xã hội, thiếu
trách nhiệm với cha me, người thân và bạn bè, không sẵn sàn chia sẽ lợi ích
với cộng đồng,…
Vơ cảm đang được xác định như một hiện tượng tâm lý và trở thành một
xu hướng, một lối sống đáng quan ngại của một bộ phận người trong xã hội.
1.2.

Bản chất của hiện tượng vô cảm.

Trong y học khơng hề có căn bệnh vơ cảm. Đó là căn bệnh của cách
hành xử, căn bệnh của lối sống thực dụng và lối sống hưởng thụ cộng hưởng
với nhau, khiến cho con người trở nên lạnh lùng, thờ ơ khơng có một tình cảm
mang tính nhân bản nào đối với những sự vật, sự việc diễn ra xung quanh, chỉ
biết mình, quan tâm đến mình nhưng thậm chí cũng “vơ cảm với chính mình”
hay như một cách nói hình tượng là con người bị “robot hóa” khiến con người
hành sử tàn nhẫn vơ tình.
Lồi người được khẳng định ở sự sự tiến hóa vượt bật hơn bất kỳ giống

lồi nào trên hành tinh này bởi vì lồi người có trí tuệ và tình cảm, tình cảm là
sợi dây gắn kết giữa con người với con người trong cộng đồng là thứ “thần
dược” có thể hóa giải bất kỳ xung đột nào. Nhưng khi nhân loại khơng cịn
tình cảm, họ sẽ trở nên lạnh lùng, thậm trí tàn nhẫn.

4


Trên các các phương tiện truyền thông chúng ta hay bắt gặp những
video, phóng sự với nội dung thử thách người qua đường. Khi hai nhân vật
chính xảy ra xung đột thậm chí là xây xát, chỉ có một số ít người đứng ra ngăn
cản, số người cịn lại thì chỉ trỏ, bàn tán. Tại sao họ lại không giúp? Vì họ sợ
liên lụy, sợ mang họa vào thân, sợ ảnh hưởng đến lợi ích của mình, với thái độ
bàng quan “khơng phải việc của mình”, “khơng liên quan đến mình” họ để
mặc cho cái xấu, cái ác xảy ra ngay trước mắt. Đó chỉ là những tình huống giả
định nhưng lại phơi bày rõ ràng sự vô cảm đến tàn nhẫn của những người
chứng kiến.
Helen Keller đã từng nói: “Thói xấu tồi tệ nhất chính là sự vơ cảm của
con người” Thật vậy chăng khi sự vơ cảm chính là đại diện cho thói ích kỷ,
vơ tâm, thậm chí là tàn nhẫn, là thói xấu sẽ giết dần con người, làm xã hội trở
nên tha hóa đầy rẫy những cái xấu cái ác.
2. THỰC TRẠNG VÀ NGUYÊN NHÂN CỦA HIỆN TƯỢNG VƠ CẢM
2.1. Thực trạng
Trước đây vơ cảm chỉ là những hiện tượng đơn lẽ của một số cá thể trong
cộng đồng, nhưng trong nhiều năm trở lại đây, vô cảm đã dần phát triển thành
một hiện tượng với chiều hướng lây lan nhanh và dần trở thành một vấn đề xã
hội mang tính cấp bách.
2.1.1. Thực trạng trong nhà trường
Trong những năm gần đây, nạn bạo lực học đường đang có dấu hiệu tăng
nhanh và chiếm tỷ lệ khá cao trong những vấn đề phạm tội ở lứa tuổi thanh

thiếu niên. Theo báo cáo của Tổng cục Cảnh sát phòng chống tội phạm, từ
năm 2013 đến năm 2015, đã xử lý hơn 25.00 vụ phạm pháp hình sự với
42.000 đối tượng. Trong đó có hơn 75% là thanh niên và học sinh, sinh viên.
Điển hình là những vụ trong những tháng đầu năm nay, hình ảnh một nữ
sinh bị bạn học cùng trường cào rách mặt ở Nghệ An đang gây sốt cộng đồng
mạng, hay clip một nữ sinh Quảng Trị tát bạn học gần 5 phút trên bục giảng,
5


cịn có những trận đánh hội đồng ở Đak Lak của một nam sinh trong nhà vệ
sinh trường học, hay một nam sinh lớp tám ở bị đánh hội đồng ở Đồng Nai, và
còn nhiều vụ việc đang được báo đài đưa tin hằng ngày với nhiều hậu quả
khôn lường.
Vậy tại sao lại có những sự việc sảy ra? Phải chăng là sự vô tâm hời hợt
của giáo viên và phụ huynh, hay do chính sự vơ cảm của thanh thiếu niên? Vì
khơng có bạn học đứng ra ngăn cản nên những em học sinh đó nghĩ điều
chúng đang làm là đúng, thậm chí cịn có những bạn học quay clip, hò hét và
cỗ vũ làm bọn chúng cảm thấy hãnh diện và lấy những chiến tích về bạo lực
làm niềm kiêu hãnh của mình.
Những thanh thiếu niên chính là những chủ nhân tương lai của đất nước,
nhưng những chủ nhân ấy lại có thể vơ tâm và thờ ơ càng đáng giận hơn chính
là lấy nổi đau của người khác làm niềm vui lấy việc bạo hành người khác làm
niềm tự hào. Một thế hệ trẻ với tâm hồn vặn vẹo như thế thì xã hội ngày mai
sẽ là một xã hội như thế nào?
2.1.2. Thực trạng trong xã hội
Sự vô cảm của một số người mà chúng ta dễ dàng bắt gặp nhất chính là
tai nạn giao thơng. Khi một người đang lưu thông trên đường đột nhiên gặp
tai nạn, việc mà người dân gần đó làm đầu tiên chính là tụ lại bàn tán. Phần
đơng bọn họ đều không muốn giúp đỡ với lý do “đây là việc của xã hội, sẽ có
người khác giúp đỡ họ thơi”. Thậm chí cịn có một số người “nhân lúc cháy

nhà mà đi hôi của” cướp giật ngay tại hiện trường.
Năm 2019 là một năm đáng buồn của những người theo dõi giải trí xứ
Hàn khi chứng kiến hai nữ thần tượng lần lượt qua đời khi tuổi đời còn rất trẻ,
nữ ca sĩ Sulli Choi thành viên nhóm f(x) tự tử tại nhà riêng, sáu tuần sau đó
nữ ca sĩ Go Hara cũng đi theo bạn mình. Nguyên nhân của cái chết một phần
là áp lực thần tượng xứ Hàn, một phần bởi sự vô tâm của khán giả. Cả Sulli
và Go Hara đều bị tra tấn bằng sự chỉ trích mà miệt thị của cư dân mạng, thậm
chí, khi nói về cái chết, họ đều được cư dân mạng ủng hộ và cỗ vũ.
6


Không lâu trước đây một nam thanh niên người Việt bị đánh, đạp xuống
sông chết ở Nhật Bản đã gây gây rung động dư luận thời gian dài. Sự việc xảy
ra tại khu vực đi bộ ven sống cầu Ebisu thuộc quận Chuo, thành phố Osaka.
Đây là khu du lịch nổi tiếng, đơng người qua lại, thế nhưng chỉ có người quay
lại clip nạn nhân bị sát hại để câu view, không ai đứng ra ngăn cản bảo vệ nạn
nhân, dẫn đến cái chết không mong muốn.
Các Mác đã từng nói: “Chỉ có con vật mới quay lưng với nổi đau của
đồng loại”. Vậy những người có thể dửng dưng trước nổi buồn, nổi đau, cái
chết của người khác có phải là những con người nữa hay không? Hay phải
chăng họ chỉ là một cổ máy có khối óc nhưng khơng có trái tim?
Ngồi những kẻ vơ tâm quay lưng với nổi đau của đồng loại, cịn có
những kẻ tìm kiếm niềm vui trên nổi đau đó mà những kẻ tần nhẫn sát hại
chính đồng loại của mình để đạt được mục đích và tham vọng.
Hiện nay, chỉ cần lên mạng tìm từ khóa “Án mạng” liền xuất hiện hàng
loạt những bài báo, những án mạng kinh hoàng như vụ việc của Lê Văn
Luyện năm 2011 gây xôn sao dư luận thời gian dài. Vì ham muốn tiền bạc,
Luyện đã sát hại vợ chồng chủ tiệm vàng cùng một đứa con 18 tháng tuổi.
Tháng 10/2017, một vụ việc gây bức súc trong dư luận khi tài xế xe đầu
kéo cố tình lùi xe để cán chết nạn nhân để khơng cần “lo hậu quả về sau”, đây

là vụ việc được nhân chứng tại hiện trường kể lại. Tháng 7/2015, một nam
thanh niên sẵn sàng sát hại gia đình sáu người của bạn gái vì bị gia đình ngăn
cấm. Hay vụ việc “Thi thể lìa đầu” ở quận 7, thành phố Hồ Chí Minh trong
tháng 9 vừa qua chỉ vì xung đột nhỏ mà hung thủ sát hại nạn nhân một cách
dã man sau đó rời đi xem như khơng có chuyện gì.
Đây đều là những án mạng dã man, tàn bạo đến mất nhân tính, đó là
hành vi máu lạnh, vô lương tâm của những người sống vô cảm, xem thường
mạng người, khơng có tình đồng cảm với giống lồi.
2.2.

Ngun nhân.
7


2.2.1. Nguyên nhân từ bản thân.
Đầu tiên, chính là sự vơ cảm xuất phát từ bản thân của người đó. Loài
người trong xã hội khi sinh ra đều mang những tính cách khác nhau, mang
những màu sắc riêng biệt mà khơng lẫn với bất kỳ người nào, chính vì vậy có
một số người từ khi sinh ra đã mang trái tim lạnh lùng, thơ ơ với xã hội, họ
thiếu tình thương, thiếu lòng quản đại, sống bằng trái tim sắt đá và tình cảm
khơ cằn của mình. Họ trở thành một tế bào tách biệt với xã hội.
Một phần cũng làm con người trở nên vơ cảm đó chính là tác động từ thế
giới bên ngoài: Khi một người bị chính cái xấu hãm hại, khi mà những điều
tốt đẹp không đến với bản thân. Con người luôn quan niệm “Ở hiền gặp
lành” nhưng khi một người mang sự chân thành của mình đối sử tốt với người
khác, nhưng nhận lại chỉ là sự xấu xa ích kỷ, họ dần trở nên mất niềm tin vào
xã hội, không dám tin vào điều thiện, không dám đứng lên chiến đấu chống
cái xấu và cái ác và vô cảm với xã hội.
Vô cảm còn bắt nguồn từ sự sợ hãi bên trong con người. Từ xưa, các cụ đã
có câu: “Làm phúc phải tội” nghĩa là làm điều tốt để giúp người khác nhưng lại

mang khổ mang họa vào thân, từ này đồng nghĩa với câu “Làm ơn mắc oán”.
Bản chất con người ln hướng tới sự bình an, họ sợ khi đứng ra giúp đỡ người
khác, bản thân sẽ bị liên lụy, sợ phiền phức, ngại đụng chạm, ngại những việc
không liên quan đến mình, họ khơng muốn làm gì cả chỉ trốn rong vùng an toàn
của bản thân, muốn được sống cho riêng mình, cho lợi ích của mình, hình thành
một lối sống ích kỷ, thiếu tính cộng đồng, thiếu lịng nhân ái.

2.2.2. Ngun nhân từ gia đình.
Người ta thường nói: “Trẻ em như tấm gương phản chiếu của cha mẹ”,
học theo người lớn chính là hành vì bình thường của bất kỳ đứa trẻ nào, họ
xem cha mẹ là thần tượng, những việc người lớn làm luôn đúng. Khi một cặp
cha mẹ có khiếm khuyết về đạo đức về lối sống, cha mẹ thờ ơ với cuộc sống,
bàng quan với những bất hạnh thì đứa con của họ cũng trở nên giống thế, dần
dần xuất hiện một thế hệ trẻ vô cảm, thờ ơ với cuộc sống.
8


Nhiều phụ huynh lại cưng chiều con, đáp ứng những nhu cầu vô lý của
con một cách vô điều kiện, bảo bọc con trẻ một cách thái quá, dần dần trẻ sẽ
có suy nghĩ rằng tất cả mọi người đều phải làm theo ý mình, kể cả người lạ
hay bạn bè, ngay cả khi ở ngoài trẻ vẫn tiếp tục thể hiện tính cách này của
mình. Điều này cũng khiến các em khơng hịa đồng, khó hịa nhập với cộng
đồng, thậm chí là khơng muốn hịa nhập.
Bên cạnh những phụ huynh nuông chiều con một cách thái quá là một số
phụ huynh vô tâm với con cái, chỉ biết chạy theo thành tích và đồng tiền quên
mất việc phải giáo dục nhân cách cho trẻ nhỏ, làm cho trẻ không hiểu tình
thương, khơng biết u thương, lạnh lùng với xã hội.
2.2.3. Nguyên nhân từ nhà trường.
Trường học chính là nới ươm mầm cho tương lai của trẻ nhỏ, nhưng hầu
như các trường hiện nay chỉ chú trọng đến thành tích, đề cao việc nhồi nhét

kiến thức, mà quên mất việc giáo dục về đạo đức. Một trường học chỉ xem
môn Giáo dục công dân là một môn học phụ trong khi đó là mơn học ni
dưỡng tinh thần và giáo dục nhân cách để người học trở thành môn công dân
gương mẫu, có ích cho xã hội.
Nhà trường đào tạo ra những trí thức thơng thạo về mọi mặt nhưng lại
khơng phải là những trí thức thật sự, chỉ là những công cụ phục vụ cho nhu
cầu nhân lực của nền kinh tế, một công cụ vô cảm không biết ý thức tội lỗi là
gì, hồn nhiên gây hại đến người khác.
2.2.4. Nguyên nhân từ xã hội.
Sự phát triển của khoa học kỹ thuật làm ảnh hưởng rất lớn đến xã hội,
đặc biệt là thế hệ trẻ, làm thay đổi cách thức làm việc và tư duy. Khi con
người chỉ nhìn vào màn hình điện thoại, giam mình trong thế giới ảo. Sự
tương tác giữa người với người dần mất đi, con người khơng cịn giao tiếp với
nhau dẫn đến một xã hội vô cảm, không quan tâm đến mọi thứ xung quanh.

9


Xã hội ngày càng phát triển, đạo đức càng bị sói mịn. Con người chỉ biết
chạy theo guồng quay của tiền bạc, đề cao lợi ích của tiền bạc, lấy mục tiêu
lợi ích kinh tế đặt lên hàng đầu, lãng quên đi những giá trị truyền thống, làm
nãy sinh tư tưởng ích kỷ, đề cao cái tơi cá nhân lên trên cái ta của cộng đồng,
lấy giá trị vật chất là thước đo cho tất cả.
2.3.

Hậu quả.

2.3.1. Đối với cá nhân.
Từ xưa đến nay, con người luôn không thế sống một mình, đơn giản vì
con người có nhu cầu trao đổi tâm tư tình cảm, tình cảm là sợi dây gắn kết

giữa người với người, là thứ sức mạnh vô cùng to lớn giúp chúng ta vượt qua
mọi thử thách.
Ngày nay, bệnh vô cảm ngấm ngầm tàn phá các giá trị đạo đức và văn của
con người, biến con người từ chỗ “Nhân chi sơ tính bổn thiện” thành kẻ vơ văn
hóa, vơ trách nhiệm, vơ lương tâm, vơ nhân tính. Con người sẵn sàng quay lưng
với nổi đau khổ bất hạnh của đồng loại, làm ngơ trước cái xấu cái ác.

Lối sống vô cảm tàn phá tâm hồn, mài mịn đi tình u thương của con
người làm trái tim con người dần trở nên chai sạn, mất đi khả năng thiết lập
và duy trì các mối quan hệ xã hội, khiến họ rời xa cuộc sống, tự cô lập chính
mình, tự tách biệt với xã hội trở thành một cá thế cô đơn trong thế giới rộng
lớn và dần rời xa bản chất con người.
2.3.2. Đối với gia đình.
Gia đình ln là một thế thống nhất, nhưng sự vơ cảm trong gia đình làm
những cá thể trong gia đình rời xa nhau. Cha đánh con, anh em trở nên thù
ốn, vợ chồng bất hịa, ly tán,… là những điều mà chúng ta thường thấy trong
gia đình hiện nay. Tất cả đều vì họ mất đi cái “tình” vơ tình với thế giới thậm
chí với những người thân, xung đột cãi vả dẫn đến đánh nhau.
Rất nhiều vụ việc những người thân trong gia đình chỉ vì một chút xung
đột hay lợi ích mà bán đi lương tâm hãm hại chính người thân ruột thịt của
10


mình. Những việc làm đó đều xuất phát từ sự vô cảm làm suy giảm các giá trị
đạo đực và văn hóa gia đình.
2.3.3. Đối với xã hội
“Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng”
Dân tộc Việt Nam từ lâu đã chứng minh cho thế giới biết tinh thần đoàn
kết dân tộc và chủ nghĩa yêu nước chính là một sức mạnh to lớn mà khơng

một thế lực nào có thể phá hoại.
Nhưng ngày nay, khi đất nước càng phát triển thì các giá trị truyền thống
đó càng bị suy thối. Con người đang dần trở nên vô cảm, một cá nhân vô
cảm sẽ dẫn đến một xã hội vô cảm, một xã hội vô cảm là “một xã hội chết”.
Vơ cảm làm tình cảm giữa người với người ngày càng mất đi, xã hội khơng
cịn là một thể thống nhất, làm rối loạn trật tự xã hội, đẩy đất nước đến tụt hậu
làm nguy hại đến tính mạng con người và vận mệnh dân tộc.
Lối sống vô cảm đang làm “nhiễm mặn”, vẩn đục và xói mịn đi những
truyền thống q báu của dân tộc ta, hủy hoại các chuẩn mực đạo đức từ lâu
được khẳng định như “Thương người như thể thương thân”, “Lá lành đùm lá
rách”,… Làm xã hội ngày càng biến chất, cái xấu cái ác nhan nhản khắp mọi
nơi, niềm tin giữa người với người càng mai một, xã hội tồn những “vết gãy”
đề đạo đức và nhân cách.
Vơ cảm làm suy thoái nền tảng đạo đức và xa hơn nữa là kìm hãm sự
phát triển của đất nước, gián tiếp đẩy đất nước đến bờ vực của suy vong vì sẽ
chẳng cịn ai quan tâm đến lợi ích chung của cộng đòng dân tộc.
3. GIẢI PHÁP.
Xây dựng một xã hội tích cực, một xã hội tốt, lành mạnh và giàu lòng nhân
ái sẽ tạo nên kháng thể chống lại “virut vơ cảm”. Để xây dựng một xã hội tích
cực, đẩy lùi hiện tượng vô cảm, trước hết mỗi các nhân phải sống đúng với
chuẩn mực đạo đức của con người, biết dồng cảm yêu thương và sẽ chia giữa
11


người với người. Dùng tình cảm và sự chân thành của bản thân để đối xử với
người khác, sưởi ấm trái tim lạnh giá của họ, để họ cảm nhận được cái đẹp,
cái tốt của tình yêu thương.
Tưởi trẻ phải biết tôn trọng những thành quả mà ông cha ta để lại, tự hào
về truyền thống dân tộc, làm theo những chuẩn mực đạo đức tốt đẹp, bảo vệ
pháp luật, nang cao tinh thần trách nhiện với xã hội, tích cực xây dựng một lối

spongs trong sạch vững mạnh.
Trao dồi, học hỏi những bài học trong cuộc sống, làm giàu tâm hồn bằng
các tác phẩm văn chương nghệ thuật, tích cực tham gia vào những phong trào,
những hoạt động có ý nghĩa với cộng đồng, noi gương những con người giàu
lịng nhân ái, biết sống vì mọi người. Có nhận thức đúng đắn có niềm tin vào
xã hội, vào con người, biết sửa đổi bản thân mình khi có lỗi lầm trong lối sống
dẫn đên tình trạng vơ cảm.
Gia đình và nhà trường cần phải chú trọng trong việc dạy dỗ nhân cách và
đạo đức của trẻ nhỏ. Mỗi người lớn phải và một gương sáng, gương mẫu phải có
trách nhiệm và quan tâm hơn với con cái, hành động và cư sử đúng đắn, làm một
người dẫn dắt con trẻ đi đúng hướng. Giáo dục trẻ lối sống đẹp, có trách nhiệm
với những gì mình làm, biết lỗi và biết nhận lỗi. Hướng trẻ đến cái thiện, biết
tránh xa và phát hiện cái xấu, cái ác để cảnh giác và đấu tranh với nó.

Bên cạnh việc giáo dục, cần có những quy định về pháp luật, những biện
pháp chế tài để trừng phát những kẻ phạm tội, những người làm điều xấu điều
ác, đi ngược lại với những chuẩn mực đạo đức của xã hội, lối sống, đạo lý tốt
đẹp của dân tộc.
Xây dựng văn hóa ứng xử tốt đẹp, không ngường nâng cao các giá trị tinh
thần, đạo đức truyền thống của dân tộc. Xã hội càng hiện đại thì những giá trị đó
phải càng được nhân rộng, không để lai căn, biến chất. Nếu một xã hội chỉ toàn
những điều tốt đẹp, nếu ở đâu người tốt cũng biết đồn kết, hợp lực thì ở đó chắc
chắn cái xấu, cái ác sẽ từng bước bị đẩy lùi, sự vô cảm sẽ mất dần đi.
12


KẾT LUẬN.
Tinh thần tương thân tương ái là một truyền thống quý báu của dân tộc
ta, tình người và những nghĩa cử cao đẹp vẫn ln đâu đó tồn tại trong xã hội.
Trao đi thật nhiều yêu thương thì mới có thể nhận lại được tình u thương.

Hãy sống bằng một tái tim nhân ái, biết yêu thương và đồng cảm, đừng để vô
cảm làm khô cằn trái tim con người.
Một xã hội vô cảm là một xã hội, một xã hội mà trong đó con người chỉ
là những cỗ máy vô tri, lạnh lùng, không biết yêu thương và đồng cảm. Con
người sống mà khơng có tình thương thì chẳng khác gì con vật, tồn tại trong
đời một cách vô nghĩa và chết đi trong cô đơn.
Vậy nên chúng ta hãy sống một cách tích cực, với một cái tim nhân ái,
chân thành đối sử với mọi người, đừng để căn bệnh vô cảm len lỡi vào cuộc
sống, đừng để một xã hội vô cảm với đầy rẫy cái ác để rồi sự lương thiện cũng
dần biến chất như “Chí Phèo”.
Chúng ta nên sống bằng con tim mà tạo hóa đã ban tặng, biết khóc biết
cười, biết lắng nghe đồng cảm, và ln nhìn xã hội một cách tích cực, luôn
hướng tới Chân - Thiện - Mỹ.

13


TÀI LIỆU THAM KHẢO.
1.

/>
2. />3.

/>
tren-buc-giang-722477.html
4.

/>
ban-danh-hoi-dong-gay-buc-xuc-717144.html
5.


/>
sinh-lop-8-bi-danh-hoi-dong-truoc-cong-truong-20210311103411497.htm
6.

/>
luong-tam-post1017735.html
7.

/>
bi-sat-hai-post1096481.html
8.

/>
9.

/>
tron-20171026122719012.htm/
10. />11.

/>
20210926202053947.htm

14



×